Trần Huê - Thảo Thư - Phan Văn Chương - Nguyễn Trọng Lĩnh - Hà Phi Phượng - Trần Thanh Thoa - Lê Viết Xuân
Tác phẩm "Hoa chuối" (Acrylic, 70cm x 70cm) của họa sỹ Hoàng Phúc Quý
TRẦN HUÊ
Cuộc đời dòng sông
làm mẹ bao mùa
Cuộc đời dòng sông làm mẹ bao mùa
Mùa thứ nhất
xuân đầu tiên sông êm dải lụa.
Mùa thứ hai
Gió mang cơn gió nồm Nam
Mùa thứ ba
Đục ngầu lũ cuốn
Mùa thứ tư
Sông buốt giá bàn chân
Sâu đến mấy tầng đời sông không thể kể hết cho ai
Kể cả chính nông sâu hay vỗ bờ theo triều lên bến vắng
Cuộc đời dòng sông
Ru giấc ngủ phù sa
Đất mới đựng ngôi nhà bên trong nụ hôn mở mắt
Tiếng khóc cất lên sau chín tháng
Đời sông
Phẳng lì đời sông bão táp
viết lên nét chữ nghìn năm
Đời sông không một lần trang điểm
Chỉ rửa sạch mọi ưu tư
Chỉ ngọt lành mía mật
Tu hú cất lên
Soi khuôn mặt mình
Tiếng gáy cất giấu vào đời sông
Vỗ cánh về nơi con nước
Những chú cá mở mắt
Câu thơ mắc cạn
Câu thơ thả cần câu để không làm mồi con cá
Chỉ kể với bao mùa đời gánh nặng dòng sông.
THẢO THƯ
Phía sau vòm lá
Có mùa hạ thâm u
trốn sau vòm nắng lá
Tôi có thể nói với em
một bí mật
được không?
Tôi có thể nói với em
nỗi hoang mang lạc mẹ
cánh đồng chiều mang mang tiếng hú
những cơn mưa trùng trùng
dòng sông nước xiết
bãi cát trơ lòng
hay có khi chỉ là
một con giun
chụt lại
trước hơi lạnh lưỡi cày
Làm sao tôi nói hết
làm sao em thấu được
nên tôi đã vô hình
nên em xanh nõn
Có con nhện
chăng tơ
giữa hai chiếc lá
lặng thinh
PHAN VĂN CHƯƠNG
Cao nguyên đá
Lưỡi đá lởm chởm dựng ngược bên trời
mây trắng
chen ngựa trắng
chở khát khao một vòng ôm chợ tình Khau Vai
thẳm xa tiếng vọng ngựa hí
ngược dốc
lốc cốc
nhịp núi
nàng đội chiếc mũ thổ cẩm
hàng tua rua sắc màu buông thõng
bóng chiều chín mẫy
cong cong hẻm vực Mã Pí Lèng
mùi thắng cố
ruộng bậc thang
trôn ốc
chon von
ngôi nhà như một chấm mơ hồ
môi hoa
tam giác mạch
cao nguyên bầu rượu nóng ran
muốn vít cần nhưng sợ thiếu mấy tháng mấy ngày
ngược dốc cao nguyên đá Đồng Văn vịn theo
tiếng khèn A Páo
mù say say
lò say say ngày trở lại
Thẩm Mã đèo.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
Chiếc bóng thời gian
Tôi vẽ nét cọ hồn nhiên lên chiếc bóng thời gian
cánh diều chao nghiêng cánh đồng nắng mật
quạ liếc mỏ sừng trâu săm se mồi bắt
cọ cựa nhột mình lất phất mưa rơi
đám chúng tôi còn đá bóng rơm ướt như chuột lột phả cười
chiếc bóng xanh lúa thì con gái
mỗi ngày trổ một hoa tươi
rôm rả khoảng đời
Tôi vẽ hình em lên chiếc bóng thời gian
nét cọ li tâm giữa một hình một bóng
cánh phượng hồng rơi chia đôi bờ mặt phẳng
một nửa thương thầm một nửa nhớ xa xăm
chẳng biết từ lúc nào em hóa áo thời gian
choàng vào tôi vô hình không mà có
đã hơn một lần tôi dằn lòng cởi bỏ
nét cọ run run bối rối vô cùng
Tôi vẽ bóng tôi lên chiếc bóng thời gian
mang tất cả hình hài cây ký ức
những mùa không chắc lép
ngọt đắng nảy mầm trên nhánh rêu phong
HÀ PHI PHƯỢNG
Thắp
Thắp lên một niềm tin
trong đêm mảnh nến cháy
mùi thảo mộc ân cần can vết gãy
Thắp lên một bình minh
tiếng nước reo vườn thơm
cánh hồng thấm nắng mới
rung rinh hạt chữ
giọt mồ hôi sau vầng tóc của anh...
Thắp lên một vòm xanh
bằng nhiều màu không xanh
lặng lẽ nỗi niềm
lá mục.
