Chùm thơ Ngô Thế Oanh

10:04 29/03/2024


NGÔ THẾ OANH

Ảnh: tư liệu SH

Cái chết của nhà thơ
          Khi tôi chết
          hãy để ban công rộng mở...

               Federico Garcia Lorca


Ngọn lửa cháy bỏng táp lên khuôn ngực
rồi máu trào cắt nghẹn những bài hát

ngọn gió nào thổi từ trời thẳm
mỗi ngọn cỏ cũng chói sáng như những ngôi sao

không còn nhạc chuông cô gái digan
trái tim băng vào vô tận

anh vụt thấy lại mặt biển
những cánh buồm đầm nước mặn

những dấu chân trẻ thơ
mát nhẹ như hơi mưa

thấy lại gương mặt Don Quichotte
cánh cối xay gió và mũi giáo đều gãy nát

anh thấy lại đôi mắt mênh mông
trong đó từng hiện lên bóng hạnh phúc

những dây đàn ghi ta trong gió dữ đã đứt
những hoa huệ cháy hương đã tắt

đã gục chết em bé vẫn cầm cho anh quả cam
gió lùa qua ngực anh như khung cửa vỡ toang

anh muốn gọi
những lời anh bị dìm trong máu


Khỏa thân
          Tặng C.Q.H

Sự trong vắt của trời
Sự vĩnh hằng của đất

Sự mềm mại tưởng chừng không có thực
Và không lặp lại một lần

Ngọn sóng cho nghỉ ngơi
Ngọn lửa cho cơn khát

Thân thể là Thơ
Thân thể là âm nhạc

Tìm kiếm không ngừng
Và luôn luôn mất

Hy vọng là hạnh phúc
Vô vọng là hạnh phúc

Những chiếc chuông trong máu
Những chiếc chuông trong máu

Vang ngân...


Thơ cho bé Lem

Sớm mai nay con lên sáu, Bé Lem...
Con lên sáu. Thành phố gần nghìn tuổi
Thành phố trải mọi điều. Con thì thơ dại
Trời sớm nay trong trẻo lạ lùng
Tháng chín màu mây phiêu đãng trắng ngần
Cam ngọt những vườn xa. Sông Hồng dần lắng lại
Cúc vàng dịu như một lời thầm gọi
Tiếng chim nào trong vòm sấu phân vân
Tứ thơ nào thoáng hiện thoáng bâng khuâng
Có gì giữa hồn cha như hy vọng
Thời con rồi sẽ khác thời cha sống
Nhiều niềm vui hơn. Ít nỗi buồn hơn
Nhưng mùa thu ngoài kia đợi ta lâu rồi con
Con đường mùa thu. Bài hát mùa thu. Bánh mùa thu nữa
Gương mặt con sáng một vầng trăng nhỏ
Chợt in ngần trên đôi mắt mùa thu.

(TCSH57/09&10-1993)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Ngô Đức Tiến - Phan Văn Từ - Huy Huyền - Võ Quê - Phạm Dạ Thuỷ - Ngô Đức Kiên - Mai phương

  • Nguyên Quân - Nguyễn Xuân Sang

  • Nguyễn Thị Anh Đào - Nguyễn Thị Tố Nga - Lê Mai

  • Nguyễn Văn Phương - Nguyễn Văn Vinh - Huỳnh Lê Nhật Tấn

  • Nguyễn Hữu Hồng Minh - Nguyễn Đăng Việt - Đỗ Hoàng - Nguyễn Vĩnh Nguyên

  • Hoàng Ngọc Châu - Võ Văn Luyến - Võ Văn Hoa

  • VŨ THỊ KHƯƠNG sinh năm 1953Quê quán: Hà Dương - Hà Trung - Thanh HoáHiện công tác tại: Uỷ ban nhân dân thị xã Bỉm Sơn Thanh Hoá.Cử nhân báo chí.Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Thanh HoáĐã có các tập thơ in riêng, in chung và in trong nhiều tuyển tập.

  • Từ Hoài Tấn - Đoàn Quỳnh Như - Thúy Liên  - Lê Tất Sĩ  - Trần Vạn Giã - Từ Nguyễn - Trần Hữu Dũng - Thái Hải - Nguyễn Man Kim - Thanh Tuyền - Hồng Vinh - Đào Duy Anh

  • Thúy Nga, Trần Tịnh Yên, Nguyễn Thị Thái, Văn Công Hùng, Lê Quốc Hán, Nhất Lâm, Nguyễn Trung Bình

  • Huỳnh Lê Nhật Tuấn, Bùi Văn Dung, Vương Tuyết Mai, Vi Thuỳ Linh  

  • THU NGUYỆT...Rồi đây dần tóc bạc màuRồi đây mình sẽ mất nhau hay còn?!...

  • NGUYỄN VIỆN...Những con người rơi vãi từ giấc mơ địa ngục ẩn khuất dưới bóng những gốc cây khóc...

  • ĐOÀN MẠNH PHƯƠNGHội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Đã đoạt 4 giải thưởng thơ trung ương và địa phương. Trong đó có Giải thưởng cuộc thi thơ Tạp chí Sông Hương năm 1996.Hiện đang công tác tại Trung tâm phát triển Văn học và Tri thức - Hội Nhà văn Việt .

  • MAI VĂN PHẤNTên khai sinh đồng thời là bút danh. Sinh ngày 16-1-1955 tại huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình. Hiện sống và làm việc tại Hải Phòng. Hội viên Hội Nhà văn Việt .

  • MAI NGỌC THANH...Tôi mới chỉ tìm thấy phần Đất nổiBiển cả còn vô số những cái phải khám phá ở tầng sâu...

  • ĐÀO VIẾT BỬUNụ cười ai bỏ sau lưngGió qua lững thững trên từng liễu nghiêng

  • LÊ BÁ DUYBiết bao ca khúc để đờiMênh mông một cõi đất trời cưu mang

  • PHẠM BÁ NHƠNĐôi chân bước giữa phố người nắng nhạtChợt nhiên nghe giọng thác đỗ quyên xưaThuở ta đến em cũng vừa mới đếnMưa đầu mùa rớt xuống hạt lưa thưa

  • NGUYỄN TIẾN CHỦNGBồng con đứng tự bao giờMà thành tượng đá                         Vọng Phu thế này?

  • THIỆP ĐÁNGĐiệu slow ru ngủ những ghềnh đáSự êm dịu chậm rãi của sóng biểnVà những chiếc hài thuyền lửng lơNhư không biết về đâu