Thiết chế văn hóa đang hàng ngày, hàng giờ đồng hành với đời sống nhân dân và là một phần không thể thiếu của xã hội. Có thể kể đến một số thiết chế văn hóa phổ biến ở đô thị nước ta như bảo tàng, thư viện, nhà hát, rạp chiếu phim…
Công trình rạp Hưng Đạo (TPHCM) sau nhiều lần sửa chữa vẫn chưa đáp ứng nhu cầu thực tế . Ảnh: Dũng Phương
Song tiếc thay, nhiều công trình được đầu tư tới hàng trăm, hàng ngàn tỷ đồng nhưng sau nhiều năm vẫn chưa phát huy được công năng, chưa mang tới cho cộng đồng những giá trị tinh thần tốt nhất.
Những công trình ngàn tỷ
Được khánh thành từ gần 6 năm nay, nhưng Bảo tàng Hà Nội chưa thực sự trở thành nơi thu hút sự quan tâm của người Hà Nội cũng như du khách thập phương khi đến với thủ đô. Công trình này đã từng được đánh giá chỉ là “văn hóa vỏ” tức là bề ngoài thì to đẹp, lộng lẫy nhưng nội dung trưng bày bên trong nghèo nàn, thiếu hấp dẫn. Nhiều cá nhân, đơn vị liên quan tới bảo tàng này cũng đã bị kiểm điểm, xử lý trách nhiệm nhằm mục đích đẩy nhanh tiến độ hoàn tất các hạng mục để công trình phát huy giá trị. Nhưng điều dễ nhận thấy là gần một năm sau những quyết định được coi là khá quyết liệt ấy, tình trạng bảo tàng vẫn chưa có nhiều chuyển biến đáng kể. Ngoài một số triển lãm nghệ thuật đơn lẻ, bảo tàng vẫn tiếp tục rơi vào cảnh đìu hiu.
Cùng chung hoàn cảnh ấy là tổ hợp quảng trường, tượng đài Đinh Tiên Hoàng Đế ở Ninh Bình. Với vốn đầu tư 1.543 tỷ đồng, dự án này được xây dựng nhằm phục vụ đại lễ kỷ niệm 1.000 năm Thăng Long - Hà Nội, đồng thời là khu trung tâm văn hóa sinh hoạt cộng đồng của TP Ninh Bình. Nhưng qua thời điểm kỷ niệm đã 6 năm, cụm công trình này vẫn dang dở, chưa được nghiệm thu với nhiều nguyên nhân khác nhau: chất lượng, nguồn vốn… Song điểm khiến người dân đi qua đây không khỏi ngậm ngùi là chuyện công trình sau nhiều năm phơi nắng, phơi sương đã trở nên hoang phế, ngổn ngang, xuống cấp.
Làng Văn hóa du lịch các dân tộc Việt Nam ở Đồng Mô (Hà Nội) cũng như vậy. Sau cả chục năm đầu tư với số tiền lên tới hàng ngàn tỷ đồng, nhưng các công trình nơi đây nếu không phải là hoang sơ cỏ dại mọc đầy thì cũng đang trong tình trạng xây dựng dang dở. Bên cạnh chương trình được tổ chức “xuân thu nhị kỳ” thì ban quản lý làng cũng đã tổ chức thêm nhiều hoạt động nhằm thu hút du khách tới đây vào những ngày lễ, tết, ngày cuối tuần… nhưng cách làm này vẫn chưa thực sự hiệu quả.
Cũng nằm ngay tại Hà Nội, trong khi các nhà làm phim mòn mỏi trông chờ một trường quay hiện đại, tiện ích thì phim trường Cổ Loa - Đông Anh, Hà Nội cũng lâm vào tình trạng bỏ hoang. Năm 2011, trường quay nội ở đây còn được đầu tư hệ thống ánh sáng và thiết bị trường quay điều khiển bằng máy tính hiện đại với sự trợ giúp của các chuyên gia Đức, lên tới 1,5 triệu USD. Tuy nhiên, việc đầu tư không mang tính tổng thể, chưa đưa đến được tiện ích phù hợp với nhu cầu của việc sản xuất phim trong nước.
