NGUYỄN HOÀNG THỌ
Ảnh: internet
Thăm thẳm bể dâu
Giữa lặng im hơi thở
sự mê mệt của thời gian
bóc ra những ám ảnh tuyệt vọng
tôi mở cánh cửa ngôi nhà không có bóng người
giữa những ngày dịch cúm
mạng nhện giăng nỗi trống vắng khó lường
bao lớp bụi vô thường chồng lên nhau
những cơn đau đè nặng mỗi cơn đau
không có sự phi lý nào khủng khiếp hơn
nỗi mất còn truyền kiếp
không có sự tan rữa nào khốc liệt hơn
cái nhìn thất thanh đôi mắt lụi tàn
Ngôi nhà rộng thênh thang
nhưng không có chỗ đứng
những tiếng khóc hóa thạch
từng sợi tóc ký ức dựng lên hồn thiêng bất động
từng giọt nước mắt âm u mùa đông
những bức tượng vô hình biến tướng
khóc cười huyền hoặc bi thương
những thanh âm phù du phủ sóng luân hồi
những bình tro cốt cháy lên nỗi u hờn trầm mặc
trái đất rùng mình
trôi
lặng thinh
ngôi nhà đứt vách
Tôi quay về phía mặt trời
những tảng băng vỡ ra nhiều hình thù quái lạ
khí độc tan chảy
những khu rừng bốc cháy
lửa ngàn năm đốt đỏ muôn loài...
chim hấp hối kêu thất thanh vô cùng vũ trụ
đôi cánh bàng hoàng trói kiếp mấy tầng cao
Dưới mặt đất
miệng đời...
máu chảy...
tiếng kêu la
cây cỏ ngậm ngùi
dâm dật, ác tham mài răng trong bóng tối
cõi bể dâu thăm thẳm đến bao giờ!?
Bước ra khỏi ngôi nhà hoang ảo
con đường mòn sinh khởi vô minh
tai nghe rõ khắp hành tinh giông bão
triệu triệu năm dội xuống bước chân mình.
(TCSH45SDB/06-2022)
HOÀNG VŨ THUẬT Nếu tôi chết đi Xin cứ để bao lơn rộng mở… (F. Garcia Lorca)
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đông Nhật - Thạch Quỳ - Trần Tịnh Yên - Đoàn Vĩnh Phúc - Lê Huỳnh Lâm - Khaly Chàm - Tôn Phong - Nguyễn Lãm Thắng - Đình Thu
NGUYỄN NGỌC PHÚ (Trích trường ca)
TRẦN HỒ THÚY HẰNG
TUỆ NGUYÊN
VŨ TRỌNG QUANG
Trần Mạnh Hảo - Lý Toàn Thắng - Trần Bá Đại Dương - Thái Ngọc San - Trúc Chi - Phạm Tấn Hầu - Ngô Minh - Văn Tăng - Nguyễn Khắc Thạch - Lý Hoài Xuân - Trần Hải Sâm
PHAN DUY NHÂN
Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh
LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.
VĂN CÁT TIÊN
Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang
Vương Kiều - Lê Đình Ty - Huệ Nguyên - Từ Nguyễn - Từ Dạ Linh - Hoàng Xuân Thảo - Đoàn Mạnh Phương
TRƯƠNG VĂN VĨNH
NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG
Tôn Phong - Nguyễn Thất Hanh - Bùi Tấn Xương - Trần Thị Ngọc Mai - Nguyễn Tuất
NGUYỄN VĂN DINH
NGỌC TUYẾT
Trần Xuân An - Lý Hoài Xuân - Mai Nguyên - Trần Thị Huyền Trang - Trần Bá Đại Dương - Nguyễn Loan - Trần Thị Hiền - Đỗ Văn Khoái - Phùng Tấn Đông - Hồ Huệ - Tôn Lệ Thu Châu - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Phi Trinh - Việt Trác