NGUYỄN THÁI HƯNG
Đất ra đảo
Từng lô bao xếp đặt trong khoang
Như hành khách hiền lành
Đất nằm im như đất
Tàu dằm rẽ sóng ra khơi
Cởi phăng áo ra, đảo nhỏ đây rồi
Chúng tôi chuyển đất nhanh lên đảo
Đất đồng, đất khô
Cả đất mùn bị sóng nghịch đùa làm nhão
Gọn từng lô trên cát đá trang nghiêm
Lính đảo ùa ra
Đất! nỗi khát thèm
Tay vê bi như con trẻ
Mắt nhìn rưng rưng
Đất được ưu dành cho những luống rau màu quắt queo đang đói đất
Đất mùn tơi rải ra gieo hạt
Đất củ, đất đồng đập xếp ươm cây
Đất ướt vét ra, dàn lên mặt đá phơi
Mấy ngày nắng khô đi, hòa làm nền với cát
Lính thích chơi cây
Gom bụi đất rơi vào vỏ sò vỏ ốc
Đất ở đảo cũng quý như nước ngọt
Chúng tôi cất chưng như cất rượu quê nhà
Dài dặc một màu cát xám đá san hô
Mưa bão xói mòn bóc lõi
Đảo trơ ra
Nay gặp đất tốt tươi kỳ lạ
Thân thương màu nâu vuông áo mẹ
Vơi đi bao nỗi nhớ đất liền!
Đất bồi hồi sinh sôi da thịt mới
Đã bắt đầu cây lá xanh tươi .
(SH304/06-14)
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN