Hoa và rượu

09:56 29/04/2010
THẠCH QUỲ1.Ở góc đường phố Lê Ngọa Triều có một quán rượu nép dưới bóng cây ngô đồng xum xuê như chiếc lọng xanh. Bên cạnh quán rượu là dãy hàng hoa. Hoa hồng, hoa cúc, hoa mi-mô-da cắm đầy trong các xô nhựa.

Ảnh: Internet

Cô Ngừ bán hoa, ông Tùng bán rượu. Ông Tùng nói với cô Ngừ:

- Lạ thật! Cô Ngừ nhoẻn cái môi son và nháy "đôi mắt chì than" ra vẻ tán đồng.

- Ừ lạ thật !

Lạ gì vậy? Cả ông Tùng và cô Ngừ đều nghiệm ra rằng cứ đúng ngày 25 tháng 9 thì họ được đón 3 người khách vừa mua rượu lại vừa mua hoa.

Người khách mặc áo vét tông, đeo cà vạt màu mận tím gọi một cút rượu, ông ta rót một chén, đăm đăm nhìn phía bên kia đường. Khoảng 15 phút, ông ta uống chén rượu, trả tiền cả cút, rồi đến chỗ cô Ngừ mua năm bông hoa hồng.

Người khách mặc chiếc áo dài màu cỏ úa mua đúng một chén rượu và một ít đậu phụng luộc. Ông ta ngồi tí tách bóc vỏ đậu rồi cho hạt vào trong một chiếc bao bóng. Cũng khoảng 15, 20 phút, ông ta trả tiền, rượu không uống, đậu phụng bỏ lại bàn. Ông này rẽ sang quán cô Ngừ mua năm bông cúc trắng.

Người khách thứ ba đi ủng, mặc quần bò. Ông này uống rượu tì tì. Thức nhắm "gì cũng được". Ông ta ngồi hàng giờ trong quán. Có điều là dù uống rượu thì mắt ông ta vẫn luôn hướng nhìn vào ngôi nhà trước mặt. Ông này cũng mua hoa. "Hoa gì cũng được". Ngôi nhà trước mặt là Trường Đại học năm tầng, sinh viên ra vào như bướm lượn.

2.
Cô Kiển là giáo viên dạy tiếng Anh trong trường đại học. Cô ở cùng đứa cháu 12 tuổi tên là Thùy trong khu tập thể nhà trường. Năm nay cô vừa đúng 50 tuổi. Nói mạn phép bạn đọc, đây là năm cuối cùng cô vừa "hết tháng". Những chuyện bông băng cổ điển hay hiện đại cô không cần nữa. Nhưng điện thoại vẫn réo luôn. Cô nằm trên đi văng đọc sách. Cô bảo cái Thùy mang ghi âm đến. Cô giảng giải:

- Nếu ai chúc mừng sinh nhật thì con bấm nút này: "Xin cảm ơn".

- Nếu ai chúc sức khỏe thì con bấm nút này: "Cám ơn, tôi vẫn khỏe".

- Nếu ai hẹn hò gặp mặt thì con bấm nút này: "Xin thông cảm, ban ngày tôi phải lên lớp, ban đêm tôi phải soạn và chấm bài. Rất trân trọng, chỉ tiếc là thì giờ eo hẹp".

- Nếu ai cứ cố tình hẹn gặp thì con bấm nút này: "Không hẹn trước được, nhưng nếu rỗi tôi sẽ ra trước cửa trường, chúng ta sẽ gặp nhau ở đó".

Ấy là chuyện một năm về trước, bây giờ thì cô đã chuyển vào Đà Lạt dạy ở trường Đại học nông nghiệp. Căn phòng cũ cô để lại cho cái Thùy. Cái Thùy vẫn cứ bấm nút y xì như khi cô ở nhà.

3.
Cái Thùy ôm một bó hoa tùm lum gồm 5 hồng, 5 cúc, 5 mimôsa đi ra phía hố rác.

Cô Ngừ hét to:

- Thùy! Đem hoa đến đây cô trả tiền cho!

Cái Thùy chạy đến chỗ cô Ngừ, đuôi tóc đập nhịp vào gáy nó.