Không “an cư”, sao “lạc nghiệp”?
Hơn 40 năm xây dựng và phát triển, nhìn lại, TPHCM đến nay vẫn chưa có được một sân khấu nghệ thuật nào đúng chuẩn, có tầm vóc, đại diện bộ mặt văn hóa của TP. Vì vậy, việc TP quan tâm xây dựng rạp Hưng Đạo đã được giới nghệ sĩ đặt nhiều kỳ vọng là một sân khấu hoành tráng, quy mô, hiện đại. Nhưng với kinh phí đội từ vài chục tỷ đồng lên đến hơn 123 tỷ đồng, đến ngày khánh thành, người làm nghề bật ngửa, dở khóc dở cười với cách thiết kế cẩu thả, kém chất, nhiều hạng mục công trình xây dựng bất hợp lý, vừa kém thẩm mỹ vừa không thể ứng dụng hiệu quả trong thực tiễn. Kết cuộc, rạp hoàn thành nhưng không thể đưa vào hoạt động.
![]() |
Trừ những liên hoan lớn thì Nhà hát Ba Nón Lá (Bạc Liêu) chưa thường xuyên sáng đèn. Ảnh: Ngọc Chánh |
Và sau kết luận của Thanh tra TPHCM về những sai phạm trong xây dựng công trình rạp Hưng Đạo, việc sửa chữa, điều chỉnh một số hạng mục cho phù hợp với nhu cầu sử dụng thực tiễn của đơn vị tiếp quản là Nhà hát cải lương Trần Hữu Trang đã được tiến hành. Tuy nhiên, việc sửa chữa những lỗi thiết kế đã xây dựng thực tế vẫn không thể giúp hoàn thiện hơn công trình nhà hát. Sân khấu chính gần 600 ghế chỉ có thể sử dụng tạm khoảng 220 ghế ở dưới nhà (đã dỡ bỏ vài chục ghế để có chỗ cho dàn nhạc cổ ngồi, có nơi để máy móc xử lý kỹ thuật âm thanh, ánh sáng). Toàn bộ số ghế trên lầu - sau khi thay ban công sắt bằng những tấm kính dày, khán giả vẫn không thể xem trọn vẹn những gì diễn ra trên sân khấu vì vướng thiết kế mặt tiền sân khấu, màn kính dày làm nhòe hình ảnh nghệ sĩ đang biểu diễn.
Với sân khấu chính quá nhỏ, nhà hát chỉ có thể dựng những vở cải lương có quy mô nhỏ gọn, với số lượng nghệ sĩ tham gia chừng 6 đến 8 người là vừa chật sàn diễn. Cảnh trí các vở diễn cũng phải được thiết kế với kích thước nhỏ gọn, sao cho phù hợp với diện tích eo hẹp của sân khấu. Tuy nhiên, các vở cải lương sau khi trình diễn ở sân khấu nhỏ như vậy, đến khi đem đi lưu diễn ở nơi khác, có sân khấu lớn hơn, thì nhà hát sẽ phải tiêu tốn thêm một khoản tiền không nhỏ để thiết kế lại cảnh trí cho phù hợp.
Đạo diễn - NSND Trần Ngọc Giàu, Giám đốc Nhà hát cải lương Trần Hữu Trang, mệt mỏi cho biết: “Tôi cảm thấy rất tiếc vì với cơ ngơi như vầy mà xây một rạp hát chẳng ra làm sao, chi phí đội nóc. Giờ bắt tay vào làm chương trình, xây dựng các vở diễn, nhà hát cũng rất lo, vì với số ghế quá ít ỏi, nguồn thu sẽ eo hẹp, nhưng có muốn nâng giá vé cũng không được vì chương trình mình làm không phải là những vở đầu tư hoành tráng hay quá lộng lẫy”.
