Nhờ facebook, tôi mới biết ngày hôm qua là Ngày Hạnh phúc. Chợt bần thần nhớ lại những kỷ niệm về hạnh phúc, vào cái thời ở ta chưa có ngày nào được gọi là Ngày Hạnh phúc...
Ảnh minh họa - Nguồn: ITN
Ấy là thời máy bay gầm rú, bom rơi đạn nổ trên bầu trời Thủ đô. Hà Nội 1967 là thời cao điểm của cuộc chiến tranh đánh phá của không quân Mỹ. Khi ấy, hầu hết dân chúng Thủ đô đã đi sơ tán về các vùng quê, một số do công việc và các nhiệm vụ khác phải ở lại, nhưng trong các khu vực gần điểm nóng cũng phải tạm lánh đến các khu xa “mục tiêu” hơn nhưng vẫn trong lòng Hà Nội. Thế là chẳng những người ở quê đón nhận người Hà Nội về, mà người Hà Nội cũng đón nhận sẻ chia nhau giữa lòng Hà Nội. Nhiều gia đình đã đến ở nhờ nhà người thân, bạn bè, những căn nhà được kê đặt lại dành chỗ cho gia đình người thân, họ hàng, bạn bè đến ở. Một số thành viên trong gia đình đi sơ tán, có thêm người đến ở, căn nhà bớt hoang vu. Căn bếp bớt nguội lạnh, những ngày đầu, những bữa cơm chung không còn khách - chủ, mà như một gia đình. Sau thì tách riêng thành những gia đình nhỏ về sinh hoạt nhưng vẫn như một gia đình lớn về tinh thần và không khí sống.
Năm ấy, nhà tôi dành riêng một buồng trên tầng hai trong ngôi biệt thự cũ cho một đôi vợ chồng trung tuổi. Năm ấy ông bà đã ngoài 50. Nhìn cách ông chăm bà, mỗi buổi sáng dắt cho bà cái xe đạp ra sân, treo cái cặp lồng cơm lên ghi đông xe, chiều về ra đỡ cái xe đạp, lấy cái cạp lồng kia xuống, bà tươi cười trong ánh mắt long lanh, khuôn mặt đẫy đà đã lòa xòa những búi tóc bạc nhưng đầy viên mãn..., giờ nghĩ lại như cổ tích...
Cái phòng tắm thời Tây cũng là bếp cho hai nhà. Những cái bếp dầu để trên kệ gỗ, chai lọ mỡ mắm muối treo trên tường, mỳ, gạo trong cái vại sành bên dưới, không có một trật tự hay “địa danh thực phẩm” nào được quy định của nhà ai, nhà ai. Nấu nướng tiện tay thì với, đúng thì đúng, có “múc nhầm” thìa mỡ, hay rót phải chai nước mắm của “nhà kia” cũng chả sao...
Đấy, sao trong chiến tranh có những thời khắc thanh bình thế! Họ cứ sống với nhau như thế, bình thản đi qua chiến tranh!
* *
*
Năm tháng hòa bình, năm tháng gian nan đói khổ trong hòa bình dường như khổ nhọc hơn cả những năm tháng chiến tranh.
Những cái hố nước mỗi nhà đào riêng cho nước máy chảy vào vì nước yếu.
Những cái hàng rào ngăn sân mọc lên.
Những ánh mắt lạnh lùng nhìn nhau nghi kỵ.
Một chuyến đi học nước ngoài cũng phải thì thào sợ ông hàng xóm biết.
Nhưng vẫn có nhà có tivi cho trẻ con cả phố vào xem như một buổi phim chiếu ở đình làng.
Về bản chất, người cùng phố vẫn có tính “tình làng nghĩa xóm”, nhưng người “cùng một số nhà” lại phòng thủ nhau.
Cọ sát quyền lợi trong hòa bình nó thiết thực, không như sự thanh thản nhìn lên bầu trời xem máy bay nó quần đảo trong chiến tranh...
