1. Những ngày qua, cư dân mạng truyền nhau clip hàng trăm học sinh một trường THPT tại TP.HCM đồng loạt xé đề cương ôn tập môn Lịch sử, rồi lên tầng 2 thả xuống trắng cả sân trường.
Đề cương trắng xóa cả sân trường. Ảnh: Internet
Trong clip, khi biết môn Lịch sử không thi tốt nghiệp, các em tập trung ra hành lang, hò hét và đồng loạt xé giấy thả xuống, kèm theo tiếng reo hò, cổ vũ.
Với học trò, dư luận cần khách quan và rộng lượng, có thể hiểu đây là một hành động bột phát tập thể của các em thời “nhất quỷ nhì ma”. Nhưng sau sự bột phát đó là một nỗi buồn rất lớn, của xã hội và của nền giáo dục. Liệu đã đến lúc phải rung chuông báo động thật sự cho việc dạy và học lịch sử vốn là câu chuyện “biết rồi, khổ lắm, nói mãi…”. Hay cứ nói dền dứ mãi rồi để đó?
Trong hệ thống giáo dục của bất cứ quốc gia nào, lịch sử luôn là môn học bắt buộc và có vai trò quan trọng hình thành nhân cách, tư tưởng và tinh thần của mỗi người và của cả dân tộc. Bác Hồ đã viết: “Dân ta phải biết sử ta/ Cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam”.
Vậy nhưng, tại sao môn Lịch sử lại trở thành 1 trong những môn học "đáng sợ" nhất của học sinh? Xét về logic tâm lý, có thể thấy, hành động xé và ném tung đề cương ôn thi là kết quả của một sự dồn nén cực độ. Trước khi Bộ GD&ĐT công bố các môn thi tốt nghiệp, có thể hiểu rằng các em đã có một sự lắng, thậm chí sợ hãi nếu phải thi môn sử. Và khi danh sách thi tốt nghiệp “nói không” với môn sử, các em đã thể hiện sự ăn mừng theo cách thức đáng buồn đó. Thật cay đắng cho môn khoa học xã hội này.
2. Thực tế, việc có thi tốt nghiệp lịch sử hay không là việc rất bình thường theo cách chọn “xác suất” hiện nay của Bộ GD&ĐT. Ông Trần Văn Nghĩa, Phó Cục trưởng Cục Khảo thí và Kiểm định chất lượng (Bộ GD&ĐT) cho biết, các môn thi tốt nghiệp hoàn toàn được bốc thăm xác xuất, không có sự can thiệp nào. Do vậy năm nay không có môn lịch sử trong danh sách thi cũng là bình thường.
Nhưng khổ nỗi, dư luận để ý bởi kết quả thi của môn này những năm gần đây, kể cả kỳ thi tuyển sinh ĐH, CĐ lại quá bết bát, có những năm chứng kiến hàng nghìn điểm 0.
Sự khách quan của việc chọn xác suất các môn thi tốt nghiệp là tránh các trường học lệch, học tủ. Nhưng cách “bốc thăm” may rủi thể hiện chiến lược xây dựng chất lượng giáo dục đến đâu, khi một môn học có thể để thi, có thể không. Cuối cùng những môn không thi tốt nghiệp, (với các em không thi đại học môn đó) sẽ bị loại bỏ ngay lập tức và không thương tiếc.
Chúng ta đều biết câu "Nếu ai bắn quá khứ bằng súng lục thì tương lai sẽ bắn vào họ bằng đại bác". Không thể nói các em học sinh đã cầm súng lục… vậy lỗi của ai?
Theo thông tin từ các báo, sau khi hành động này diễn ra, lãnh đạo trường học đã yêu cầu tất cả các em học sinh xé giấy phải dọn sạch. Vâng, các em học sinh có thể quét sạch sân trường, nhưng để quét sạch nỗi buồn để lại trong cách ứng xử của các em với môn lịch sử, thì không thể.
Theo Nguyễn Gia
Thể thao & Văn hóa
NGUYỄN HẢI YẾN
Khi tôi viết những dòng này, thì ở Hải Dương, cuộc chiến chống Covid-19 vẫn đang trong hồi quyết liệt. Sự thực là tính từ ngày khởi phát làn sóng Covid-19 lần thứ ba tại Việt Nam mà điểm nóng bắt đầu công ti POYUN - thành phố Chí Linh, Hải Dương chúng tôi chưa có một ngày nào bình yên.
Sách là một trong những sản phẩm dễ bị xâm phạm bản quyền nhất hiện nay.
Những ngày qua, dư luận xôn xao về bức tượng Nữ Thần Tự do phiên bản lỗi, được nhận xét thiếu tính thẩm mỹ xuất hiện trong một khu du lịch ở Sa Pa - Lào Cai. Đó không chỉ là cảnh báo về sự tùy tiện trong thẩm mỹ mà còn là câu chuyện về việc quản lý loại hình du lịch mới.
