Mornington Bình minh dậm dật những đôi chân

15:30 17/04/2008
Morningtonban mai chạy tới chân mây rắc bạcgặm bình minh nở gặm cỏ non tơlốm đốm trắng những chú bò đực kiêu hãnh

cuống họng hoài thai dăm ý tưởng tồn sinh
giai âm đỏ hỏn bản năng nguyên thuỷ
Lưỡi quẹt thèm khát
hương tràn lên vũ điệu phồn thực

Mornington
ban mai xanh cháy lên nguồn cơn khát dục
tình yêu vẽ lên thân bò cái vàng rực
nước chấm tình đẫm bộ lông sậm óng
căng cứng không gian chiếc bụng tròn phỡn
búp son bầu dục hé
mặt trời há mồm cười mặt trời hú
ò ò ò

Chạy vòng quanh bò đực chạy vòng quanh
hào hển móng bấm vào mùa dâu chín
tiết tấu man rợ và âm thanh liếm láp
không cần ngọng nghịu giả vờ yêu em và
khốn khổ mơ màng nhìn ngắm đầy hâm mộ
vòng ức vòng ngực vòng mông no đủ

Chạy vòng vòng thiếu nữ bò cái chạy vòng vòng
quẳng tất cả lễ nghĩa đúm đùm một gói bên đường
không cần quá nhiều trí tuệ phẩm chất để yêu và làm tình
khi âm dương khuấy chung trong cùng một cơn khát
tứ tượng biến mất mọc thành hai chân hiện sinh

nhị nguyên viên thành nhất nguyên
khi đàn bò yêu nhau
trên căn bản của hai chân sau đủ sinh thành
bình minh trên Mornington dậm dật những đôi chân…

 



LAM HẠNH
(nguồn TCSH số 230 - 04- 2008)
Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Sinh năm 1943 ở Hà Nội. Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn là một cây bút nữ nổi tiếng. Với chất thơ dịu dàng, đằm thắm, chị đã đem đến cho thơ Việt một giọng riêng. Chị không tìm kiếm những tứ thơ lạ, mà làm lạ những tứ thơ tưởng như đã cũ. Với 6 tập thơ và 2 tập truyện thiếu nhi, Phan Thị Thanh Nhàn đã nhận được nhiều giải thưởng văn học. Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn hiện nay là UVBCH Hội Nhà Văn Hà Nội và là chủ nhiệm câu lạc bộ nhà văn nữ Việt .

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Thiên niên kỷ mới vẫy ta sangkhốn nỗi quà xuân chưa sẵn sàng

  • Tặng nhà thơ Lâm Hiểu Đông  Trời đang mưa mát câyQua công viên Thâm Quyến (*)- Cả thế giới trong nàyTựa bảo tàng bày biện

  • Tôi ra lệnh cho giao thừa dừng lạiThế kỷ XX khoan hãy ra điThế kỷ XXI đừng đến vội

  • Mùa thu hẹn ta về Hà NộiTa rong chơi quên cả lối vềMột mình phiêu lãng miền sơn cướcVui cùng trăng cụng chén sơn khê

  • Vô tư quá tôi trở thành khờ dạiNên chi lỡ hẹn một lời thề

  • Ba bông hoa mang đêm phi qua                                             vườn saoanh và em định mệnh dịu sángmở địa cầu trinh tiếtlửa quàng xanh yếm cổ mùa đông

  • Cơn lũ xoáy mòn vai mẹGiạt trôi manh áo em thơNhận chìm bếp lửaNhững hạt lúa không biết lội

  • Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.

  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.