Đối nghịch Em thất thường lúc mùa đang chuyển Ngày hè nóng nực Đối ngày mưa Những vết rạn địa tầng trái đất Giá buốt căn nhà trống hoác Trắng lạnh ánh sáng xô nghiêng Gió ném trả vào đêm tiếng vỡ Như vệt xe cào Trên mặt thời gian Cỏ giành giật với mùa đông khắc nghiệt Ngọn gió xuân về mang ẩm ướt Em là đối nghịch của mùa đông Những nụ hoa mang nắng vào hư ảo Em lại ra đi như thời gian Anh trống rỗng Lúc cơn mưa ập xuống 1996 Độc thoại trước mặt trời Thời gian bạc Trở về tóc ngược... Rối bời gió trắng cao nguyên Núi vọng tiếng cồng khan kể về nguồn cội Cơn khát cao nguyên độc thoại Trước mặt trời... Vách đá chiêm bao Tiếng chiêng đuổi gió Hãy thức dậy mưa rừng suối vỡ Người đàn ông im lặng Trong cõi riêng mình Cảm nhận cô đơn tình yêu chật Vó ngựa hoang đạp cháy cỏ thiêng Ngực tràn nắng Vòng tay rộng Đuổi theo cơn khát Mưa cuồng lửa hoang Đuổi theo tia nắng Chân đạp đại ngàn Nét kỷ hà gẫy ngang lưng mẹ Trăng bào thai Đêm hồng hoang trở dạ Bậc thang gỗ chạm đôi bầu vú Đất linh nứt hằn sâu Đá đội lên kỷ nguyên khập khiễng Ta bước về nguồn sáng riêng ta Ném trả lại những điều trói buộc Tắm gió cao nguyên Cưới mặt trời... 17-4-1998 Đốm lửa ngủ quên Tôi nhập hồn sắc tím mong manh Nụ hôn đầu môi em cũng tím Mưa xé cánh bằng lăng chết lịm Gió đón nhầm mầu tím vào đêm Có một mùa cánh hoa tím nghiêng Áo dài trắng mặt em mộng mị Xuân giấu trong hoa điều suy nghĩ Nụ hôn đầu chạm khẽ trên môi. Gió chợt nghiêng cánh cửa gió cười Chuyện ngày ấy đã thành dĩ vãng Nét chữ xưa nhắc về kỷ niệm Nắng rung lên chiều sắp nhập đồng. Anh biết chẳng tại ai chỉ trách mình Riêng sắc tím đỏ trong anh dấu hỏi Mỗi mùa về ép chùm hoa cưới Như muốn nhóm trong mình đốm lửa ngủ quên. Có giây phút thấy mình vô nghĩa Mọi thú vui không chịu nổi bỏ đi Giữa đông người thấy lòng trống trải Em kéo tấm voan che mặt trái đời. 17/01/2000 TRẦN LAN VINH (nguồn: TCSH số 149 - 07 - 2001) |
NGUYỄN VĨNH TIẾN
HOÀNG THỤY ANH
NGUYÊN QUÂN
Trần Đức Tín - My Tiên - Nguyễn Hưng Hải - Nguyễn Đức Tùng - Phan Duy - Khaly Chàm - Huỳnh Thị Kim Cương - Đặng Như Phồn
Thai Sắc - Dương Thắng - Nguyễn Thiện Đức - Trần Hạ Vi
VƯƠNG HUY
NGUYỄN TRỌNG TẠO
“Vết chân trần rớm máu trên gai” là một chương trong trường ca của cây bút trẻ Lệ Hằng. Tác phẩm là nỗi khát khao của cô bé mù về một thế giới có sắc màu, là trái tim bỏng rát những ước mơ của những người cha người mẹ, là tiếng hát giữa cuộc đời nhem nhuốc bất hạnh vút lên cao để ngợi ca cuộc sống, ngợi ca sự hy sinh, ngợi ca tình yêu, ngợi ca nghị lực vươn lên đạp bung chiếc kén giới hạn, khám phá cuộc sống diệu kỳ.
ANH THƠ
Thúy Bắc - Yến Lan - Trần Nhuận Minh - Vũ Quần Phương - Thái Bá Tân - Nguyễn Đình Thi - Hữu Thỉnh - Trần Hữu Thung - Diệp Minh Tuyền - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Đinh Thị Thu Vân - Bằng Việt
TỪ HOÀI TẤN
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Khắc Thạch - Nguyễn Xuân Hoa - Đoàn Mạnh Phương - P.N.Thường Đoan - Nguyễn Việt Chiến - Vĩnh Nguyên - Nguyễn Man Kim - Nguyễn Văn Quang - Tần Hoài Dạ Vũ - Đỗ Văn Khoái - Đoàn Nho - Đặng Văn Sử - Phạm Trường Thi - Lê Quốc Hán
HOÀNG VŨ THUẬT
PHAN ĐẠO
LỮ MAI
NGUYÊN HÀO
PHAN LỆ DUNG
PHAN LỆ DUNG
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Nguyễn Nguyên Phượng - Trần Tịnh Yên - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyễn Lãm Thắng - Đinh Hạ - Ngàn Thương - Nguyễn Loan - Triệu Nguyên Phong - Đỗ Thành Đồng - Đặng Như Phồn