LỮ HỒNG
Ảnh: tư liệu
Tự khúc
Cha chở than về phía ngoại ô
Bóng tối òa lên mắt mẹ
Sương sẫm ven đồi củi ướt
Những hòn than chưa kịp hồng lên
Tiếng khóc vầng trăng
Xé tháng Giêng
Đĩa dầu in bóng…
Hơn ba mươi năm tôi chẳng dám khổ đau
Cứ cười như chim rừng đã ăn vừa quả ngọt
Lẻ bóng thị thành
Nửa đời lối nhỏ
Tháng ngày im lắng sương rêu
Đêm chữ nghĩa trụi trần
Bài thơ xoàng tôi không bán được
Mọt gỗ từng câu
Chạng vạng lòng cha
Tinh mơ tiếng mẹ
Tôi cọ mình nương náu
Bốn vách nhà thưng ván những ngày xưa.
Đêm qua
Thành phố buốt người
Khi môi anh bắt đầu lên khói trắng
Em - vì sao tàn mộng
Chẳng còn xác suất cho nhau
Bóng tối lịm dần ngõ giêng ẩm mục
Chúng ta về đâu
Hai gương mặt thành tro
Ủ vào im lặng…
Biển khàn sóng
Núi rát thung sâu
Ai gọi tên mình giữa bóng đời điên đảo
Ngọn đèn ghì trước mặt ban mai
Hay cơn ngủ mê đêm qua đã giam cầm ta
trong con phố đầy quên lãng
Đêm như đành bỏ mặc
Xác suất nào
Cho nhau.
(TCSH415/09-2023)
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN
NGUYỄN VŨ HIỆP
LÊ NGUYỆT
CHÂU THU HÀ
Trần Thị Huê - Tịnh Bình - Trần Đức Tín - Mai Hương
Ngô Công Tấn - Đặng Văn Sử - Triệu Nguyên Phong - Đức Sơn - Trường Thắng - Nguyên Quân
TRẦN NGỌC MỸ
VŨ KIM LIÊN
NGÀN THƯƠNG
Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Đức Bá - Trần Đình Ngôn - Từ Nguyên Tĩnh - Lê Điểm - Lê Viết Xuân - Nguyễn Văn Song
NGÔ ĐỨC HÀNH
HOÀNG THỤY ANH
NGUYỄN THIỀN NGHI