Lý Bạch Thế là anh không về nữa Lửa chiến tranh đã thiêu cháy anh rồi! Em đi dọc bãi sông bồi Nơi anh lặn ngụp suốt một thời trai trẻ Hoa muống nở một chùm tím thế Gió hoang vu thổi nát buổi chiều buồn Con châu chấu tuổi thơ vút lên từ chân cỏ Em gặp lại anh đâu đó giữa cánh đồng. Vẫn đàn cò chở gió sang sông Vẫn dòng nước trôi về phía bể Vẫn trời xanh như chưa bao giờ xanh thế Nhưng anh ơi! Anh không còn nữa trên đời. Như con thuyền khát xa khơi Cơn bão nổi cánh buồm thành bọt nước Ôi chiến tranh có thể nào khác được Anh nằm lại với rừng tràm rừng đước Trời Hà Tiên mây trắng ngẩn ngơ bay Em đi dọc bãi sông này Tìm trong cỏ rối những ngày trẻ thơ Anh ơi tóc mẹ bây giờ Như ngàn lau lạnh Trắng bờ sông xưa. Cao Bằng Sương lạnh như tấm voan choàng đỉnh núi Cây đào hoang thắp tia lửa cuối xuân Ta gặp trên đỉnh đèo những gương mặt ám khói Những dáng người mang dáng núi xanh xa Hành phương bắc, cơn rét muộn tháng ba Ta dọc theo trơ trụi những cánh rừng Cô gái gặp cuối chiều trong bản nhỏ Nghiêng núi rót đưa ta chén rượu đầy Không thể nào từ chối được lời mời Chắc như đá, khiến ta không còn khách sáo nữa Nâng chén rượu, mắt tràn ánh lửa Đất Cao Bằng phút chốc bỗng chênh vênh. Cổ tích của riêng ta Dứt áo người đi, sen tĩnh tâm tàn úa Khúc nam ai nhàu nát cõi lòng Ẻo lả dòng Hương giang héo hắt Trôi nghìn năm không chở hết nỗi buồn Ta lại về làm khách cô đơn Quán trọ chiều, cơn mưa cuối hạ Cành long não chất đầy tiếng ve sầu hối hả Đắng lòng ta nỗi nhớ một người đi Chân thành xưa thắp tím đoá lưu ly Những khẩu súng thần công ngây buồn hú gió Những giọt mưa hoang bay đầy thành cổ Huế bỗng thành cổ tích của riêng ta. TRẦN CHẤN UY (nguồn: TCSH số 146 - 04 - 2001) |
Những bài thơ được giới thiệu sau đây có cùng niềm cảm hứng về đời sống văn minh thôn dã. Một thế giới đầy vẻ thơ mộng của tự nhiên đang bị cuộc sống hiện đại xóa mờ dần dấu vết.
Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Trọng Tạo - Nguyễn Kim Huy - Ý Nhi - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Nguyên Thanh - Nguyễn Huy Việt - Xuân Sách
Nguyễn An - Thạch Quỳ - Mạc Mạc - Phạm Bá Thịnh - Nguyễn Hoàng Thọ - Nhất Lâm
Bùi Nguyên - Ngô Công Tấn - Ngàn Thương - Nguyễn Hới Thọ - Lãng Hiển Xuân - Đặng Văn Sử
Huỳnh Minh Tâm - Pháp Hoan- Ng.H.Dao Trì - Trần Võ Thành Văn - Trần Quốc Toàn - Lê Vi Thủy
Như Quỳnh De Prelle - Hoàng Thúy - Phùng Sơn - Ngàn Thương - Nguyễn Loan - Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyên Tiêu - Nguyễn Bội Nhiên - Nguyễn Ngọc Hưng
Sinh năm 1981; Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Ninh Thuận; Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam; Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam; Giảng dạy tại Trường Cao đắng Sư phạm Ninh Thuận; Đã xuất bản 4 tập thơ.
Nhà thơ Lê Hưng Tiến hiện làm đại diện của Sông Hương tại Ninh Thuận. Trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh đến bạn đọc.
SH
Huỳnh Văn Dung - Nguyễn Tân Dân - Trần Đức Trí - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Văn Long - Hường Thanh - Đông Hà
Phạm Ánh - Nguyễn Văn Thanh - Trần Thị Tường Vy - Trần Nhuận Minh - Nguyễn Văn Quang - Phan Lệ Dung - Trần Tịnh Yên - Phan Hoàng
Fan Tuấn Anh - Trần Văn Liêm - Lê Tấn Quỳnh
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Thống Nhất - Hoàng Thụy Anh - Triệu Nguyên Phong - Đặng Văn Sử - Ngô Minh - Nguyên Hào
Hoàng Ngọc Châu - Trần Ngọc Trác - Nguyên Phong - Nguyên Quân - Biển Bắc - Phạm Bá Thịnh - Từ Hoài Tấn
NGUYỄN MIÊN THẢO
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
LGT: Biển đang quặn mình trong nỗi đau mù tối, đầy phẫn mù và bi thiết. Lời nguyện cầu cho những sáng trong cháy rực đêm sao, trả lại màu xanh yên bình vốn dĩ muôn triệu năm. Chúng ta đang tự trôi dạt, "kéo theo những đàn cá lặng im" và nếu như biển mãi im lặng, màu bạc nhường chỗ cho tối tăm, tan tan bọt sóng. Những câu thơ của Như Quỳnh De Prelle đã dội vào tâm khảm chúng ta như thế, trong những ngày tháng 4 rực nóng.
Trường Giang gt.
Nguyễn Minh Khiêm - Trần Võ Thành Văn - Bùi Hoàng Vũ - Khaly Chàm - Nguyễn Hưng Hải
ĐỨC SƠN
VƯƠNG KIỀU
Với Vũ, thơ là một cuộc thăm dò, một cuộc thăm dò vào nội giới, vào những va chấn, những áp chế và con đường giải phóng những áp chế ở nội tại. Đọc thơ Vũ khiến chúng ta hoang mang trước thế giới đã trở nên bất ổn. Khát vọng về một thực tại hợp nhất đã tiêu tan, giờ đây, cái trình ra trong thi giới của Vũ là một thế giới bất định, mơ hồ và hoài nghi. Một thế giới không thỏa hiệp với những xúc cảm đèm đẹp mà ngược lại, đó là tiếng nói của sự gây hấn, ít nhất cũng là gây hấn với chính thi sỹ trong cơn siêu thực hoang lạnh của chữ.
S.H