- Cô trả cho con bao nhiêu?

- Ba đồng!

- Trời! Cô bán cho người ta cả thảy là ba mươi ngàn mà cô chỉ trả cho con có ba ngàn!

- Cô không trả thì cháu cũng ném vào hố rác!

Cái Thùy năn nỉ cô năm ngàn. Ông Tùng nói:

- Ngừ! Mày trả cho nó năm ngàn !

Rồi ông gọi cái Thùy vào quán. Ông Tùng lần lượt hỏi:

- Cái ông "vét tông" là ai thế mày?

- Đó là người cô con đã từng yêu. Nhưng khi cưới, bởi lý do mẹ ông ấy không  đồng ý nên ông ấy không cưới!

Ông Tùng chửi:

- Mẹ kiếp! "Lý do" với "Lý trấu". Ông Tùng hỏi tiếp:

- Còn cái tay mặc áo dài cỏ úa?

- Ông ấy yêu cô con, yêu lắm ông ạ, năm nào ông ấy cũng đến cho con đủ thứ quần áo, giấy bút, sách vở....

- Còn cái tay mặc quần bò?

- Đó là bạn của cô con!

Cái Thùy đi rồi, ông Tùng rót rượu.

Ông Tùng gọi:

- Ngừ! Sang đây tao nói câu chuyện!

Cô Ngừ ve vẩy đi sang quán ông Tùng. Ông Tùng phán:

- Mày vào bảo cái Thùy, giữ nguyên máy điện thoại. Giữ nguyên cái ghi âm có lời cô Kiển.

Cô Ngừ ngước "đôi mắt chì than" bối rối nhìn ông Tùng. Ông Tùng hét:

- Ngu! Còn cái bóng cô Kiển, còn kẻ đến! Mày bán được hoa, tao bán được rượu! Hiểu không?

Huế 5/2000
(Trại sáng tác tạp chí Sông Hương)
T.Q
(137-07-00)





 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • 1.
    Ở xóm Bà Tàu, mỗi lần nhắc tới cái ác của Quản Ló thì ai nấy thảy đều tội nghiệp và cảm thông bà Tám Hội Đồng, má đẻ Quản Ló. Vì, “Sanh con ai nỡ sanh lòng/ Nuôi con ai chẳng vun trồng cho con” (Ca dao). Và, như lời người xưa: “Cha mẹ sanh con, trời sanh tánh”.

  • TRẦN THÚC HÀ  

    Ngọn núi Quảng Đại Sơn thuộc huyện Bồn Tân, tỉnh Hoàng Hải bên bờ biển phía tây nước Cao Ly. Núi không cao lắm, cách thành trì Ủng Tân một quãng ngắn. Trên đỉnh núi có tảng đá bằng mà rộng.

  • THU LOAN   

    Ông đã sống ở thị xã Cao nguyên những năm 80. Nhấp nhô những con dốc cao cao. Đường lổn nhổn sỏi đá. Đạp xe như cóc nhảy vì ổ gà.

  • NGUYỄN NGỌC LỢI   

    Nửa chiều đó Huế mưa. Tiết cuối thu nắng nhẹ, đẹp suốt dọc đường, vậy mà đến Huế, xe vừa dừng bánh thì mưa đổ xuống. Mưa quất rào rào, gió thốc hơi nước lọt qua khe cửa buôn buốt lạnh. Lái phụ từ phía đầu xe gọi khách xuống.

  • TRẦN BĂNG KHUÊ   

    1.
    “Tôi đảm bảo câu chuyện mà tôi sắp kể đây hoàn toàn bắt đầu bởi một giấc mơ. Một giấc mơ kỳ quặc, chúng là những bức tranh lạ lẫm không đầu không cuối, không hề có bất kỳ sự kết nối nào”.

  • LÊ ANH HOÀI    

    Hàm có mặt trong một đêm thơ của một câu lạc bộ mang tên “Vĩnh Cửu”. Bà cô của Dung làm chủ tịch câu lạc bộ này.

