NGUYỄN BẢO CHÂN
"Gặp gỡ" - Đá đen của Phan Thế Bính
Điều không thể nói với anh
Có những điều không thể nói với anh. Em lặng lẽ như con tằm thắt ruột làm nên chiếc kén tháng năm.
Em trải nỗi buồn phơi dưới mặt trời. Em dệt nỗi buồn thành ánh nắng. Em ngây thơ tin rằng khi anh đến. Anh chói chang trước nỗi buồn của em.
Anh nồng nhiệt say sưa như mưa đầu mùa trút tình yêu cho đất.
Mà anh đâu biết, em muốn hong khô một nỗi buồn.
Những mảnh nắng vàng lá mềm. Những mảnh nắng vàng đầm ướt.
Làm sao nói được với anh? Con tàu đã rút cạn lòng mình. Năm tháng vô cùng phía trước... Làm sao nói được với anh?
8-5-92
Nhỡ tàu
Cứ giả như chúng mình không quen nhau. Em loanh quanh trong khoảng sân ga chật chội, tìm chiếc vé tàu mình đánh mất. Anh chính là người vô tình nhặt được, nhưng không trả lại em vì anh chẳng biết nó là của ai. Và cũng không ai khen thưởng tính thật thà của anh, giống bài học vỡ lòng.
Thế là anh lên tàu với hai chiếc vé. Một chiếc cho mình, một chiếc cho vô nghĩa. Anh điềm nhiên thế. Có biết em khắc khoải kiếm tìm không?
(TCSH51/09&10-1992)
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN
NGUYỄN VŨ HIỆP
LÊ NGUYỆT
CHÂU THU HÀ
Trần Thị Huê - Tịnh Bình - Trần Đức Tín - Mai Hương