Cỏ xanh em Chạy trốn anh chạy trốn ngày lên dịu ngọt khuôn viên mắt tròn tiếng chim rơi mắc vào bụi cỏ cũng đô thứ lũ dế than khan giọng mùa hạ đỏ đôi môi em anh chạy trốn vùng cát tênh hênh gió giàn giụa giọt nắng mồ hôi em thơm tràn phố biển sóng vỗ bờ em luểnh loảng khua nhặt ký ức no đầy hơi thở sương mù hoang mang anh chạy trốn đêm chìm vào đất miền cao em nguyệt bạch ơ hờ câu thơ nào vừa rụng áng mây im lìm ngủ đậu trần truồng đỉnh sắc chênh vênh giọt nước mắt em dính vào mấy khuy áo mở toang chạy trốn ngọn tóc loang loáng bạc cỏ em xanh… Đằng sau mây trắng Đằng sau mây trắng không có những trần truồng cơn cớ lặng im hoang tàn ngôi làng sau cơn lũ quét, lặng im bơ vơ dải yếm tháo tung rồi bỏ vào cơn gió chênh chao trông ngóng, lặng im đêm cờ phướn rưng rưng giọt mẹ chết điếng xác con tàn hơi, lặng im chân kiến kiếm tìm loay hoay quanh đáy cốc trơn trợt… Đằng sau mây trắng không nưng nức tiếng thở dài của chị tháng chạp lầy bùn phiên chợ cơn giông, không tiếng chiêng kinh cầu bỏ ngỏ mùa thu cỏ đau quặn mình vàng vỏ, không bóng cha rộc rạc lưng nắng trưa hè đỏ lửa chú bò tức tưởi gặm nát mùa khô… Đằng sau mây trắng mở cửa chiêm bao he hé ngực trăng mênh mông ánh vàng đầy vun rộn ràng, ngân ngấn nồng nàn anh về lùa dậy tháo bỏ em vướng víu lụa bạch u trầm tháng giêng quàng xiết một cành môi thơm một nhành phong lan a ha a ha áo em tan mây qua cầu sạt lở nỗi buồn buông xó… Đằng sau mây trắng… Vắt Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏ Vắt ngang dòng sông trổ nụ hồng Vắt ngực tình em bay hương cỏ Vắt suốt mùa đợi một ngóng trông Vắt qua bầu trời cánh chim nghiêng Chiều bay Không tì vết Mây là thực thể Niềm tin tự mọc trên sườn dốc Vắt ngang dòng sông trổ Một nụ hồng Không cầu không nón (*) Cầu, nón màu vật chất Nụ hồng lễ vật Tâm linh Vắt ngực tình em bay hương cỏ Không quê mùa bồ kết Không hiện đại Michael Kols Cỏ dại anh dịu dàng mơn trớn. Lạ Vắt suốt mùa đợi một ngóng trông Nghe tiếng rơi tro bụi độ lệch một coma (**) Chết không có gì phải đợi. (nguồn: TCSH số 235 - 9 - 2008)
--------------- * nón: chiếc nón của công án Thiền ** coma: thuật ngữ âm nhạc, bằng 1/9 ton |
Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...
Những đàn bà không chồngNhư những chiếc mâm cổLặng lẽ đầy rêu phong
Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hônKêu bồ đề xanh (*), kêu tượng đài trắngKêu buốt lá kim trên cây mọc thẳngTiếng kêu nhức nhức Trường Sơn.
...dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãisông ơi...
Lê Vĩnh Tài sinh tại thành phố Buôn Mê Thuột, hội viên Hội văn nghệ Đắc Lắc. Năm 1996 anh có mặt trong tập thơ “6 ô cửa sổ” cùng với 5 tác giá trẻ Đắc Lắc; Và là đại biểu chính thức dự Hội nghị những người viết trẻ toàn quốc lần thứ V (1998).Thơ Lê Vĩnh Tài đẹp và buồn, bảng lảng như một tiếng gõ cửa mơ hồ, để lại những ngấn sóng xao xuyến trong lòng bạn đọc.
Con đẻ của Khánh Hoà nhưng là con dâu của Huế. Lê Khánh Mai tốt nghiệp Thạc sĩ khoa học xã hội và nhân văn, hiện là Tổng biên tập tạp chí Nha Trang. Ngoài 4 tập thơ và 1 tiểu thuyết đã xuất bản, Lê Khánh Mai còn có nhiều thơ in trong các tuyển tập khác.Thơ Lê Khánh Mai lành mà gợi, róc rách giữa hai dòng truyền thống và hiện đại, dùng dằng giữa hai nẻo hiện thực với mộng mơ...
Sinh 1954 tại Nghi Lộc, Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh
Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.
Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi
Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn
Bãi cát nhàu muối mặnHoang dại một loài hoaAi đặt tên Cúc biểnMàu tím đỏ mượt mà
Em về với chị, quê xưaQuê em quê chị, bây giờ quê ai?Cách xa hút tháng năm dàiSao ngày trở lại lạnh gai cả người.
(Nhân lời kể của một người chơi chim)
Chị tôiphận gáiheo may về lơ lửng sáo diều ngânSông Bồ mười hai bếnbến nào nước đụcbến nào trong...
...Không hề có chia ly, không cả lời giã từ, chỉ phương ấy trongvô vọng của em, chợt giây khắc này bừng chói...
Gương mặt thánh thiệnSáng và buồn
Sinh 1962 ở Hà Nội, tốt nghiệp Đại học hàng hải tại Liên Xô (1986) và đã từng là thuyền trưởng Hải quân. Ngô Tự Lập đã xuất bản hơn chục đầu sách bao gồm thơ, truyện, tiểu luận và dịch thuật.Anh là hội viên Hội Nhà văn Việt .
Sinh năm 1949 tại Bình Lục - Hà . Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội.Tác phẩm đã xuất bản: Dấu lặng - (Thơ) NXB Văn học 1976; Đêm thiếu nữ - (Thơ) NXB Văn học 1978. Ngoài ra Trần Lan Vinh còn có thơ in trong các tuyển tập khác.
Sinh 1946 tại Liên Minh, Vụ Bản, Nam ĐịnhCử nhân nghệ thuật - Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội - Hội viên Hội Mỹ Thuật Hà Nội.Tác phẩm: Trại Muộn (thơ) NXB Văn học 1995; Mảnh trời qua ô cửa - (thơ) NXB Văn học 1997.
Một tiếng thôi mà bao hàm cả cộng đồng dân tộc, cả xứ sở thân yêu với đồng lúa cánh cò, với núi non điệp trùng và rừng vàng biển bạc, những người vợ thương chồng tạo vóc dáng vọng phu.