Chiếc cúc áo trễ tràng, đêm còn hằn nếp gấp Họ chải tóc hay họ chải cát Móng tay họ như những chiếc vảy cá gỡ những mắt lưới rối bời Những thiếu phụ neo con thuyền của chồng mình vào bốn góc nhà bềnh bồng nhịp võng Ngày lấp đầy sóng Chiều lấp đầy mây Mây vụn thành tro bếp Sóng vỡ dưới rãnh cày. Những thiếu phụ đêm đêm chong đèn trước gió Họ che chắn cho chồng Đèn chong chong đời họ Gom nhặt về mình từng mảnh vỡ Dấu bàn chân bấm võng bóng mình… NGUYỄN NGỌC PHÚ (nguồn: TCSH số 230 - 04- 2008) |
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN
NGUYỄN VŨ HIỆP
LÊ NGUYỆT
CHÂU THU HÀ
Trần Thị Huê - Tịnh Bình - Trần Đức Tín - Mai Hương
Ngô Công Tấn - Đặng Văn Sử - Triệu Nguyên Phong - Đức Sơn - Trường Thắng - Nguyên Quân
TRẦN NGỌC MỸ
VŨ KIM LIÊN
NGÀN THƯƠNG
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đức Bá - Trần Đình Ngôn - Từ Nguyên Tĩnh - Lê Điểm - Lê Viết Xuân - Nguyễn Văn Song
NGÔ ĐỨC HÀNH
HOÀNG THỤY ANH
NGUYỄN THIỀN NGHI