Cỏ xanh em Chạy trốn anh chạy trốn ngày lên dịu ngọt khuôn viên mắt tròn tiếng chim rơi mắc vào bụi cỏ cũng đô thứ lũ dế than khan giọng mùa hạ đỏ đôi môi em anh chạy trốn vùng cát tênh hênh gió giàn giụa giọt nắng mồ hôi em thơm tràn phố biển sóng vỗ bờ em luểnh loảng khua nhặt ký ức no đầy hơi thở sương mù hoang mang anh chạy trốn đêm chìm vào đất miền cao em nguyệt bạch ơ hờ câu thơ nào vừa rụng áng mây im lìm ngủ đậu trần truồng đỉnh sắc chênh vênh giọt nước mắt em dính vào mấy khuy áo mở toang chạy trốn ngọn tóc loang loáng bạc cỏ em xanh… Đằng sau mây trắng Đằng sau mây trắng không có những trần truồng cơn cớ lặng im hoang tàn ngôi làng sau cơn lũ quét, lặng im bơ vơ dải yếm tháo tung rồi bỏ vào cơn gió chênh chao trông ngóng, lặng im đêm cờ phướn rưng rưng giọt mẹ chết điếng xác con tàn hơi, lặng im chân kiến kiếm tìm loay hoay quanh đáy cốc trơn trợt… Đằng sau mây trắng không nưng nức tiếng thở dài của chị tháng chạp lầy bùn phiên chợ cơn giông, không tiếng chiêng kinh cầu bỏ ngỏ mùa thu cỏ đau quặn mình vàng vỏ, không bóng cha rộc rạc lưng nắng trưa hè đỏ lửa chú bò tức tưởi gặm nát mùa khô… Đằng sau mây trắng mở cửa chiêm bao he hé ngực trăng mênh mông ánh vàng đầy vun rộn ràng, ngân ngấn nồng nàn anh về lùa dậy tháo bỏ em vướng víu lụa bạch u trầm tháng giêng quàng xiết một cành môi thơm một nhành phong lan a ha a ha áo em tan mây qua cầu sạt lở nỗi buồn buông xó… Đằng sau mây trắng… Vắt Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏ Vắt ngang dòng sông trổ nụ hồng Vắt ngực tình em bay hương cỏ Vắt suốt mùa đợi một ngóng trông Vắt qua bầu trời cánh chim nghiêng Chiều bay Không tì vết Mây là thực thể Niềm tin tự mọc trên sườn dốc Vắt ngang dòng sông trổ Một nụ hồng Không cầu không nón (*) Cầu, nón màu vật chất Nụ hồng lễ vật Tâm linh Vắt ngực tình em bay hương cỏ Không quê mùa bồ kết Không hiện đại Michael Kols Cỏ dại anh dịu dàng mơn trớn. Lạ Vắt suốt mùa đợi một ngóng trông Nghe tiếng rơi tro bụi độ lệch một coma (**) Chết không có gì phải đợi. (nguồn: TCSH số 235 - 9 - 2008)
--------------- * nón: chiếc nón của công án Thiền ** coma: thuật ngữ âm nhạc, bằng 1/9 ton |
ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng
...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...
...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...
...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...
Linh hồn đã bay...
...Hoa giấy có màu sao không nói...
Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.
Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...
Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng
Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong
Chừng hoa hồng kiếp trước đã hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa
Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng đêm thả
Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.
Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng
Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?
Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm
I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly - một người...
Mong manh đi qua những tiết mùaHương từ lụa trắng của nghìn xưa
Và cuối cùng y đã đến ngồi vào vị trí của mình, xếp đặt lại đồ đạc trong căn phòng.Y đã tìm thấy một chúc thư.
Đốt một nén hương trầm bên mâm ngũ quảMơ hồ nghe gà gáy trên môi ngườiTiếng gà le te gọi tôi đi chợ Tết