* *
*
Năm tháng đi qua, đèn mỗi nhà vẫn sáng, lũ trẻ mỗi nhà ngày một lớn lên, người già dần đi tới chỗ vĩnh hằng, nhưng nhiều dấu vết cũ xưa vẫn nhắc nhớ lại tình người một thuở. Mà tình người thì thời nào cũng cần, dù lịch sử thế nào...
Nguồn: Tạ Mỹ Dương - ĐBND
Đô thị Việt Nam vốn yếu kém về quy hoạch, kiến trúc, chắp vá, lộn xộn, những tưởng những tượng đài sẽ góp phần cải thiện môi trường văn hoá, môi trường đô thị thì ngược lại những tượng đài to, xấu và lệch chuẩn càng góp phần làm cho bộ mặt đô thị trở nên tồi tệ hơn và chắc chắn nó để lại lâu dài nhiều hậu quả xấu về thẩm mỹ, xã hội cho con em, thế hệ trẻ.
Vừa qua, ngày 7/1/2013, tại TP. Huế đã diễn ra Hội thảo Quốc gia về “Dạy học Ngữ văn ở Trường phổ thông Việt Nam”. Sau đấy 3 ngày, 10/1/2013, tại Hà Nội, Bộ Giáo dục & Đào tạo và Hội Nhà văn Việt Nam đã ký kết văn bản hợp tác giữa hai cơ quan này về “Phát triển văn học trong nhà trường và nhà trường với văn học giai đoạn 2013-2020”.
Sự ra đời của Gangnam style đánh dấu thời điểm mà thị giác nghe nhìn của công chúng nói chung đã có những sự sa sút, mệt mỏi về mặt thẩm mỹ nghệ thuật.
Trong 10 năm gần đây, giáo dục Việt Nam có gì đổi mới? Đây là câu hỏi nhức nhối dành cho những nhà làm giáo dục, bao gồm cả những nhà giáo dục uyên thâm, đã từng đăng đàn đề nghị chấn hưng giáo dục.
Trong kháng chiến chống Mỹ, cùng với những thắng lợi trên chiến trường miền Nam, miền Bắc không chỉ làm tốt nhịêm vụ hậu phương lớn của cả nước, mà còn đánh bại hai cuộc chiến tranh phá hoại bằng không quân của quân đội Mỹ.
PHẠM HỮU THU
Ngày 22/12/2010, nhân kỷ niệm 66 năm ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam, ông Lê Trường Lưu, Ủy viên Thường vụ Tỉnh ủy, Phó Chủ tịch tỉnh Thừa Thiên - Huế đã trân trọng trao tấm bằng công nhận Di tích lịch sử cách mạng cho địa điểm Trường Thanh niên Tiền tuyến Huế - 1945 tại 118 đường Lê Duẩn, Huế. Người nhận là ông Đặng Văn Việt, cựu sinh viên của ngôi trường độc đáo này.
Hội Nhà báo Thừa Thiên Huế sắp tiến hành Đại hội Hội Nhà báo lần thứ V, nhiệm kỳ 2012 - 2017. Đây là lúc toàn thể các hội viên nhà báo đang tác nghiệp ở Thừa Thiên Huế nhìn lại một chặng đường đã qua, để cùng xác định những việc cần làm trong thời gian đến.
Báo chí Thừa Thiên Huế: Nâng cao bản lĩnh chính trị, chuyên môn nghiệp vụ đáp ứng yêu cầu, nhiệm vụ trong thời kỳ mới
Th.S. PHAN CÔNG TUYÊN
UVTV, Trưởng Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Thừa Thiên Huế
MINH KHUÊ - BẢO HÂN
Sáng ngày 5/9, đại diện các cơ quan báo chí đóng trên địa bàn đã có dịp chia vui với Bệnh viện Trung ương Huế (BVTƯ Huế) và gia đình bệnh nhân Hứa Cẩm Tú, người mà sau 10 lần mổ đến nỗi “người chị Tú không còn máu của chị Tú nữa” xuất viện. Thêm một thành tựu y học đã được xác lập và trở thành một y văn của Việt Nam và thế giới về ghép thận.
HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG
"Nói đùa thì nói, nhưng có lẽ sẽ phải mở những loại trường đặc biệt, không hạn chế tuổi cho những người đến nay chưa học được gì ngoài việc "lãnh đạo", để cho bây giờ dù đã tứ tuần, họ vẫn có thể học được một nghề có ích. Phải tổ chức việc đó trên qui mô lớn trong phạm vi cả nước".
MINH KHUÊ
Thời gian gần đây đã xuất hiện tin đồn: Carlsberg đã bán Công ty Bia Huế cho đối tác Trung Quốc, hình tượng 5 ngôi sao trên vỏ lon bia Huda mới giống biểu tượng cờ Trung Quốc và do Trung Quốc sở hữu Bia Huế nên họ đã dùng chất chống say; có chất tiêu diệt tinh trùng, gây hại cho sức khỏe... Thông tin sai lệch này đã gây tâm lý bất an trong xã hội, ảnh hưởng đến sản xuất đến sản xuất kinh doanh của Công ty TNHH Bia Huế.
Tham luận phát biểu của một số tác giả quen biết trong tỉnh tiến tới "Hội nghị thơ miền Trung" do Hội Văn nghệ Bình Trị Thiên tổ chức năm 1986.
NHÂN TÀI, TẢN MẠN NHÌN TỪ HUẾ
HỒ TRƯỜNG AN
ĐỖ KIM CUÔNG
1.
44 năm trước khi mới chỉ là chàng trai 17 tuổi, sốt rét quặt quẹo, nằm trong căn hầm dã chiến thuộc trạm xá tiền phương sư đoàn 324, đặt dưới chân điểm cao 360, bên sông Bồ chịu trận với hàng trăm quả pháo và từng đợt máy bay B57 của không quân Mỹ phá nát rừng Hương Trà, chưa bao giờ trong tôi nẩy ra ý nghĩ một ngày kia mình sẽ viết văn.
HỮU THỈNH
Đã có lần tôi nói, mỗi lần về Huế, luôn có cảm giác đi dưới bóng mát của các tên tuổi. Đó không phải là câu nói lấy lòng, mà thực sự là một cảm nhận văn hóa.
PHAN CÔNG TUYÊN
Văn học, nghệ thuật là một bộ phận quan trọng của nền văn hóa Việt Nam, có vai trò quan trọng trong việc “xây dựng và phát triển nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc”.
LTS: Như tin đã đưa, đầu tháng 4/2012 vừa qua, Liên hiệp các Hội VHNT Thừa Thiên Huế đã tổ chức hội thảo “Văn học nghệ thuật Huế trong dòng chảy văn hóa Huế” ngay tại xứ sở thi ca. Để bạn đọc tiếp cận được tinh thần hội thảo, Sông Hương giới thiệu bài tổng thuật của PV và tham luận trình bày tại hội thảo của nhà thơ Hữu Thỉnh - Chủ tịnh UBTQ LHCH VHNT Việt Nam, Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam và của đồng chí Phan Công Tuyên, UVTV - Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy TT Huế.
LÊ CUNG
Kỷ niệm 55 năm thành lập Đại học Huế (1957 - 2012)
Thừa Thiên Huế đang đứng trước cơ hội rất lớn để xây dựng Huế trở thành một đô thị lớn với đầy đủ tầm vóc, tính chất sánh ngang tầm với thủ đô Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh.
Thời buổi internet thật tuyệt vời, nói vui theo “teen” kiểu “sát thủ đầu mưng mủ” thì quả là “tiện ích như cú hích”. Với nhà văn, tác phẩm viết ra xong không nhất thiết phải in thành sách, cứ post lên blog cũng có hàng nghìn hàng vạn bạn đọc truy cập, rồi cư dân mạng khắp nơi trên thế giới cập nhật thông tin, coppi, comment bày tỏ quan điểm, phô bày xúc cảm ngay, vui ra phết, chí tình ra phết.