TRẦN THANH THOA
Giấc giao mùa…
Bầy sẻ nâu chở mùa về hiên cũ
Trăng cuối chiều ru khẽ ngọn hoa lau
Miền cỏ thơm đôi cánh chuồn bay lạc
Phải chăng gió vừa ngân khúc giao mùa?
Sương lạnh vương bước ai về thổn thức
Con ngõ dài đã rợp tím sầu đông
Phía sa mù tiếng gà buông lặng lẽ
Sợi khói đồng buộc lưng gió du miên
Ngang vườn cũ nghe ấu thơ vẫy gọi
Tiếng chim trời thầm hót lời nhớ thương
Mẹ gánh chiều qua những triền hoa nở
Đổ đầy hương trong giấc mộng giao mùa
Mắt hoàng hôn vỡ giọt mưa thánh thót
Thềm giếng rêu thăm thẳm tiếng vục gầu
Phiến sương loang màu bể dâu tóc mẹ
Hoa khế rụng trên cánh gió chiêm bao…
LÊ VIẾT XUÂN
Về nơi ước hẹn
Về thiền viện Trúc Lâm Bạch Mã
Sáng mùa thu nắng tỏa xanh trời
Lắng xanh trong êm ả Hồ Truồi
Nơi sơn thủy, đất trời gặp gỡ
Nơi một thời cam go, gian khổ
Lối mòn nào còn dấu chân anh
Ơi những người chiến sĩ vô danh
Nghe mát lành căng tràn rừng thở
Con đò nối đôi bờ thương nhớ
Chở vui buồn năm tháng lặng trôi
Chỉ Hồ Truồi mới biết mà thôi
Nước lách chách mạn đò tâm sự
Tiếng chim gù vòm xanh tình tự
Nâng bước chân từng bậc đá cửa thiền
Một khoảng trời quá đỗi bình yên
Hương hoa cỏ ngọt ngào lan mãi
Nắm tay em, đất trời gần lại
Lòng dịu êm, lằng lặng mây trôi
Đắm đuối xanh sắc nước Hồ Truồi
Mang theo về, bài thơ nơi ước hẹn.
(TCSH48SDB/03-2023)
...Ồ cây cỏ, con đường, cả viên cuội quanh đây rất lạ. Hình như chúng đã cách xa ta, hôm qua, từ nhiều thế kỷ trước. Hay bóng dáng, hồn vía chúng ta tự kiếp nào chẳng biết, đang chờ những nụ hôn về tái hiện thế gian...
Thu Nguyệt - Từ Nguyên Tĩnh - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Xuân Hoa - Vạn Lộc - Đinh Thu - Hoàng Lâm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Bình An - Ngô Đức Tiến - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Mai Văn Hoan - Trần Ngọc Trác - Quang Huy - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Thánh Ngã - Tôn Phong - Nguyễn Thị Anh Đào - Lại Đăng Thiện - Sơn Thu - Lê Hưng Tiến - Công Nam - Đinh Hạ - Phan Văn Chương - Phan Thành Minh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Bùi Minh Quốc
Thanh Tuyền - Mai Trâm - Trần Anh - Trần Hữu Lục - Hồng Thị Vinh - Hoàng Xuân Thảo - Trương Đăng Dung - Nguyễn Đông Nhật - Phan Trung Thành - Đào Duy Anh - Lê Khánh Mai - Đức Sơn - Nguyễn Thụy Kha - Trần Văn Khởi - Văn Lợi - Bùi Văn Dung - Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Phương Thảo - Thanh Tú - Mai Phương - Nguyễn Thanh Xuân - Võ Công Lâm - Trần Ninh Hồ - Nguyễn Hoa - Văn Cầm Hải - Nguyễn Thiền Nghi
Đinh Thị Như Thúy - Trần Thị Linh Chi - Tuệ Lam - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Đông Hà - Hồng Hạnh - Châu Thu Hà - Lưu Ly - Thái Hồng - Thanh Tuyền - Chu Vân Thảo - Huỳnh Thuý Kiều
NGUYỆT PHẠMTên thật Phạm Thị Ngọc Nguyệt. Sinh 1982 tại Xuân Lộc. Đã có nhiều thơ, bài viết trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Phụ Nữ, Thể Thao Văn Hóa, Người Hà Nội...và nhiều tuyển tập khác. Giải thưởng Thơ Bút Mới (báo Tuổi Trẻ 2005).
...người mẹ ngồi chờ con sau tán lá bàng cuối thurơi vào miền tĩnh lặngnhững vết da mồi đo tuổi mẹnhững dòng nước mưa đo nước mắtchảy vào chiều tiễn biệt lặng im...
...Bồng bồngBống bốngBông bông...
...Chỉ trong lá con chim sâu làm tổChỉ trong tim tình yêu kết nụ...
...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...
...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi mà nhìn bàn chân!...
Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.
Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến
...Mặc cho đất bận nâu, trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu một khát vọng yên bình...
...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...
...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...
...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...
LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...
LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.
Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan
...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...