Từ Quốc Hoài - Đỗ Quý Bông - Trần Hậu - Trinh Đường - Phương Hoài Ngọc - Ngô Cang - Hồ Ngọc Chương - Lê Thái Sơn - Nguyễn Sĩ Cứ - Phạm Như Hải
Phác thảo “Tượng đài tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ đã hy sinh vì độc lập tự do của dân tộc” - tác giả: Phạm Văn Hạng
TỪ QUỐC HOÀI
Tổ quốc
Tổ quốc có thể
là những cột mốc lẫn giữa cỏ xanh lũng sâu non cao
như chiếc đinh thấm máu cắm vào ký ức
tổ quốc có thể là bóng tối
che chở con tim trước móng vuốt kẻ thù
tổ quốc có thể đã vỡ
cùng giọt nước mắt
để lại hiện ra cô tiên, ông bụt, bóng cây đa làng...
tổ quốc có thể là những ông hoàng hào hoa
dư bạc vàng thu góp vẻ đẹp và các món trinh tiết
lẵng nhẵng như mảnh lương tâm tấy buốt
tổ quốc là kho châu báu
đêm đêm lung linh cả trời sao
những ngôi sao mang bản mệnh con người
sẽ mãi còn thắp sáng
anh vớt từ dòng thời gian
bao niềm hi vọng
to tát hoặc nhỏ nhoi...
và đặt chúng vào những bàn giấy thường bụi bặm
những niềm hi vọng,
có thể nẩy mầm từ đất đai
và được mai táng giữa trái tim người
cuộc sống còn dữ dằn hơn cả dòng thác
mặc cho ta bỡn đùa!
và chính bàn tay bé nhỏ của chúng ta
có thể nâng cao hoặc dìm tổ quốc.
ĐỖ QUÝ BÔNG
Đêm dạ hội
Đêm hội nghiêng về cây pháo bông
đang lửa
lửa chia tay chính mình thành dăm bảy sắc
bay là là
ngang dọc
vút lên
vút lên
thăng hoa
hóa chất.
Hồng hào
ngây ngất
gương mặt đêm mới giòn tươi
cây pháo bông sinh sôi
những chùm hoa nở không từ đất
vũ hội trên cao không lời.
Tôi ngước lên xem cảnh đẹp tuyệt vời
gặp những tàn lửa
rơi
rơi
về phía sau đêm dạ hội.
TRẦN HẬU
Không tiếc nữa
Không tiếc nữa những gì đã mất,
Lòng giờ đây như một cánh đồng chiều,
Trơ gốc rạ ruộng nhà ai mới gặt,
Và bầu trời soi đáy nước trong veo.
Không tiếc nữa những người đã gặp,
Rồi ra đi không để lại bóng hình!
Thôi cũng ví như ta cầm chiếc cốc,
Lỡ buông tay rơi vỡ tan tành!
Thôi chẳng tiếc những ngày xanh uổng phí,
Ngày đang trôi trong khắc khoải đợi chờ,
Nhưng chỉ tiếc đến giờ em vẫn thế,
Như một người ngoài cuộc, sống trong mơ!
1989
TRINH ĐƯỜNG
Ngẫu bút
Lấy đất sét nơi nào
đều nặn thành ông táo
Món chay này giống như giò chả
món chay kia nhại hình cá hình chim
Tuần chay tịnh mong Phật Trời cứu khổ
Lại tràn đầy những ý nghĩ sát sinh
Khẩu súng mũi dao hay tờ giấy
cái nào đáng sợ hơn?
Quyền lực lớn lao của kẻ cầm quyền
là nhân ái chứ không là gươm súng
Tràng vỗ tay như pháo nổ kéo dài
nhưng được mấy người thực lòng tán thưởng
Em làm chi dòng sông
cho núi anh mong ngóng
em nổi chi làn sóng
cho thuyền anh đắm chìm
Ai bảo sông Hồng không chảy đến sông Hương
khi trong kia mây cứ đứng đầu non
mà ngoài này tôi tìm ai trong nước đỏ
(Rút trong tập Hội hóa trang sắp xuất bản)
PHƯƠNG HOÀI NGỌC
Cái bóng
Cái bóng ở trong em không phải là của anh
Cái bóng ở trong anh, lại là của em
Cái bóng của anh hóa thành giấc mơ đêm
Những thế giới huyền diệu từ đó sinh thành
Anh xin dâng hết cho em làm Nữ chúa
Ôi nữ chúa cai trị một linh hồn
Hãy vĩnh viễn ngự tim vàng mãi cô đơn
Dù chẳng bao giờ được em biết đến nữa
Anh âm thầm làm thần dân của riêng em.
Nha Trang 1992
NGÔ CANG
Hẹn về mùa gặt
Anh hẹn mãi mà chưa về gặt
Em còn bí mật lưỡi liềm trăng
Ngày nhật thực và đêm nguyệt thực
Em ửng hồng chưa hết bâng khuâng
Em vút giọng hò đêm đập lúa
Cầu vồng mống cụt rước mưa giông
Nơi ấy miếng gừng thương dĩa muối
Ân tình khúc hát một dòng sông
Nơi ấy mẹ già thân áo nối
Hai sương một nắng nặng vai gầy
Nơi ấy nhịp chày thương lòng cối
Sàng qua giần lại lọt sưa dày
Anh hẹn mãi mà chưa về gặt
Bây giờ lúa chín trải đầy sân
Có lẽ mùa này anh về thật
Cùng em cứa ngọt lưỡi liềm trăng
1992
HỒ NGỌC CHƯƠNG
Hoa gạo
Ngang trời hoa gạo nở
Bao mùa hạ đi qua
Chiều rưng rưng sắc đỏ
Ngỡ mình nơi quê nhà
Ôi bông hoa tuổi nhỏ
Như má hồng em tôi
Bao năm rồi xa cách
Thoắt quá nửa cuộc đời
Gió lay hoa gạo rụng
Bên lối cỏ xanh rờn
Để lại cành trơ trụi
Và nỗi buồn cô đơn
Hoa tàn rồi hoa nở
Thời gian trôi cứ trôi
Thu về rồi đông lại
Hoa nói gì với tôi?...
LÊ THÁI SƠN
Mai em đi họ nội
Em đi họ nội, ngày mai
Mẹ và các chị đêm nay thức chờ
Em tôi tám tuổi dại khờ
Ăn chưa nên đọi, nói chưa nên lời
Thương em trai, tuổi ăn chơi
Biết ai kẻ dưới, ai người bậc trên
Đêm nay em tập cho quen
Để mai khấn vái tổ tiên ông bà
Mẹ lo nồi nếp, con gà
Chị sắm bánh pháo, cành hoa, cơi trầu
Dạy em lời thỉnh, lời cầu
Khi quỳ gối, lúc cúi đầu, chắp tay
Rượu, trà em chớ rót đầy
Hương đừng thắp chẵn, trầu bày lưng cơi
Đèn thờ, khơi nhỏ ngọn thôi
Thơ ngây tám tuổi, em tôi biết gì
Ngày mai họ nội, em đi
Mẹ và các chị thức vì... ngày mai.
1-1-1992
NGUYỄN SĨ CỨ
Không đề
Trong thảo cầm viên nghe con vượn hót
Rừng già thơm như ruột rừng già
Trong cũi sắt miếng chua hóa ngọt
Đây chốn vượn nhầm... hay chính ta?
PHẠM NHƯ HẢI
Thước dây
Ước gì tôi hóa thước dây
Trải ra đo hết tháng ngày nhân gian
Nghĩa tình là chuyến đò ngang
Đo bao nhiêu, bến lại càng mãi xa
Thăng trầm câu hát dân ca
Ai cầm câu cuối để mà đo đây?
Bề cao là cái bắt tay
Bề dày là những tháng ngày xa nhau
Cuộn vào hụt hẫng trước sau
Trải ra giăng mắc nông sâu một đời...
Hà Nội 1-1992
(TCSH51/09&10-1992)
...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi mà nhìn bàn chân!...
Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.
Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến
...Mặc cho đất bận nâu, trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu một khát vọng yên bình...
...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...
...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...
...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...
LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...
LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.
Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan
...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...
Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga
Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy… *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...
Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý