Khởi thủy là mùa Xuân

08:43 19/01/2012

NHỤY NGUYÊN

Một câu trong Kinh Cựu ước: Khởi thủy là lời. Tôi không dám khoác thêm bộ cánh mới, mà chỉ muốn tìm cho nó một mỹ từ gần gũi: Khởi thủy là mùa Xuân.

Ảnh: internet

Trong những tính từ chỉ màu sắc được ghép với các mùa như Hạ trắng, Thu vàng,… thì Xuân hồng theo tôi hoàn hảo. Hồng là màu nền của phận hoa đào mong manh. Má hồng. Một nhà mỹ học từng nói: “Cái đẹp không nằm trên má hồng thiếu nữ mà trong đôi mắt của kẻ si tình”. Mỗi người đàn ông sẽ chiêm cảm mùa xuân theo cách riêng của riêng mình, và họ sẽ tìm được người phụ nữ dẫu không là đại diện của nhan sắc. Và như vậy, Xuân có thể ví với phụ nữ. Đất trời không thể không có mùa Xuân, cũng như không thể thiếu vắng phụ nữ.

Xuân - mùa lễ hội. Từ rất xưa một nữ sĩ đã miêu tả hội đu tiên mà cho tới nay “loài thi sĩ” không khỏi run tay khai bút đầu năm. Lễ hội đu tiên diễn ra nhiều nơi vào những ngày mùng năm mới. Hiếm tay nhiếp ảnh nghệ thuật chuyên nghiệp nào bỏ qua cơ hội chộp lấy những thế độc của đôi uyên ương chao lộn giữa bầu trời như bướm xuân say mật.

Xuân - mùa tình. Chút se lạnh còn lại của mùa đông, chút nắng tàn sót dưới lá thu… Chút lạnh và nắng không rõ rệt ấy khiến người ta rạo rực bâng khuâng, khiến người ta nhung nhớ cái trời ơi đất hỡi. Rồi trai gái hẹn hò. Mùa xuân bao giờ đám cưới cũng được tổ chức dồn dập hơn các mùa trong năm. Trước tết và ra giêng là thời điểm thầy xem số đón nam thanh nữ tú. Chọn lấy ngày đẹp trong Kinh dịch để ra mắt, họ nhập thành tổ ấm.

Xuân - mùa sinh sôi. Nếu để chọn lựa, hẳn cặp vợ chồng nào cũng muốn có một đứa trẻ chào đời trong vòng tay êm ái của nàng xuân. Sinh mệnh non mởn như lộc biếc ngơ ngẩn giữa thênh thang xanh. Trái đất ngày càng già nua, khí hậu trở nết thất thường song chồi non vẫn bất chấp sương giá đội cả cơn đau trình diện thêm những minh chứng về sự sống vĩnh hằng. Mà, lúc xuân đương độ liệu có tin buồn? Mùa xuân chẳng ai muốn nghe chuyện buồn. Nhưng sự thật không hiếm phụ nữ dội nước lên những chồi lửa đêm ba mươi. Trong niềm cảm xúc ngập lối, một thi sĩ vẫn thầm lặng đưa hình tượng nghẹn lòng ấy vào thơ. Bản thân tôi cũng cố giấu nỗi ưu tư mà xem ra chẳng dễ. Chuyện từ vườn mai của người bạn vong niên hàng xóm, sáng nào cũng nhấp trà tri luận. Rồi bỗng một ngày ông biến khỏi trần gian. Không còn mỗi sớm con người dong dỏng ấy cầm chỗi quét sạch từng chiếc lá mai về cội nữa. Những năm trước mai được trảy lá đúng hạn, cứ ngày đầu năm là bung nụ, nay thì lá vàng không buồn rụng, hoa nở rời rạc lúc xuân còn xa ngái.

Xuân - mùa hoa. Không phải bài thơ Mùa hoa. Hoa ở đây cũng không mang nghĩa bóng biểu trưng cho nguồn sống. Mà hoa của cây cỏ đất trời. Giá rét mùa đông khiến con người yếu ớt trước tự nhiên. Hoa nở là sự dung chứa thông điệp, rằng trái đất đã nhớ lại sứ mệnh duy trì sự sống muôn loài, rằng giá rét sẽ xếp lại để vạn vật sinh sôi. Hoa mọc tin vui, mọc niềm hy vọng từ sâu thẳm lòng đất u tối.

Bắt đầu từ một lễ hội - nguyên cớ của hẹn hò, trai gái tìm đến nhau theo bản năng và được duyên trời tác hợp. Mùa tình bắt đầu sau đêm tân hôn. Những sinh mệnh nẩy mầm. Khai nụ đơm hoa. Lại tiếp tục một vòng quay là khởi nguyên cho điềm lành của tạo hóa. Một bộ phim pha lẫn vị thiền: Xuân Hạ Thu Đông. Rồi lại Xuân... Mùa xuân như là nốt khóa của vòng luân hồi vũ trụ, cũng là điểm mở ra con đường mới cho bất kỳ ai muốn chinh phục. Nếu các mùa đều được vo thành hạt đều nhau xâu thành chuỗi, ai đó nhắm mắt tĩnh tâm sẽ nhận ra “hạt xuân”. Bởi hạt xuân là hạt cơ bản mang tính nữ song hành với bản chất luân hồi của nam nhân muôn thuở.
N.N
(SH276/2-12)









 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG   
                            Bút ký   

    Nước non ngàn dặm ra đi
    Cái tình chi? 

