Đất thiêng

09:27 05/07/2023


NGUYỄN DUY TỪ

Ảnh: tư liệu

Đất thiêng
           (Trích trường ca)

- Thưa cha,
Ngày mai đã lên đường.
Sáng qua con chim bạc má mải mê nhặt mồi
trên những vựa đất chơ vơ trơ trọi vừa dọn cửa nhà
Trưa qua cặp chòe lửa no bữa chuyền cành
trên vòm xoài còn sót lại mấy chùm quả tươi vàng ươm tận chót vót
Chiều qua đôi bìm bịp lại về
trầm hót gọi nhau nơi bụi tre thầm tìm lại những mùa xuân,
mùa hè diệu vợi xây tổ ấm
 thưa cha, đêm qua cha có nghe tiếng cuốc độc hành kêu buồn
trong những khóm lục bình lững lờ trôi trên Hộ Thành Hào
thấm đẫm nỗi niềm?

- Con ơi,
Ngày mai cha con ta lên đường.
Đường đất thì ngắn đường đời dài sâu hun hút
Cuộn nỗi lòng cha, cuốn hồn vía cha xót xa ngút ngàn
Những luống cải bao mùa ấm lòng
ngày giáp hạt, ngày mưa giông tố lại, đêm bão lũ cuồng dại
Những luống cúc vàng thắp sáng ước mơ
một ngày thiên đường rộng vòng tay đón nhận linh hồn chốn trần ai
Ngày rằm, mồng một, mồng hai
lòng dặn lòng chớ nghỉ ngơi tích thiện nguyện cầu
Hành, tỏi, kinh giới, tía tô, cải bẹ, cải cúc, rau thơm, rau quế...
Lộc trời cho thơm mát nỗi buồn sầu.

Ôi!
Mấy đời đi qua, mấy đời hương hoa
Ngôi miếu thờ giờ chơ vơ nằm lại
Chiếc am thờ giờ chơ vơ ở lại
Chờ buổi phong ba.
Bình phong ơi, non bộ ơi
Chú rắn học trò hè này có trở về nấp bên bể cạn
Thơ ngây ngẩng mặt nhìn trời?
Lối nhỏ vượt tường thành chơi vơi gạch vỡ
 qua nổi mùa đông cùng chái nhà cũ bơ vơ?
Bầy gà con tíu tít mẹ dắt tìm mồi
Con giun, con dế nuôi sống cả đời
Lớn lên cùng tiếng gáy rộn rã, tiếng cục tác rộn vang
Lại đẻ trứng sinh con
Mai rày đi tìm mồi trên đường cái quan,
nghe tiếng xe hơi có giật mình tưởng tiếng sấm báo mùa giông bão?
Chú bồ câu quen gù trên gò Thượng Thành,
mai rày có lạc giữa phố thị ăngten, cột điện, những cao ốc
như chuồng chim vĩ đại của người
Ôi!
Cha không ngủ được con ơi,
Ngày mai chúng ta lên đường
Về một mai tương lai?
Ngày mai tạ từ Thượng Thành
Gởi lại hòn đất bao nhớ bao thương
Gởi lại luống rau bao vấn bao vương.

(TCSH412/06-2023)

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Thiên niên kỷ mới vẫy ta sangkhốn nỗi quà xuân chưa sẵn sàng

  • Tặng nhà thơ Lâm Hiểu Đông  Trời đang mưa mát câyQua công viên Thâm Quyến (*)- Cả thế giới trong nàyTựa bảo tàng bày biện

  • Tôi ra lệnh cho giao thừa dừng lạiThế kỷ XX khoan hãy ra điThế kỷ XXI đừng đến vội

  • Mùa thu hẹn ta về Hà NộiTa rong chơi quên cả lối vềMột mình phiêu lãng miền sơn cướcVui cùng trăng cụng chén sơn khê

  • Vô tư quá tôi trở thành khờ dạiNên chi lỡ hẹn một lời thề

  • Ba bông hoa mang đêm phi qua                                             vườn saoanh và em định mệnh dịu sángmở địa cầu trinh tiếtlửa quàng xanh yếm cổ mùa đông

  • Cơn lũ xoáy mòn vai mẹGiạt trôi manh áo em thơNhận chìm bếp lửaNhững hạt lúa không biết lội

  • Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.

  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...