Công trình rạp Hưng Đạo là sự đầu tư xây dựng mới duy nhất về cơ sở vật chất cho lĩnh vực sân khấu của TPHCM. Còn lại, hầu hết ở các sân khấu, điểm diễn khác, nếu có sửa chữa, nâng cấp cũng chỉ mang tính chắp vá, tạm thời. Các Nhà hát Giao hưởng - Nhạc - Vũ kịch TPHCM, Nhà hát Ca múa nhạc dân tộc Bông Sen, Nhà hát Nghệ thuật hát bội TPHCM, Nhà hát Nghệ thuật Phương Nam… đều chưa có được một “ngôi nhà” tiện nghi, đủ chuẩn, đáp ứng được hàng loạt nhu cầu thiết thực để các nhà hát thuận lợi trong hoạt động tổ chức biểu diễn và phát triển.
Nhà hát mà không phải nhà hát
Nhà hát Cao Văn Lầu và Trung tâm Triển lãm Văn hóa - Nghệ thuật (thường gọi Nhà hát Ba Nón Lá, đường Nguyễn Tất Thành, phường 1, TP Bạc Liêu, tỉnh Bạc Liêu) là công trình văn hóa có quy mô đầu tư hơn 200 tỷ đồng. Tuy nhiên, khi công trình hoàn thành cho đến nay, sáng đèn chưa nhiều, chưa phát huy được hiệu quả như mong đợi. Hiện khối nhà A (rạp hát) đã đi vào hoạt động, còn lại hai khối nhà B và C vẫn chưa hoàn thiện các công năng bên trong.
Nhà hát Ba Nón Lá là một trong những công trình xây dựng cơ bản về văn hóa chào mừng sự kiện Festival đờn ca tài tử quốc gia lần thứ I (năm 2014). Nhà hát Ba Nón Lá được đánh giá là công trình nghệ thuật có kiến trúc khá đặc sắc với thiết kế 3 chiếc nón lá chụm vào nhau. Dù kiến trúc công trình khá ấn tượng nhưng khi xây dựng có đã nhiều ý kiến băn khoăn về tính hiệu quả vì công trình giá trị đầu tư lớn, trong khi đó tỉnh Bạc Liêu còn nhiều khó khăn.
Nhiều người dân địa phương cho biết kể từ sau sự kiện Festival đờn ca tài tử quốc gia thì các hoạt động văn hóa nghệ thuật diễn ra tại đây chưa nhiều và chưa phong phú. Chỉ sáng đèn khi có các sự kiện tiêu biểu của tỉnh như: Cuộc thi nghệ thuật sân khấu cải lương chuyên nghiệp toàn quốc năm 2015, Liên hoan nghệ thuật đờn ca tài tử Bạc Liêu - Cà Mau - Sóc Trăng năm 2016, chương trình giới thiệu tác giả - tác phẩm năm 2016, giọng ca cải lương Cao Văn Lầu…
Bà Cao Xuân Thu Vân, Giám đốc Sở VH-TT-DL tỉnh Bạc Liêu, cho biết Nhà hát Cao Văn Lầu là tên gọi của dự án chứ trên danh nghĩa thì nhà hát vẫn chưa… thành lập. Hiện Ban quản lý dự án vẫn còn quản lý chưa bàn giao cho sở. Hiện tỉnh có chủ trương chuyển công năng và Sở Kế hoạch và Đầu tư đang trình UBND tỉnh phê duyệt chuyển 2 khối nhà B và C thành bảo tàng. Sở cũng đang làm đề án thành lập Nhà hát Cao Văn Lầu trên cơ sở hợp nhất Đoàn cải lương Cao Văn Lầu và Đoàn nghệ thuật tổng hợp Khmer.
Bà Vân cũng chia sẻ: “Nhà hát muốn hoạt động tốt phải có đầy đủ 3 yếu tố: cơ sở vật chất, bộ máy và chương trình hoạt động cụ thể. Hiện nay, tình hình thưởng thức nghệ thuật của người dân rất đa dạng nên cần phải làm nhiều cách lắm mới thu hút được, không phải nhà hát lúc nào cũng sáng đèn. Công trình nhà hát tới đây cũng được định hướng là sản phẩm du lịch của tỉnh, nơi phục vụ cho du khách chụp ảnh lưu niệm khi đến thăm Bạc Liêu”.
