ĐỖ VĂN KHOÁI
Ảnh: internet
Mùa thu - em - và những con Mura
Khi những hạt mưa đầu tiên gõ vào những mặt trống của tháng bảy
Gió bắt đầu lời ca và lá bàng thay áo
Những bông hoa móng tay thức dậy
Chính em đã tự gắn cho mình những móng hồng xinh xắn ấy
Để làm nàng tiên có mười ngón nhiệm mầu
Đi ra.
Em đi ra đồng cỏ mênh mông
Cùng với những con Mura tràn đầy sức lực
Cây roi trên tay em chính là chiếc đũa thần của nàng tiên đi chân đất
Em dục đám mây đen bóng loáng trôi về phía chân trời gặm cỏ
Rồi một mình em sẽ làm gì ?
Với tự do và gió
Em ! của một trời thu sáng láng êm đềm
Không cần một thứ trang sức nào bỗng nhiên em sẽ đẹp ra
Với những hạt cười mưa trên tóc
Với những chiếc lá màu trên áo
Em bỏ quên chiếc nón ra sau cho màu trời len vào trong mắt
Em ngậm làm chi bông hoa cỏ
Để gió đăm đăm cứ tưởng không cười
Và tôi, và những bông lau, những tảng đá đang ngồi
Cũng muốn ùa về trên đồng cỏ của em
Nơi có những dãi khói xanh lơ và cay đục
Có phải em tự đốt lên để thả lửng bên trời những nỗi niềm có hết
Trong những lời ca của em - mùa màng đã chín
Những con Mura đâu biết? - cũng xanh non.
Và tôi - và mây và mặt trời bỏ trốn
Và em - và mưa và những con Mura xuôi thuyền trên tờ lụa mỏng
Khi trên cánh đồng đầy ắp những cơn giông
Qua mưa em biến thành thiếu nữ
Của thiên nhiên - của đồng nội - của mùa màng.
Tôi không thể nào chịu nổi
Khi phải ở mãi trong căn lều quen thuộc
Khi đêm đã mở ra những trận gió mát lành
Và vầng trăng hẹn mọc
Tôi đi tìm - nhẩm đọc những ý tưởng của bài thơ mùa thu gởi tặng
Không hiểu đoạn cuối hay mở đầu
Khi trên cánh đồng tôi vẫn đứng chờ em.
(SH30/04-88)
VĨNH NGUYÊN
LTS: Những ngôn từ nối nhau như sợ không kịp diễn tả những cảm xúc trào dâng. Như thể, chỉ chậm một khoảnh khắc là thiên nhiên xanh trên trái đất này sẽ biến mất, như vó ngựa trên thảo nguyên, như thoáng ánh cầu vồng sau cơn mưa, như hơi thở nhẹ…
Đó là những gì có thể cảm nhận từ thơ của Nguyễn Hoàng Anh Thư (bút danh Nhật Thu), hiện là cô giáo dạy văn trường Hai Bà Trưng - Huế. SH xin giới thiệu chùm thơ của chị.
LGT: Thảo Nguyên là bút danh của cô giáo Hồ Thị Thảo khi dành cho thơ. Sinh năm 1974, cử nhân ngữ văn (ĐHSP Huế), Thảo Nguyên hiện là Phó hiệu trưởng trường Tiểu học Trần Quốc Toản, thị trấn Phong Điền, Thừa Thiên Huế.
PHAN LỆ DUNG
LTS: Ngày 28/3 vừa rồi, nhà thơ Lữ Quỳnh đã ghé về Gác Trịnh, chụp hình của nhà thơ ngồi bên bức tường gạch cũ trong căn nhà Trịnh Công Sơn đã ở ngày xưa tại Huế, và gửi cho bạn là họa sỹ Đinh Cường. Hình ảnh ấy khiến họa sỹ Đinh Cường rất cảm động và ứng tác ngay một bài thơ. Một bài thơ khác, làm hôm 29/3, họa sỹ Đinh Cường nhìn tranh của Trịnh Công Sơn vẽ ở Đơn Dương năm xưa, và nhớ…
ĐỨC SƠN
Xuân Hoàng - Lâm Thị Mỹ Dạ - Nguyễn Trọng Tạo - Hồng Nhu
HẢI BẰNG
LÊ HUỲNH LÂM
Để tặng họa sĩ Đinh Cường, thi sĩ Trần Vàng Sao và người con gái bên góc phố nâu gầy.
NGUYÊN QUÂN
LÊ HUỲNH LÂM
LÊ VĨNH THÁI
NHỤY NGUYÊN
LÊ TẤN QUỲNH
PHẠM TẤN HẦU
NGUYỄN KHOA ĐIỀM
PHẠM TẤN HẦU
NGÔ MINH
HỒ THẾ HÀ
BẠCH DIỆP