Ba anh em
(Tưởng nhớ hai em Trương Nhật Thành,
Trương Hồng Thái)
Những tên lính thực dân vừa cút
trưa hôm sau anh đã ra đời
rồi lần lượt các em góp mặt dưới vòm trời
giữa tiếng bom, tiếng súng.
Chúng ta lớn lên
với những bữa cơm không có cơm
tiếng mẹ nghẹn ngào quanh gốc cây rơm
tìm các con mỗi tối.
Những thế giới khác nhau
những cảm nhận và lựa chọn khác nhau
chúng ta sống
như một ngẫu nhiên - định mệnh.
Các em đột ngột ra đi
bỏ lại những lỗi lầm, bất hạnh
những nỗ lực dở dang.
Chiều chiều mẹ vẫn ngồi trước cửa
mắt xa xăm nhìn về hướng Tây
đêm đêm gió đến mang đi những tiếng thở dài
mùi trầu cay hiu hắt
gần một trăm năm cuộc đời của mẹ.
Anh tiếp tục đi lại trên mặt đất này
thấy những điều các em chưa kịp thấy
hiểu những điều các em chưa kịp hiểu
đau những điều các em không còn có thể đau
nỗi đọa đày nơi cõi sống
như một chịu đựng dấn thân.
Nghệ An, 06/2024
Bên bãi đá cổ
Những con quạ
kiên nhẫn đi theo du khách xếp hàng
có lẽ chúng đang sưu tầm những hạt bụi
đến từ bốn phương trời.
Những con quạ làm người đồng hành
nghe hướng dẫn viên nói về bãi đá cổ
những tảng đá khổng lồ
đến từ xứ Wales mấy ngàn năm trước
những giả thuyết
về một bãi đá làm nơi hỏa táng
một đài thiên văn, một nơi tế lễ...
Những con quạ vẫn đi bên tôi lặng lẽ
với vẻ tự tin không có gì không biết
chúng nhìn tôi thản nhiên như nhìn hạt bụi
(tôi không muốn biết cái ngày con quạ vẫn
chờ tôi!)
Bỗng một con quạ nghiêng cái mỏ bé xíu
nhìn lên vòng tròn đá khổng lồ
nó lên tiếng bằng ngôn ngữ chỉ mình tôi hiểu rõ:
“Anh hãy tin tôi
bãi đá này là một vành móng ngựa
người cổ dựng lên để cảnh báo con người!”
Bãi đá cổ Stonehenge, 07/2024
(TCSH54SDB/09-2024)
BẠCH DIỆP
LÊ VI THỦY
NGUYỄN LÃM THẮNG
MAI TUYẾT
TRẦN TỊNH YÊN
Mai Quỳnh Nam - Nguyễn Ngọc Hạnh - Từ Dạ Linh
LÊ HOÀNG ANH
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.