Nguồn: V.Xuân - T.Bình - N.Chánh - SGGP
Trong xã hội dịch chuyển, Tết với mỗi thế hệ mang giá trị, ý nghĩa khác nhau. Nếu nhiều gia đình trẻ có thể đóng cửa dắt nhau đi du lịch, đón và chơi Tết ở một nơi xa thì với không ít người cao tuổi, ngày Tết vẫn mang giá trị truyền thống bất biến. Tuy nhiên, một điều chung nhất dễ nhận thấy, đó là trong tâm thức mỗi người Việt luôn trân trọng những giá trị linh thiêng ngày Tết cổ truyền.
Quốc hội nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam ngày 5/4/2016 đã ban hành Luật Báo chí - văn bản pháp lý quy định về quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí của công dân, tổ chức và hoạt động báo chí, quyền và nghĩa vụ của cơ quan, tổ chức, cá nhân tham gia và có liên quan đến hoạt động báo chí, quản lý nhà nước về báo chí.
Tính đến hết năm 2018, tỉnh Quảng Nam có 379 di tích các loại, phần lớn hư hại xuống cấp do thường xuyên bị ảnh hưởng bởi thiên tai, thời tiết khắc nghiệt...
ĐẶNG PHÚC
Phía sau những mẫu quảng cáo “cho vay lãi thấp, không cần thế chấp, thủ tục đơn giản, nhanh gọn”, hoạt động “tín dụng đen” đang biến tướng khắp mọi nơi, gây ra nhiều hệ lụy khôn lường cho xã hội. Không dừng lại ở đó, “tín dụng đen” khi núp bóng dưới hình thức công ty dịch vụ tài chính, đang thao túng nhiều phận đời, khiến họ lao đao.
Vừa qua tại Trung tâm Chiếu phim Quốc gia, Hà Nội đã diễn ra hội thảo: “Phim như một di sản văn hoá” do Hội đồng Anh phối hợp với Viện Phim Việt Nam tổ chức. Với nội dung tương lai nào cho việc lưu trữ phim Việt Nam, đặc biệt từ góc nhìn phim tài liệu– một di sản văn hoá của nước nhà.
Tại lễ tổng kết năm 2018, nhà thơ Hữu Thỉnh - Chủ tịch Liên hiệp các Hội văn học nghệ thuật Việt Nam vui mừng thông báo: Kinh phí cho các cấp hội và văn nghệ sĩ vẫn được Nhà nước hỗ trợ.
Trong những năm qua, du lịch cộng đồng (DLCĐ) đã đem đến nhiều tác động tích cực cho xã hội, mang lại các lợi ích về văn hóa, kinh tế và môi trường. Tuy nhiên, do chưa có chiến lược phát triển bài bản, các mô hình du lịch cộng đồng ở Việt Nam vẫn chủ yếu hoạt động theo kiểu manh mún, nhỏ lẻ với chất lượng phục vụ chưa cao.
Nền tảng để xây dựng một xã hội hài hòa, chia sẻ và nhân ái là sự bình đẳng. Tuy nhiên, vẫn còn đó nhiều câu chuyện về sự bất bình đẳng trong xã hội mà nhiếp ảnh vừa là công cụ vừa là không gian để các câu chuyện được kể lên một cách chân thật và truyền cảm hứng nhất.
Trong lịch sử, chưa bao giờ Việt Nam có đội ngũ những người làm lý luận, lịch sử và phê bình mỹ thuật chuyên nghiệp như hiện nay, đóng góp các công trình nghiên cứu mỹ thuật từ giai đoạn cổ đến hiện đại một cách dày dặn, liên tục và xuyên suốt. Tuy nhiên, việc đào tạo nhân lực cho ngành lý luận, lịch sử và phê bình mỹ thuật đang đứng trước nhiều khó khăn.