  • PHẠM NGỌC TÚY

    1.
    Tám mươi bảy tuổi, bà rên rỉ, chép miệng suốt ngày. Giọng nói còn tốt, đầu óc chưa lú lẫn, nếu không có cô cháu gái một hôm ghé xuống nhà thăm phát hiện ra bà đau nằm một chỗ, thỉnh thoảng hay lên về bới xách không biết sẽ còn chuyện gì xảy ra nữa?

  • DIỆU PHÚC

    Năm tôi lên bốn, chị đã lên mười. Người ta nói chị mãi là đứa trẻ bốn tuổi. Tôi không hiểu vì sao lại thế.

  • KIỀU BÍCH HẬU  

    1. Ngày cuối tuần, Andras bồn chồn đi đi lại lại trong căn hộ của mình trên tầng bốn toàn nhà cổ tại phố Bartok Bela.

  • MCAMMOND NGUYEN THI TU

    Cuộc sống là như bước chân lên một con thuyền mà nó chuẩn bị ra khơi và chìm
                                        (Shunryu Suzuki)

  • LTS: Bạn đọc đã từng quen biết Phạm Thị Hoài qua tập truyện "Mê lộ" và tiểu thuyết "Thiên sứ" (tác phẩm đã được dịch sang tiếng Pháp với tựa đề “La messagère de Cristal", do Phan Huy Đường dịch, Nxb Phụ nữ ở Paris phát hành. Nxb Turino (Ý) cũng dự định cho ra mắt tác phẩm này bằng tiếng Ý vào tháng 5 sắp tới, đồng thời Nxb Rowohl (Đức) cũng đã ký hợp đồng in 12 nghìn bản tiếng Đức.

  • TRẦN TRUNG CHÍNH

    Tám mươi lăm phần trăm dân thành phố chúng ta, chưa cần hỏi ý kiến về tình trạng vệ sinh thành phố, đều kêu rằng: "Thành phố rất bẩn".

  • TRẦN BẢO ĐỊNH

    1.
    Thấy sóng lắp liếm bờ chờ con  nước nhảy, lão Bảy nói:
    - Sớm mai, con ở nhà!
    - Ở nhà chi, tía?

     

  • TRU SA  
    Viết riêng cho một người  

    Đèn tắt là hết, chỉ còn đôi mắt tỉnh bơ cùng tiếng thở nhẹ. Đường ray vẫn đầy đá dăm, thứ vật lót giúp bánh tàu không đổ nhào.

  • NGUYỄN THẾ HÙNG    

    Anh Thuyên nhà bên xóm Bến sang xóm tôi cưới chị Linh. Chị Linh xinh, da trắng, tóc dài nên nhiều anh trong xóm tôi mê, vậy mà chị lại đi lấy người xóm Bến.

  • PHAN TRUNG HIẾU

    Cha con tôi trú trong một căn nhà tuyềnh toàng cạnh đường cái quan. Mái nhà tranh cũ kỹ, đen xỉn một gam màu lạnh giữa nhà nhà mái tôn, mái ngói, gạch ốp sáng choang. Cũng chả lấy thế làm buồn.

  • HẠ NGUYÊN

    Đêm thứ mười tám tôi mới lọt được vào căn nhà của em. Bấy giờ đang quá khuya và sự vắng ngắt như nhìn xói vào làm tôi kinh sợ. 

  • NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO   

    21 giờ đêm, tôi rời khởi phòng làm việc sau một ngày. Từ tầng sáu của tòa nhà nhìn xuống, khu phố Loan bắt đầu lên đèn.

  • TRẦN THÚC HÀ     
           Tặng H.V.T   

    Cha ông, là một nhà tạc tượng có tiếng ở chốn Thăng Long. Năm 1397 dưới triều Trần Thiếu đế, Hồ Quý Ly cho xây thành Tây Đô, cha ông được mời đến khắc chạm nội thất trong điện tiền.

  • LÊ THỊ HOÀI NAM

    Mười một giờ! Mười một giờ ba mươi! Mười hai giờ! Thư vẫn chưa về. Hôm nay là ngày nghỉ của cô ấy? Trước đây, mấy khi anh để ý đến chuyện đi về của vợ nhưng mỗi lần về muộn, Thư đều báo trước. Bây giờ cô ấy đi đâu? Hay lại...