Để có được kết quả của ngày hôm nay tất cả chúng tôi bồi hồi nhớ lại khi thực hiện chủ trương của Đảng và Chính phủ. Tháng 1 năm 1992 Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Thừa Thiên Huế quyết định thành lập đội 192 làm nhiệm vụ tìm kiếm, khảo sát, cất bốc quy tập mộ liệt sỹ ở những vùng sâu, vùng xa xôi hẻo lánh về các nghĩa trang. Thể hiện đạo lý: "uống nước nhớ nguồn" của dân tộc ta. 25 năm trôi qua, lịch sử dân tộc bước tiếp qua nhiều trang mới trước những lo toan của cuộc sống đời thường, thì những người lính của đội 192 bộ chỉ huy quân sự tỉnh hối hả chuẩn bị lực lượng, hành trang cơm đùm, gạo bới, thức ăn khô để vượt suối băng rừng đi tìm đồng đội. Những chiến sỹ tuổi đời mới 18 đôi mươi tiếp bước cha anh viết tiếp trang truyền thống của mình, những trang viết thật tươi thắm cũng không kém phần hào hùng, oanh liệt, họ vinh dự được nhận nhiệm vụ của Đảng và nhân dân giao phó. Năm tháng sẽ qua đi nhưng những kỷ niệm của một thời đi tìm đồng đội của cán bộ chiến sỹ đội 192 khắc khoải đợi chờ thực thi nhiệm vụ. Lịch sử đã sang trang, cả nước đang tưng bừng đi lên trong sự nghiệp đổi mới vì mục tiêu: "dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ và văn minh" Nhưng người lính chúng tôi nào tăng, võng, bi đông, cuốc xẻng, súng đạn, gạo, muối, nhang đèn... Lại hành quân vào trận mới để tìm đến với đồng đội của mình ở các địa danh trong nước như đường 12, đường 14b, Caleng, Hồng Thủy, Hồng Vân, Aroàng, Ađớt, Asấu, A lưới hay ở trên đất bạn như Tùm lan, Va pi, Na khôn phông, Xa-ra van, Không-xê đôn, Tù muồi, Tà ổi... Bước chân của các anh trài dài khắp 8 huyện, 232 bản làng và các điểm cao, vùng sâu, vùng giáp ranh trên đất bạn Lào với một lòng nặng nghĩa để tìm được hài cốt đồng đội. Nắng - cái nắng những ngày cuối cùng của mùa khô trên đất bạn thật dữ dội, dải đồi cỏ tranh, hay cánh rừng già bạt ngàn vẫn oằn mình trong nắng mặc cho những đợt gió lào quất vào mặt, làm rát thịt da, song cán bộ chiến sỹ đội 192 vẫn chạy đua với thời gian, phát, cốt, đào bới tìm kiếm hài cốt. Có những lúc đơn vị đang hành quân ở rừng sâu để tìm kiếm, khảo sát bị mưa rừng xối xả nước suối dâng cao, không qua được tất cả anh em nhịn đói chờ lũ rút mới về, hoặc cất bốc gặp những hài cốt đang còn tươi nguyên, mùi hôi bốc lên nồng nặc nhưng các anh vẫn tận tụy, chịu khó cắt từng lớp thịt, nhặt từng mẩu xương, cẩn thận đưa vào túi tử sỹ gói chặt đem về lán dùng cồn rửa sạch, sau đó sắp vào tiểu đưa về mai táng tại các nghĩa trang. Đồng chí trung tá Phạm Văn Túc đội trưởng cho biết: Khi được giao nhiệm vụ cấp ủy, chỉ huy đơn vị xác định và làm tốt công tác chính trị tư tưởng cho cán bộ chiến sỹ, phân công trách nhiệm cho từng tổ, từng mũi đảm nhiệm, xây dựng nội bộ đoàn kết thống nhất cao về ý chí và hành động, phát huy vai trò trách nhiệm của đội ngũ đảng viên do vậy đơn vị luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, nhiều đ/c đã tích cực tự giác rèn luyện chấp hành nghiêm kỷ luật quân đội, pháp luật nhà nước. Đặc biệt là đã làm tốt công tác dân vận với nhân dân các bộ tộc Lào nên luôn được nhân dân tin yêu, mến phục. Tiêu biểu như các đ/c Trần Trung Thành, Khắc Ngọc Hải, Nguyễn Văn Chính và nhiều đ/c khác. Là người chiến sỹ nói chung cán bộ chiến sỹ đội 192 nói riêng luôn hiểu