Trong sự phát triển chung của văn học nghệ thuật (VHNT), lực lượng nghệ sĩ trẻ, nghiên cứu trẻ đang đóng một vai trò rất lớn trong việc bảo tồn và phát huy các giá trị văn hóa. Thế nhưng, với các loại hình VHNT truyền thống, dân gian vai trò của những người trẻ hiện nay đang khá mờ nhạt bởi sự chi phối của xã hội.
Việt Nam có 443 mạng xã hội do các danh nghiệp trong nước cung cấp dịch vụ, được Bộ Thông tin và Truyền thông (TT&TT) cấp phép hoạt động, tuy nhiên, số người tham gia sử dụng không cao.
Đó là khi cảm xúc bỗng chộn rộn, thôi thúc bàn tay cầm cây bút viết nên một đôi câu thơ, dạo vài khúc nhạc hay cọ vẽ những mảng màu. Đó là khi, những văn nghệ sĩ được người đời mến mộ, hẹn nhau làm nên một ấn phẩm ngày Tết. Để ra giêng ngày rộng tháng dài, ai đó sẽ giở cuốn sách thơm mùi mực, nhẩn nha nhấm nháp phong vị ngày xuân…
Một đất nước không có nghệ thuật giống như con người không có tâm hồn, nhưng nghệ thuật ấy mà đóng đinh một chỗ thì chẳng khác nào một tâm hồn cằn khô. Rất may, nhiều nghệ sĩ vẫn miệt mài lao động và chuyển mình sáng tạo.
“Để xây dựng một triết lý giáo dục mang tính thống nhất, rõ ràng đòi hỏi sự tham gia của nhiều người. Song, theo tôi, nền giáo dục cần lấy mục tiêu cuối cùng là phục vụ cuộc sống, tức phải đào tạo ra những con người hành động, sáng tạo, chứ không phải là những con người nói theo khuôn, làm theo mẫu như thực tế đã và đang diễn ra”, Nhà giáo Ưu tú Vũ Thế Khôi nêu ý kiến.
Nhiều chính sách về đào tạo giáo viên sư phạm, các chính sách ưu tiên, ưu đãi cho người học âm nhạc dân tộc, các cải cách và những quyết định xây dựng chương trình mới đưa âm nhạc vào giảng dạy tại bậc Trung học phổ thông là những động lực mạnh mẽ thúc đẩy sự phát triển của giáo dục âm nhạc nói riêng và sự nghiệp giáo dục đào tạo con người nói chung.
Những năm gần đây, vi phạm bản quyền âm nhạc luôn là một vấn đề làm “nóng” dư luận.
Những năm qua, vấn đề quản lý và bảo hộ quyền tác giả và quyền liên quan được nhà nước đặc biệt quan tâm và thực thi một cách tích cực. Tuy nhiên, tình trạng vi phạm quyền tác giả, quyền liên quan ở lĩnh vực âm nhạc vẫn liên tục xảy ra các sai phạm với nhiều hình thức và mức độ phức tạp.
Trong những năm gần đây, vi phạm bản quyền tác giả trong lĩnh vực văn học - nghệ thuật đã trở thành một “vấn nạn” làm đau đầu các cơ quan quản lý. Mặc dù đã có những chế tài xử phạt nhưng dường như đây vẫn chưa thực sự là những liều thuốc “đặc trị” để xử lý các vi phạm.
Như đã đưa tin, từ ngày 1 đến 5/11, Liên hoan Ca trù toàn quốc 2018 sẽ diễn ra tại Hà Tĩnh với sự tham gia của 13 tỉnh, thành có di sản ca trù. Với tư cách là Tổng đạo diễn của sự kiện này, nhà nghiên cứu âm nhạc Đặng Hoành Loan đã có những chia sẻ.
Có khi nào bạn lúng túng khó xử khi trong nhà có quá nhiều sách? Sách tự mua. Sách được tặng. Sách tự làm ra. Sách của ngày xưa. Sách mới bây giờ. Theo năm tháng, sách trong nhà cứ chất chồng lên mãi...