Đó là những thư viện của gia đình, nhưng lại phục vụ cộng đồng và đều nằm trong các làng quê, bên lũy tre, sân đình, tô điểm thêm nét đẹp của vùng quê Kinh Bắc vốn rạng danh với truyền thống hiếu học và thành tích khoa bảng.
Thời gian qua, giải thưởng từ cuộc thi thơ của báo Văn Nghệ tổ chức đã tạo nên những tranh cãi về chất lượng tác phẩm đoạt giải.
Thời gian qua, giải thưởng từ cuộc thi thơ của báo Văn Nghệ tổ chức đã tạo nên những tranh cãi về chất lượng tác phẩm đoạt giải.
Với sự xuất hiện của loại virus mới SARS-CoV-2 ở Vũ Hán, Trung Quốc vào cuối năm 2019 và sau đó đã bùng phát thành đại dịch toàn cầu, các tổ chức Phật giáo trên thế giới đã bắt tay vào hành động.
Xây dựng đề án “Chiến lược phát triển ngành văn hóa TPHCM giai đoạn 2020-2035” là điều hết sức cần thiết và đã được UBND TPHCM thông qua mới đây. Trong tình hình hiện nay, việc xác định các hướng phát triển văn hóa sẽ vừa mang tính chiến lược, vừa có ý nghĩa thiết thực.
Sau đợt nghỉ diễn vì dịch Covid-19 những ngày tết vừa qua, các sân khấu cải lương xã hội hóa cùng nghệ sĩ (NS) lên kế hoạch phục vụ khán giả nhiều vở mới.
Hướng đến các giá trị truyền thống đang là một xu hướng diễn ra dù âm thầm nhưng rất mạnh mẽ trong giới nghệ thuật.
Trong vòng xoáy chung, khó mà nói ngành nghề, lĩnh vực nào không bị ảnh hưởng bởi dịch Covid-19, nhưng nghệ thuật có cách sáng tạo và thích ứng riêng.
Sự kéo dài của cuộc khủng hoảng virus corona có thể không chỉ làm thay đổi phương thức và lịch trình biểu diễn của nhiều nhà hát opera và dàn nhạc mà còn dẫn đến việc thay đổi cán cân quyền lực giữa nghệ sĩ và giới quản lý.
Covid là một cú sốc, nhưng Covid cũng là một món quà với trẻ em. Sớm hay muộn, Covid cũng sẽ rời xa, nhưng ngay lúc này, cha mẹ có thể biến không gian Covid thành một bài học lớn cho trẻ ngay tại nhà...
Tôi xin phép lấy nhận xét về thời trang của nhà thơ đương thời người Đức E. H. Ballermann để trả lời ngay - trước khi lý luận - câu hỏi thường đặt ra cho tôi "Áo dài truyền thống có đi ngược trào lưu hay xu hướng thời trang hiện đại không”, rằng: Không!
Ngày 23 tháng Chạp là ngày tiễn ông Công - ông Táo, cũng là thời điểm nhắc nhở mỗi người về một năm mới sắp đến.
Nhìn sự rộn ràng của đường phố thấy đầy sức sống, đầy năng lượng, một sự bình thường vô cùng đáng quý mà ngày thường sẽ chỉ thấy đông quá, tắc đường, bụi bặm quá. Dòng chảy cuồn cuộn ấy mà bị ngừng trệ thì thật kinh khủng...
Quá trình sáng tác và thực hành các loại hình nghệ thuật luôn đòi hỏi sự sáng tạo, nghiêm cẩn của mỗi nghệ sĩ. Trong quá trình ấy, tính độc lập, riêng biệt của nghệ sĩ sẽ tạo ra sự khác biệt, để lại dấu ấn và phát triển. Đó là chia sẻ của nhiều nghệ sĩ tại tọa đàm “Trùng trùng tiếp tiếp: sân khấu xưa và nay” tối 20.1.
Các bộ phim ăn khách, chương trình nghệ thuật thu hút khán giả, sản phẩm âm nhạc bán chạy... đang khẳng định giá trị kinh tế của văn hóa. Tuy nhiên, đóng góp của văn hóa không chỉ thể hiện qua những con số, và cũng không nên coi đó là mục tiêu của lĩnh vực này.
Năm 2020 đánh dấu những bước chuyển mình đáng nhớ đối với nhiều loại hình nghệ thuật. Sự phối kết giữa những môn nghệ thuật tưởng chừng không hề “ăn nhập” với nhau lại tạo ra nhiều bất ngờ.
Bộ sách Lục tỉnh cầm ca (NXB Văn hóa - Văn nghệ) cũng là tên của một nhóm bạn trẻ, đã tái hiện nguồn tư liệu về các loại hình diễn xướng của Nam bộ, xứng đáng trở thành câu trả lời cho câu hỏi: Giới trẻ ngày nay có còn quan tâm đến nghệ thuật truyền thống hay không?