rằng Bà mẹ - Đất nước - còn nghèo nên Đứa - con - Lính không tránh khỏi muôn phần vất vả, hôm nay người lính 192 vẫn SSCĐ, dù bữa ăn còn đạm bạc" Nước chấm đại dương và bát canh toàn quốc" dù có phải thiếu rau nhạt muối, mặc cho cơn sốt rét rừng khốc liệt làm cho làm môi tím tái, nhưng họ vẫn một lòng quyết tâm làm trọn vẹn nghĩa tình với biết bao đồng đội. Từ ngày thành lập đến nay cán bộ chiến sỹ đội 192 đã cất bốc đưa vào nghĩa trang 1774 mộ liệt sỹ. Trong đó có 572 mộ quân tình nguyện và chuyên gia ở Lào về nước. Ngoài nhiệm vụ chính trị được giao cán bộ chiến sỹ đội quy tập đã làm tốt công tác vận động quần chúng tranh thủ ngày nghỉ đội đã giúp dân làm giếng, làm đập chắn nước, lợp nhà giúp dân trên 1000 ngày công, huy động 700 công giúp dân gặt 3 ha lúa, vận chuyển 10 tấn gạo, thóc lợp 5 ngôi nhà thắt chặt tình đoàn kết chiến đấu keo sơn Việt - Lào thủy chung như nước Hồng hà - Cửu long. Đồng chí: Nguyễn Văn Chính chiến sỹ đội 192 cho biết Là một chiến sỹ của đội quy tập mộ liệt sỹ chúng em nhận thức được sự hy sinh của biết bao thế hệ cha anh vì nghĩa vụ quốc tế cao cả và sự mất mát đau thương của bao gia đình, của những người mẹ, người vợ, người chị và họ đã ra đi mãi mãi không về. Do đó chúng em quyết tâm khảo sát, tìm kiếm cho được nhiều mộ để phần nào đền đáp công ơn của các anh hùng liệt sỹ, họ đã không tiếc máu xương, tuổi thanh xuân cho đất nước thanh bình hôm nay. Không riêng gì em mà tập thể của đội đều chung ý nghĩ như vậy. Những ngày tháng đội quy tập sống trên đất bạn đi đến đâu anh em quy tập mộ liệt sỹ đều được bà con dân bản đón tiếp ân tình, tìm đường chỉ dẫn để tìm ra từng ngôi mộ trên tổng số 572 mộ đội quy tập làm được đều do đồng bào dân bản chăm sóc hương khói giữ gìn cẩn thận. Nhiều cán bộ nhân dân các bộ tộc Lào đã xúc động nói: Những năm đánh Mỹ ác liệt đã đi qua hơn 1/4 thế kỷ, bộ đội Việt Nam đã có 2,3 thế hệ kế tục nhau làm nhiệm vụ quốc tế trên đất bạn Lào, nên việc tìm kiếm quy tụ mộ liệt sỹ về nước gặp rất nhiều khó khăn. Song các anh đều được nhân dân các bộ tộc Lào thương yêu đùm bọc coi họ như con em của chúng tôi. Năm tháng sẽ trôi qua nhưng tình cảm, tình người vẫn tồn tại và không có gì thay đổi. Trong mùa khô 1999 - 2000 được sự phối hợp của các ngành, các cấp, của các bộ tộc Lào đã tạo điều kiện cho việc tìm kiếm quy tập các liệt sỹ quân tình nguyện chiến đấu hy sinh ở đất bạn Lào về các nghĩa trang. Hôm nay được sự giúp đỡ của các cấp ủy Đảng, chính quyền và nhân dân trọng thể đón nhận 70 hài cốt liệt sỹ về nước. Trong khói hương nghi ngút của buổi lễ truy điệu theo phong tục Lào và lễ tiễn đưa các anh về với quê hương, đất nước. Cầu chúc cho linh hồn các anh mãi yên giấc ngàn thu trong lòng đất mẹ. Tháng 5/2000 H.T (142/12-00) |
NGUYÊN SỸ
Bút ký
Sẽ không mấy người tin những ngọn đồi xanh thẳm, những triền đê dài với dòng kênh miên man hoa nắng mỗi chiều và những khoảnh ruộng đứt quãng nối cùng bãi cỏ thênh thang, mỗi chiều đàn trâu vẫn thong dong gặm cỏ dưới trong vắt mây trời, trước kia là một góc chiến trường ngút lửa và nay di chứng vẫn còn nằm dưới lòng đất sâu.
HOÀNG LONG
Tùy bút
Nhắc đến Nhật Bản là người ta nhớ ngay đến một đất nước vô cùng độc đáo về văn hóa và sáng tạo, dung hòa được những điều mâu thuẫn cùng cực và tư phản nhau.
LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG
Bút ký
Trong những giấc mơ buổi giao mùa, tôi bồng bềnh trôi trên những đám mây trắng bay qua con đèo quanh co, khúc khuỷu. Một bên là núi rừng xanh thẫm, một bên đại dương mênh mông không bến bờ.
Kỷ niệm ngày Thương binh Liệt sĩ 27 - 7
DO YÊN
NGUYÊN HƯƠNG
Tạp bút
Bóng đêm như một ẩn dụ về tri kỷ. Chỉ cần im lặng thấu hiểu mà không đòi hỏi được nghe lời thề thốt thanh minh.
BỬU Ý
Suốt trên ba mươi năm hiện diện, Tạp chí Sông Hương hiển nhiên xác lập được sự trưởng thành của mình bên cạnh những tập san, tạp chí uy tín nhất của cả nước.
NGUYỄN KHẮC PHÊ
Tản văn
Hà Nội bây giờ, chẳng ai dám quả quyết là đã quan sát, tìm hiểu và có thể bình phẩm một cách đầy đủ. Đơn giản, chỉ vì Thủ đô hôm nay quá… mênh mông.
NGUYỄN VĂN TOAN
Bút ký
Cái cảm giác một lần nghe tên mình vọng lại từ trập trùng núi rừng xanh thẳm chẳng dễ gì quên được, nhất là với người sinh ra từ nơi chốn ấy.
NGUYÊN HƯƠNG
Có những ngày tháng đi qua đã để lại nỗi trống vắng hoang tàn cho con người và tạo vật. Và đôi khi ta thấy tiếc nhớ những ngày tháng ấy như tiếc một món vật cổ điển đã mất đi, dẫu biết rằng theo nhịp tuần hoàn mỗi năm, ngày tháng ấy còn quay trở lại.
THÁI KIM LAN
"Từ đó trong vườn khuya
Ôi áo xưa em là
Một chút mây phù du“
VŨ DY
Tùy bút
Cuối năm, đó là khoảng thời gian người ta nhiều xúc cảm nhất. Buổi sáng, ngồi nhà không yên, lấy xe chạy lòng vòng thị trấn coi không khí chuẩn bị đón tết của bàn dân thiên hạ.
THÁI KIM LAN
Tùy bút
Cây hải đường ở vườn bà nội tôi thuở ấy đứng trước bình phong nhà Từ đường họ ở đồi Hà Khê. Không biết nó đã ở đó bao lâu, lớn khôn ra làm sao, trong rét mướt mùa đông và nắng nồng mùa hè có than vãn vật vả như con người?
NGUYÊN HƯƠNG
Tùy bút
Ta đã từng dựa vào những đêm mưa như một chút ân huệ cuối cùng của đời sống. Nơi đó có dấu chân của những kẻ đi hoang đốt cuộc đời mình trong bóng tối và cũng có thể là nơi những tên trộm lấy đi một vài thứ không thuộc về mình. Rồi một ngày kia dấu chân tan vào mưa, như suối tan ra giữa muôn trùng đá sỏi.
LINH THIỆN
Đã gần 30 năm, sau khi tốt nghiệp Trường Đại học Sư Phạm Huế, tôi được phân công về dạy học ở tỉnh Minh Hải1 - mảnh đất tận cùng của Tổ quốc.
PHÙ SINH
Trước khi viết về con hến, thiết nghĩ cũng nên tào lao mấy chuyện về mấy loài nhuyễn thể dưới đáy sông.
NGUYỄN VĂN UÔNG
Tùy bút
Chuyện làng thì nói mãi vẫn có người thích nghe. Thơ nhạc cũng không ít lời ca ngợi.
PHI TÂN
Tùy bút
Sông Ô Lâu chảy qua làng tôi là đoạn cuối trước khi đổ ra Cửa Lác để hòa vào phá “mẹ” Tam Giang.
TRẦN BẢO ĐỊNH
1. Mấy ai sinh ra và lớn lên mà không có quê hương? Quê hương đó, có thể là phố phường, là nông thôn đồng bái! Mỗi nơi ở mỗi người, đều có một kỷ niệm đầu đời chẳng thể quên.
ĐỖ XUÂN CẨM
Trong hàng trăm loài cây xanh đô thị, có lẽ cây Hoa sữa là cây gây nhiều ấn tượng cho nhiều người nhất.
HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG
Ông Giám đốc Viện Nghiên cứu Du lịch lấy từ trong cặp ra một cái kính đeo mắt hơi lạ, mắt kính đen kịt như mực, bấm nút nghe có tiếng rè rè như máy ảnh, bảo tôi mang thử.