PHAN ĐẠO
Theo tiếng chuông rơi rụng…
Minh họa: Nhím
Lại một chối bỏ
Từ núi từ sông từ ruộng đồng phố phường ngày đêm thức ngủ
Về tìm tôi đang mụ mẫm bước vào khuôn kén đủ sắc hình
Rời nhà kho chiếu giường cũ mốc
Rời bộ dạng xác ướp
Rời chữ câu hom hem phút trước
Rời
Hắn nhét vào túi mình những vì sao xa lắc hái từ quá khứ tương
lai xa lắc trong lòng tôi
Đi theo chối bỏ suốt ngày đêm
Tôi dần ra khỏi đời mình đời hắn đời ta đời em đời con đời mẹ
cha tổ tiên đất nước loài người không một lời luyến tiếc không
một thoáng dùng dằng
Ngày: - khóa cổng thân
Đêm: - khóa cổng lòng
Thức: - khóa cổng lời
Ngủ: - khóa cổng mộng
Vui: - khóa cổng cười
Buồn: - khóa cổng khóc
Tôi khóa kín những gì làm tôi rời lối cõi hắn mình riêng
Bận bịu suốt
Và thế là tôi
Nắng - mưa - đi - đứng - nằm - ngồi - nói - nín
Kéo nghĩ suy khỏi phòng ốc
Kéo chữ câu khỏi quan tài nồi niêu vinh nhục
Kéo thơ khỏi truyền thông hè hội đúng sai
Sau thời tụng Kinh khuya sau cơn say bất tỉnh ngày sau sự rã rời
của cuộc tình thường nhật
Hắn nằm trên chiếc võng dệt bằng dây vô sắc
Nghe
Những giọt mưa khuya của bốn mùa vẫn lì lợm thầm thì hát về
gót chân chối bỏ
(Những gót chân sáng hơn cả muôn triệu mặt trời)
Ngày đêm đi
Khắp hang cùng ngỏ hẻm đông tây trên dưới ngoài trong phải trái
Cõi miền chung
Bong…
Bong…
Quê hương câu chữ mở mắt
Bao Vinh, sáng thỉnh chuông
(SH306/08-14)
VĨNH NGUYÊN
LTS: Những ngôn từ nối nhau như sợ không kịp diễn tả những cảm xúc trào dâng. Như thể, chỉ chậm một khoảnh khắc là thiên nhiên xanh trên trái đất này sẽ biến mất, như vó ngựa trên thảo nguyên, như thoáng ánh cầu vồng sau cơn mưa, như hơi thở nhẹ…
Đó là những gì có thể cảm nhận từ thơ của Nguyễn Hoàng Anh Thư (bút danh Nhật Thu), hiện là cô giáo dạy văn trường Hai Bà Trưng - Huế. SH xin giới thiệu chùm thơ của chị.
LGT: Thảo Nguyên là bút danh của cô giáo Hồ Thị Thảo khi dành cho thơ. Sinh năm 1974, cử nhân ngữ văn (ĐHSP Huế), Thảo Nguyên hiện là Phó hiệu trưởng trường Tiểu học Trần Quốc Toản, thị trấn Phong Điền, Thừa Thiên Huế.
PHAN LỆ DUNG
LTS: Ngày 28/3 vừa rồi, nhà thơ Lữ Quỳnh đã ghé về Gác Trịnh, chụp hình của nhà thơ ngồi bên bức tường gạch cũ trong căn nhà Trịnh Công Sơn đã ở ngày xưa tại Huế, và gửi cho bạn là họa sỹ Đinh Cường. Hình ảnh ấy khiến họa sỹ Đinh Cường rất cảm động và ứng tác ngay một bài thơ. Một bài thơ khác, làm hôm 29/3, họa sỹ Đinh Cường nhìn tranh của Trịnh Công Sơn vẽ ở Đơn Dương năm xưa, và nhớ…
ĐỨC SƠN
Xuân Hoàng - Lâm Thị Mỹ Dạ - Nguyễn Trọng Tạo - Hồng Nhu
HẢI BẰNG
LÊ HUỲNH LÂM
Để tặng họa sĩ Đinh Cường, thi sĩ Trần Vàng Sao và người con gái bên góc phố nâu gầy.
NGUYÊN QUÂN
LÊ HUỲNH LÂM
LÊ VĨNH THÁI
NHỤY NGUYÊN
LÊ TẤN QUỲNH
PHẠM TẤN HẦU
NGUYỄN KHOA ĐIỀM
PHẠM TẤN HẦU
NGÔ MINH
HỒ THẾ HÀ
BẠCH DIỆP