Chùm thơ Nguyễn Quỳnh Anh

09:00 19/04/2024


NGUYỄN QUỲNH ANH

Tác phẩm "Cô bán hoa" của NSNA Ngô Thanh Minh

Cây sa mộc trên cao nguyên đá

Tôi đi trên cao nguyên đá
Từ Phó Bảng, Sùng Là, Lũng Cú
 đâu cũng gặp cây sa mộc
dáng trực vươn lên trời
rễ bám sâu vào đá
trong giá lạnh, gió giông vẫn xanh tốt
cây đan cây như những hình cung
tạo những vạt rừng xanh nơi biên cương

Ngàn năm trước
Quan Thái úy Lý Thường Kiệt đã chọn gỗ cây sa mộc
dựng cột cờ Lũng Cú
 cờ phần phật tung bay
khẳng định chủ quyền quốc gia Đại Việt

Tôi đi trên những cung đường dọc dài biên cương
gặp đá xanh ngô xanh và những cánh rừng sa mộc xanh
những mái nhà lặng lẽ
những dáng người lặng lẽ
tháng ngày vun màu xanh nơi đây

Từ Lũng Cú tôi gặp những hàng sa mộc
vững chãi tươi xanh mặc nắng lửa bão giông
Đồng Văn không chỉ có đá.


Khu vườn những mùa đi qua

Đã qua mùa hoa bưởi hoa chanh
vẫn vấn vương ngày cũ
khóm cỏ mần trầu, khóm sả thẫm biếc góc vườn
chị đi lấy chồng
tóc mẹ bạc và rụng theo năm tháng
không còn ai gội đầu nước lá

Lưng mẹ ngày còng thêm
dáng cha không còn thẳng
những tán cây vườn không còn ai cắt tỉa
cứ lòa xòa khắp lối mỗi mùa qua
chim thưa dần tiếng hót
không còn bay về làm tổ ngọn cau
quả cau trẩy xuống ngày xưa mẹ bổ tư
bây giờ bổ tám bổ mười
chiếc cối luôn tay cho đỡ nhớ miếng trầu
bỏm bẻm cùng những bà bạn già hàm răng không còn đủ

Nắng chiều xuyên kẽ lá
những mùa đi qua
dáng mẹ cha lặng lẽ hiên nhà

(TCSH421/03-2024)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh

  • Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn

  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê