Thơ Sông Hương 08-2021

15:01 31/08/2021


Nguyễn Miên Thảo - Nguyễn Hữu Quý - Triệu Nguyên Phong - Nguyễn Hồng Vân

Ảnh: internet

NGUYỄN MIÊN THẢO

Vườn thanh tiên

Này anh có một vườn cây ăn trái
Trổ trăm bông từ dạo có em về
Anh có nuôi bầy chim sâu hiền thục
Giữa vườn hồng hót rất đam mê

Anh xin gửi tình anh trên lá mới
Hẹn mời em thù tạc chén sương hồng
Suốt mùa đông anh làm chim bói cá
Tha mây trời làm tổ đợi mùa xuân

Em ngủ quên giữa vườn cây trái chín
Mùi hương bay thoát mấy cửa khuê phòng
Khi thức dậy dấu xuân hồng đã tới
Gã chăn vườn đứng đợi bóng giai nhân

Trong vườn anh hoa tứ thời vẫn nở
Ôi đóa hồng lồ lộ cả thiên nhiên
Anh nhắm mắt khi lòng vừa mở cửa
Một dòng sông chảy xuống lạnh băng băng

Anh vô tình quên xây hồ thục nữ
Chứa sông em làm nước tưới cây vườn
Cây chưa héo mà lòng anh đã úa
Trên nẻo hồng như chớm gió thu sang

Anh dìu em đi trên từng lối nhỏ
Trong vườn bông sứ trắng nở hai hàng
Đưa tay hái mời em chùm trái chín
Trăm nến hồng ai thắp giữa thinh không

Trên dấu chân em nở đầy bạch cúc
Rụng tơ vàng hương phấn bướm khêu bay
Anh gây đỉnh trầm hương trong nội cỏ
Mời em về hong ấm lại đôi tay


Khi bốn cửa sương vàng cung nữ khép
Anh chơi vơi trong một biển mưa hồng
Trong vườn cây chợt vô cùng im vắng
Có vài chùm trái cấm trổ hoang mang




NGUYỄN HỮU QUÝ

Cảm thức

Trong nỗi đau có mầm thù hận
ta phải dần quên nó đi
hãy chọn cho mình một loài hoa tri kỷ
dịu dàng hương để trò chuyện mỗi ngày.


Đời cho ta hoa bên những luống cày
làm nhẹ lại vết lòng nhức nhối
lối vào chiều bầy chim sẻ đợi
có phải tuổi thơ vừa kịp khứ hồi...


Đừng bỏ lỡ yêu thương đang gọi
dù mơ hồ như một sợi nhện giăng
sen bất tử bởi vì sen im lặng
thơm cho bùn, thơm bên Phật an nhiên!


Một cọng nhân gian gió mấy chiều thổi đến
cung bổng, cung trầm trên dòng chảy thời gian
ta buông rũ thoát dần u ám
nỗi buồn trăm năm, thôi đoạn tuyệt một lần.


Đừng hoài nghi, đã đến thời sống chậm
hoa không vội vàng, ta cập rập, vô duyên
trong veo nhỉ, ơi trong veo trìu mến
khi lòng ta sen nở bốn mùa...




TRIỆU NGUYÊN PHONG

Mùa chuyển gió

Đi qua mùa chuyển gió
Màu nóng tan chảy dần
Đường trở về quê cũ
Lòng ấm áp tình giăng


Đêm Sài Gòn thức trắng
Buồn đưa tiễn tàu xe
Người về từ nứt rạn
Giông chớp khẽ ngậm ngùi


Vịn bàng hoàng nỗi nhớ
Y học đến mọi nơi
Xóa tật nguyền đau đớn
Ấm tình nồng giấc xanh


Vượt dặm dài cây số
Rát bỏng những lốt chân
Tay gom từng giọt lệ
Mây ảm đạm tan dần


Gió thu về gõ cửa
Vàng trước ngõ trăng rơi
Thức với đời tiếp sức
Môi son nở nụ cười!




NGUYỄN HỒNG VÂN

Ngẫu khúc phong linh

Đặc quánh màu thời gian hổ phách
Lá chờ mưa thôi xanh
Đóa hồng hong sợi nắng
Thắp sâu miền lãng quên
Tháng ngày giãn cách phố
Người hong mây chiều vàng
Dây tơ hồng phủ quanh ngõ vắng
Tiếng rao rụng đáy sông phù du
Phong linh rung sợi bạc
Âm trầm vang tiếng sóng
Cổ tự trăm năm phơi bóng
Người trăm năm ngồi nhớ hình dáng cũ áo cài khuy, nút hoa...
Tiền kiếp hẹn trăng ngà xanh xao
Cuồn cuộn thủy triều lạc dòng rêu phóng sinh
Va chật nhau tình thơ xám rỗng
Mộng chồi lên nhánh rong mất ngủ
Chiều hạ vàng không trôi
Tiếng hát vọng từ xa xưa
Ắp vòng tay vô biên
Chuông gió quyện hồi kinh lăng già
Trôi lăn...
Hạt giống trổ mầm!


