Thơ Sông Hương 05-1999

09:26 24/12/2009
Lê Lâm Ứng - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sơn Nhân - Nguyễn Ngọc Phú - Minh Quang

(Ảnh: Internet)










LÊ LÂM ỨNG


Nỗi buồn của dòng sông

      Lời của những dòng sông biên giới các quốc gia

Từ khai thiên lập địa
Thân phận ta : dòng sông
Đêm ngày mê mải chảy
Giữa đất trời mông lung

Ta trong veo dịu ngọt
Mà đằm nặng phù sa
Ta làm nên sự sống
Cho đôi bờ hiền hòa

Nào đâu ta có biết
Con người chia đôi ta
Thành phần riêng mỗi nước
Buồn vui nghiêng đôi bờ

Nào đâu ta có ngờ
Cái ác lặn giữa dòng
Xé lòng mình ta chảy
Chở nỗi buồn mênh mông

Nỗi buồn bay xám trời
Nỗi buồn lặn đỏ đất
Thành nỗi lo phập phồng

Ơi con người, con người!
Ta chỉ là dòng sông
Đừng bắt ta khắc khoải
Quặn đau chở nỗi buồn


NGUYỄN SĨ CỨ


Phố cổ


Chợt vỡ òa từ trên mái phố
Hòa âm mèo réo gọi bạn tình
Nén tiếng thở dài dưới vòm phố cổ
Thiếu phụ tự mình níu giữ ngày xanh.
                                                     2/99


Tháng Ba


Ta có là ta thuở xưa không
Khi tháng Ba về run run mắt lá
Tâm hồn khép mở thị thành
Ký ức hiện về khói len mái rạ

Bầu bí giờ này đơm hoa
Triền đê rụng đầy sắc đỏ
Cây cầu già nâng tiếng mõ trâu qua
Rét mướt lùi ra phía ngõ

Tháng Ba qua phố
Nghe tiếng khẩn nài
"Chú đánh giày không chú"
Giật mình quen giọng nói người làng
Tháng Ba như người mất máu
                                             2/99


LÊ VIẾT XUÂN


Em và thơ


Đang lành lại vướng vào thơ
Khiến anh lắm lúc thẫn thờ, bâng khuâng
Nàng Thơ đâu đó quẩn quanh
Tìm hoài chẳng thấy... bất thần hiện ra
Người trầm trồ, kẻ xuýt xoa
Nàng Thơ đỏng đảnh như là người dưng
Cuốn theo chiều gió chẳng dừng
Vầng trăng lặn mọc rưng rưng hao gầy
Còn em đó, với anh đây
Chúng mình còn mãi giãi bày với Thơ
Em thì thật, thơ thì mơ
Suốt đời anh mãi bất ngờ vì em.
                                 Huế, Xuân 99


NGUYỄN SƠN NHÂN


Ru hời giấc mộng chữ


Quay lưng về phía người
Từng số đeo gáy sách
Bày hàng trên giá cao
Mãi rút ra từng lá thăm cho quẻ
Thư viện đại học chiều nay
Ngập sân lá bàng rơi không ai dẫm
Cúi xuống những ngựa chiến xõa bờm
Mải mê gặm chữ
Vẫn lặng lẽ cuộc đua người
Chân ghế đặt lên vạch vô hình cuộc chạy
Không nhìn ai bên cạnh
Lắp kính những đôi mắt bươi bới cẳng gà
Xuống đọc xuống nữa
Vực thời gian câm tung tóe
Sâu trong giếng sự nghiệp mỗi đời người
Hun hút tiếng vang hòn sỏi xanh tuổi trẻ
Lật qua lật qua trang
Gió quạt trần đóng hộp
Còn lại với mây chiều
Mắc ngoài hiên mũ áo
Đã khuất rồi...
Bóng ai không đợi nữa
Vĩnh viễn ở lại đó lá bàng khô không chữ
Mười năm sau... lượm đọc một mình
Thư viện ru nôi bốn bề kê gối sách
Nhừa nhựa mắt trường đua
Quầng thâm chữ đêm và ngày khát sữa
Rất tự nhiên
Úp xuống ngủ ngựa bờm say giấc
Sách bỏ màn khuôn mặt trẻ
                                     Huế - 99


NGUYỄN NGỌC PHÚ


Hoàng hôn độc bình


Gót hoàng hôn bỗng quay về bến nhớ
Vết rạn ngày qua khảm ký ức lòng thuyền
Ta dấm rượu ủ vào bếp trấu
Em như là chưng cất mới lên men

Mùa hạ thôi nôi tiếng tre, tiếng trúc
Ta ở bên này lệch phách : "lới lơ..."
Có chú chìa vôi nhúng đuôi vào nhóng nhánh
Con chuồn kim xâu chỉ nối tơ vò

Chiều thong thả rót men vào chiếc bình ký ức
Vấn vít đời ta dây bí, tay bầu
Đêm đông lạnh vầng trăng như lát chanh mới cắt
Mặt trời lên từ miệng bát chiết yêu...
                                               8/1998


MINH QUANG


Soi gương

Giật mình nhìn thấy trong sương
Trên đầu tóc đã điểm sương mất rồi
Tưởng là mãi tuổi đôi mươi
Ai ngờ thấm thoắt bốn mươi nghiệp trần
Vô tình năm tháng trôi nhanh
Đến khi ngẫm lại nửa phần đời qua
Soi gương, bừng chợt tỉnh ra
Má hồng, mỏng phận, phôi pha... Lẽ nào?!
Câu thơ để lại ngày sau
Bây giờ đâu, đã có đâu bên mình
Mải mê... dẫu cuộc hành trình
Gió mưa, nắng hạn, gập ghềnh bước đi
Nghĩ mình rồi có ích chi
Riêng lòng riêng biết, nói gì với ai
Đường xa bền sức bền vai
Nghe trong tâm tưởng gọi hoài ý thơ.

(123/05-99)




 

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong

  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm

  • I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly -                                       một người...