ĐINH HẠ
Với Huế
Người đông mà mình vẫn lẻ
Phố vui sao cứ thấy buồn
Trót lòng đa mang với Huế
Vơi đầy một nét sông Hương
Chiều nay mưa nhòa Đại Nội
Ngồi nghe mắt tượng ngậm ngùi
Cổ nhân nơi miền sương khói
Hội vui có nhớ về chơi…?
Điện sáng bừng đêm thành phố
Thương chênh chao mảnh trăng gầy
Ước chi có bàn tay nhỏ
Dắt mình qua những cuộc say
Người đông mà mình vẫn lẻ
Chia xa hỏi phố có buồn?
Phải vì nặng lòng với Huế
Gặp màu áo tím là thương!
TRẦN NAM PHONG
Mưa cố hương
Đêm qua biển có giật mình
Mưa ngàn năm trước nguyên trinh trở về
Sông dài dằng dặc bến mê
Cánh đồng vẫn nhắc lời thề cỏ may
Mái nhà bịn rịn khói bay
Biết ai còn nhớ mắt cay mỗi chiều
Phập phồng là trái tim yêu
Sau tà áo mỏng bao điều tâm tư
Nghìn năm gửi một cánh thư
Mây bay muôn nẻo, thực hư kiếp người
Cúi đầu cảm tạ đất trời
Vô biên ngọn gió luân hồi vào thơ
Một đời tiếng mẹ ầu ơ
Con chưa đi hết dại khờ vành nôi
Con còn nợ hạt mồ hôi
Nợ xanh mái tóc, nợ đời vá may
Con còn nợ gió cầm tay
Nợ bông hoa hạnh từ ngày xa nhau
Tiếng cười như nắng tan lâu
Tháng năm còn một nhiệm mầu
chưa trao
Trong mơ thức trắng chiêm bao
Đêm qua gặp trận mưa rào cố hương
TỊNH BÌNH
Tiếng gà trưa
Vầng trăng cổ tích
Hương thị rơi đẫm ướt bị bà
Giấc mơ bà Tiên ông Bụt
Phe phẩy quạt mo cau
Tay mẹ
Tay bà
Đưa con vào thế giới nguyên xanh
Hạt thóc vàng phơi dưới nắng thu
Mẹ dụm dành cho ngày con khôn lớn
Những ước mơ như cánh diều khát gió
Chân trời xa
Đau đáu vọng tìm...
Con trở lại cánh đồng trưa rát bỏng
Dầm mình trong mùi quê rơm rạ
Dấu chân trâu loang lổ miền ký ức
Vẫn dáng mẹ gánh ngày lam lũ
Quạt mo cau thôi kể chuyện thần tiên
Treo lên trời cũ vầng trăng
Những cổ tích chẳng bao giờ có thật
Thôi đành cất vần thơ mơ mộng
Lối cũ ta về
Tiếng gà gáy trưa sông...
(TCSH54SDB/09-2024)
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Thiền Nghi - Công Nam - Tiến Thảo
ĐẶNG BÁ TIẾN
LÊ VI THỦY
LTS: Những nhịp đi cổ điển, những thi ảnh cũng như nhuốm màu cổ điển, nhưng gần như lại không bước ra từ cổ tích, mà từ cuộc sống bộn bề. Ba người đàn bà trong những bài thơ dưới đây, từ ba câu chuyện khác nhau, với những không gian khác nhau, nhưng họ chung một nỗi rất đàn bà: yêu, chờ đợi, và hy vọng trong cô đơn…
HOÀNG VŨ THUẬT
Vũ Dy - Nhất Lâm - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Thị Tường Vy - Châu Thu Hà - Nguyễn Miên Thượng - Nguyễn Hàn Chung - Phan Lệ Dung - Vương Kiều
Anh Nguyễn Hữu Đống là bạn của nhiều lớp văn nghệ sĩ, nhất là ở Huế. Từ Trịnh Công Sơn, Nguyễn Đắc Xuân, Trần Viết Ngạc, Đặng Tiến, Trụ Vũ… đến nhiều người thuộc lứa sau như Nguyễn Chí Trí, Vĩnh Ba, Nguyễn Thượng Hải, Hồ Đăng Thanh Ngọc, Lê Huỳnh Lâm, Bạch Lê Quang, Phạm Tấn Hầu…
ĐÔNG TRIỀU
Tôi là Nguyễn Văn Phong. Sinh năm 1985. Quê quán: xã Hà Ninh, Hà Trung, Thanh Hóa. Hiện sống cùng thân sinh. Làm ruộng, lao động phổ thông. Không dùng điện thoại di động. Đây là một số bài thơ lần đầu tôi gửi đến Tạp chí Sông Hương.
TRƯƠNG ĐĂNG DUNG
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
Mai Văn Phấn - Phạm Đức Mạnh - Hồng Vinh - Nguyên Ngọc - Tôn Nữ Minh Châu
LTS: Nhà thơ Nguyễn Xuân Sang quê quán ở An Hòa - Huế, anh đã xuất bản 04 tập thơ & 01 tập phóng sự, ghi chép; từng đạt một số giải thưởng các cuộc thi.
LGT: Machu Picchu của đế quốc Inca, núi thiêng Mỹ Sơn của vương quốc Chămpa có cùng số phận đỉnh cao một nghệ thuật kỳ vĩ bị chiến tranh và thời gian tàn phá.
Nguyễn Trọng Tạo - Phùng Tấn Đông - Đỗ Xuân Thu
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
TÔN PHONG
Nguyễn Đông Nhật - Từ Hoài Tấn - Trần Hoàng Phố - Phan Trung Thành - Phùng Sơn - Lê Hồ Ngạn