Một mình với chiều Đà Lạt
Tặng người lữ khách
Nắng ở trên cao nắng đượm hoa vàng
Miên man gió đồi
Chiều thênh thang
Người đi nơi đâu
Bao lâu sao chậm về?
Hồ in mây bay đau niềm tê
Chiều rơi mênh mông
Người còn xa xăm
Chiều buông thanh u
Nhịp trầm hư không
Ngàn thông ai rung
Nhạc lắng không lời
Âm ba mênh mang
Điệu buồn quanh tôi…
Nắng ghé môi ai
Nửa đời
Quên cười?
Đà Lạt trên cao
Cuộc tình chơi vơi…
Có ai đang về
Im nghe chiều xuống?
Có nghe
Nỗi buồn
Vì sao đơn côi?
Tình yêu đâu trẻ mãi
Trên bàn tay thời gian
Những vết chai in dấu
Trên mái tóc chiều hôm
Còn đọng nỗi niềm
Mới mai sớm tươi xanh
Chợt đã chiều héo úa
Bản tình ca cuối ngày
Ai còn nhớ, ai quên?
Còn chiếc lá sầu đông
Trên cành quên rơi!
Và màu tím bâng quơ
Bâng khuâng
Nhìn trời…
Trên những con đường không tên
Em đã mòn
Bao nhiêu năm tháng?
Bao nhiêu xôn xao
Giấc mơ trong đời?
Thời gian
Rơi
Từng cánh…
Lặng lẽ vui buồn trôi
Mùa tiếp mùa đi mãi
Khúc tình ca không lời
Tình yêu đâu trẻ mãi!
Ơi, người nơi phương trời…
(TCSH54SDB/09-2024)
Châu Thu Hà - Phan Duy - Hoàng Thụy Anh - Mai Văn Hoan - Nguyen Su Tu - Ngưng Thu - Võ Ngột
PHẠM VĂN VŨ
TRẦN QUỐC TOÀN
NGUYỄN MINH KHIÊM
NGUYỄN HƯNG HẢI
LGT: Khánh Linh là bút hiệu dành cho thơ của Trần Thị Huê (sinh 1970 ở Quảng Ninh, Quảng Bình), tác giả của 3 tập thơ đã xuất bản: Giấc mơ nhật thực (2012, giải thưởng Lưu Trọng Lư năm 2017), Giữa tro và cõi sống (2014), Mặt trời đến lớp (thơ thiếu nhi, 2017).
Đỗ Tấn Đạt - Nguyễn Hoàng Thọ - Hoa Nguyên - Trần Đức Tín - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Thanh - Mai Diệp Văn - Lưu Xông Pha
Đinh Hạ - Vũ Tư
NGUYỄN TRỌNG TẠO
TỪ HOÀI TẤN
HOÀNG VŨ THUẬT
MAI VĂN PHẤN
PHÙNG TẤN ĐÔNG
Trương Đăng Dung - Hồ Thế Hà - Đông Hà - Phạm Nguyên Tường - Trần Ngọc Trác - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Man Kim - Hà Duy Phương - Phan Trung Thành - Hường Thanh - Lâm Hạ - Vũ Thiên Kiều - Trần Thị Tường Vy - Lê Vĩnh Tài - Bạch Diệp - Nguyễn Văn Vũ - Đinh Thị Như Thúy - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Hạnh Ngộ - Nguyễn Hữu Trung - Phan Lệ Dung - Trương Đình Phượng - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Tất Hanh - Ngàn Thương - Phạm Quyên Chi - Anh Thư
THÁI KIM LAN
TRẦN VẠN GIÃ
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
LƯƠNG NGỌC AN
Nguyễn Thị Thúy Hạnh từng viết “Thơ ca, chẳng phải sao, trước hết là lời tự sự của/ về thân phận?” (Những chuyển động chữ), và trong một bài thơ khác, lại viết: “Sau lưng tôi/ Một chiếc bóng bị thương” (Hà Nội)...
Huỳnh Gia - Lê Hào - Bùi Kim Anh - Nguyễn Hàn Chung - Phan Nam - Nguyễn Chí Ngoan - Võ Văn Luyến