(TCSH390/08-2021)





 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Nguyễn Chí Hoan, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hồng Thị Vinh, Lê Vũ Hạnh Phúc, Đỗ Văn Khoái, Công Nam, Cao Xuân Tứ

  • Chùm thơ nhớ Bác Hồ

  • Tặng chiến sỹ Đoàn Kinh tế 92 - QP A Lưới

  • Cu gườm gù ấm bờ sôngHình như có sợi tơ hồng mới se?Nắng vàng lốm đốm bóng treTrâu lim dim ngủ chẳng nghe sự đời!...

  • LTS: Sau tập ĐÀN - tập thơ ngoài lời rất lạ về sự “cưỡng bức” cho thơ một hình thái ngôn ngữ mới, Dương Tường xuất bản tiếp tập thơ MEA CULPA VÀ NHỮNG BÀI THƠ KHÁC do Nhà xuất bản Hải Phòng ấn hành vào đầu năm nay. Dù in sau nhưng đây là tập thơ cả đời ông “đứng về phe nước mắt” để kiếm tìm cách biểu đạt riêng cho mình.Sông Hương xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc một số bài trong chùm thơ nói trên.

  • Mới chớp mắt thôi đã nghìn nămCảnh sắc đổi thay biết bao lầnSau nghìn năm nữa ai tìm đếnGương hồ còn rộng thế này không?

  • …giếng làng giếng làng ơichiếc quai nón vướng vào ký ứcsóng sánh mắt người buổi chiều như động đấtem qua rồi đòn gánh trĩu nơi đây…

  • … Tôi ra đi từ bến sông                  về ngủ cạnh bến sông                                và mơ chết chôn mộ sóng…

  • … giật mình đàn bồ câu bay lêntiếc nuối hạt lúa vàng cuối chợai đó gọi tên mìnhchìm trong câu ru em ngủ…

  • Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thị Minh Lộc - Ngô Đức Tiến - Hồ Thế Phất - Hoàng Xuân Liễu

  • Hồ Xuân Hùng - Trần Hoàng Phố - Hải Trung - Mạnh Lê - Trịnh Thanh Sơn - Phổ Đồng - Phạm Trường Thi - Phan Văn Chương - Lê Mai - Trần Việt Kỉnh

  • TỪ NỮ TRIỆU VƯƠNGSinh năm 1980.Cử nhân báo chí.Tốt nghiệp Trường Viết văn Nguyễn Du tại Hà Nội.

  • Võ Thị Kim Liên - Thuý Nga - Phạm Thị Anh Nga - Lê Thu Thuỳ - Kim Minh - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Võ Ngọc Lan - Châu Thu Hà - Đào Duy Anh - Nguyễn Trọng Bính - Đức Sơn - Bùi Đức Vinh - Diễm Châu - Phạm Xuân Trường

  • Nguyễn Khắc Thạch - Hạ Nguyên - Lưu Ly - Đông Hà - Hà Huy Hoàng - Từ Nữ Triệu Vương - Lê Tuấn Lộc - Lê Anh Dũng - Hồ Ngọc Chương - Ngàn Thương - Đặng Kim Liên - Lê Viết Xuân - Vĩnh Nguyên - Duy Phi - Đỗ Văn Khoái - Nhất Lâm - Phan Văn Chương - Phạm Tấn Hầu - Hà Minh Đức - Lê Thị Mây - Nguyễn Ngọc Phú - Ngô Hoàng Giang - Văn Hữu Tứ - Nguyễn Quốc Anh - Nguyễn Thanh Mừng - Trần Cao Sơn - Hồng Thị Vinh - Mai Văn Hoan

  • Kiều Trung Phương - Tạ Văn Sỹ - Lê Tấn Quỳnh - Trần Tịnh Yên - Quang Huy - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Phan Tuấn Anh - Lê Ngã Lễ - Ngô Cang - Nguyễn Quân - Đào Duy Anh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Huy Tập - Đức Sơn - Nguyễn Văn Quang - Lê Vĩnh Thái - Phan Trung Hiếu - Thanh Tú - Lâm Thị Mỹ Dạ - Văn Cầm Hải - Duy Từ - Lê Thái Sơn - Thuý Nga - Châu Nho

  • Đường Xuân Sử - Trần Kim Hồ - Anh Đào - Phạm Văn Thảo - Hoàng Xuân Thảo - Phạm Huy Ngữ - Xuân Thiên - Nguyễn Tấn Thái

  • Nguyễn Lãm Thắng - Trần Lan Vinh - Hồ Tiểu Ngọc - Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Quỳnh Thi - Nguyễn Văn Vinh

  • Tôi bay khỏi hành tinh khi em cúi mặtánh đèn vụt tắtbỏ lại sau lưng trái đất hệt quả camtrôi giữa dòng sông vàng bất tận...

  • Đêm kỳ diệu tay bơi trong suối tóc ánh trăng mờ trời sương mặc áo mun thu trút lá người ơi run rẩy gió...

  • Những con sóng không nơi khởi đầu, không hồi kết thúcdồn đuổi nhau đầy ắp biển ngoài kiatự vỡ mình ra, tự thu về nguyên vẹnTa biết lắm biển ơi, người chẳng đau khổ bao giờ...