  • LỮ MAI   
        Bút ký  

    Nơi những mái nhà sàn được phủ lớp rêu dày dễ đến nửa gang tay cứ thôi miên, hút hồn khách lạ. Nơi chim rừng hót vang từ sáng tới chiều.

  • PHẠM XUÂN HÙNG

    Tôi nghĩ chắc hiếm có nhà văn, nhà thơ nào thành danh mà trong sự nghiệp sáng tác lại vắng bóng cây cỏ. Sở dĩ loài thực vật thấp bé như cỏ lại trở thành đối tượng mỹ học là nhờ vào những yếu tính trái ngược, thậm chí phi lý nhưng vẫn tồn tại.

  • HỒ NHIÊN  

    Những ngày mới tinh mơ đã đầy nắng. Nắng thấm vào sương làm rực lên sắc hồng ảo diệu. Thiên nhiên tạo nên vẻ đẹp thật giản đơn, và con người chỉ đủ năng lực chuyển tải thông điệp về cái đẹp đó bằng các loại hình nghệ thuật, và điều đó xem như chiếc cầu nối để đưa mỗi ai trở về chiêm ngắm thứ vốn sẵn trong trời đất.

  • NGUYỄN VĂN DŨNG  
                        Bút ký  

    La Habana là thủ đô của đảo quốc Cuba. Tôi thăm La Habana dịp thành phố rộn ràng chuẩn bị kỷ niệm 500 năm tuổi. Những gì tôi thấy ở đây khác xa với những gì tôi từng mường tượng.

  • ĐÔNG HÀ

    Thường trong thời gian của cuộc đời, người ta hay dành riêng khoảng thời gian đáng trân trọng nhất, đó là những ngày đầu năm mới, để nói về muôn sự.

  • ĐÔNG HÀ  

    Tôi vẫn nhớ, chưa bao giờ quên, bài ca dao Mười quả trứng. Bài ca dao được hát lên từ phiên chợ Kẻ Diên nghèo, một vùng quê Bình Trị Thiên khắc nghiệt.

  • LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG  
                               Bút ký   

    Chỉ mấy ngày mưa dồn dập, trắng trời quê hương, tang thương lại gieo lên mảnh đất nghèo khó mỗi lần lũ về.

  • NGUYỄN QUANG HÀ

                            Bút ký

  • ĐÔNG HÀ      
        Tản văn  

    Nếu mỗi đời người dành ra một quãng thời gian để lưu giữ ký ức, tôi tin rằng, ký ức của mỗi người là một cái nhà kho khổng lồ.
     

  • LÊ THỊ MÂY
              Bút ký

    Thật khó lòng quên anh, người bạn cùng đi chuyến tàu Thống Nhất từ Hà Nội vào Sài Gòn.

  • ĐẶNG YÊN
             Bút ký

    Với Hương Trà, những điều tưởng chừng quên lãng về một vùng đất nhiều tiềm năng đã sống dậy. Cái xưa và cái nay trộn lẫn giữa làn ranh văn hóa và ý thức, tính bất toàn và biến đổi, giữa cổ kính và hiện đại.

  • LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG  
                                    Bút ký  

    Huế được xem là một thành phố vườn, cả thành phố là một công viên lớn, ở đâu cũng thấy được một màu xanh mát dịu của cỏ cây, sông, hồ, đồi núi.

  • TRUNG SƠN
                 

    Trong đời viết văn làm báo, lần đầu tôi "đi thực tế" không phải với các bạn đồng nghiệp, cũng không có ai đưa rước, mà đi cùng "bà xã" của tôi - một cô giáo đang loay hoay chưa biết tìm việc gì làm thêm để bù đắp khoản tiền lương ít ỏi của mình.


  • LÊ HƯNG TIẾN

  • LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG   

    Ngày cuối năm, tiếng còi tàu vang bên sân ga cũ bận rộn những chuyến đi về. Cái màu vôi đỏ trong đêm, bóng người vội vã dưới hàng sứ trắng nở tàn lặng lẽ.

  • NGUYỄN KHẮC PHÊ  

    Thiên hạ đang náo nức đủ tin sốt nóng, sao lại đi nói chuyện mít? Cũng do trên trang mạng một tờ báo lớn mới đây có bài “Dân mạng thế giới xôn xao vì trái mít”; nguồn tin gốc lại là một trang mạng của Mỹ! Nhiều vùng quê Việt Nam mình đang vào mùa mít, nhà tôi lại sở hữu 2 cây mít năm nào cũng trĩu quả, cần chi tìm xem chuyện bên Mỹ?

  • LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG  

    Thuở bé, mỗi lần đứng trước chiếc tủ gỗ sơn màu xanh ngọc khiêm tốn nép cuối góc nhà, tôi trải hồn mình cùng bức tranh khắc những nét chân phương về một ngã ba sông bằng lặng, mênh mông với những ngọn núi trập trùng cao thấp tầng mây làm hậu cảnh.

  • NGUYỄN QUANG HÀ
                            Bút ký

    Nhắc tới vùng đất miền tây Gio Linh, trước mắt tôi hiện ngay ra những trái mìn nổ bất ngờ trong thời bình.

  • VĨNH NGUYÊN  
                 Hồi ký  

    Boong tàu lau xong sạch bóng. Toàn thể mọi người tập trung boong trước ăn sáng. Ăn xong, tôi cùng một số anh em cụm lại (cũng ở boong trước) nghe đài tiếng nói Việt Nam. Hồi ấy, toàn phân đội, tàu nào cũng được phát một cái đài orionton để nghe tin tức, nghe chương trình ca nhạc vào những giờ nghỉ…