Châu Thu Hà du lãm với "Khúc đêm"

16:14 07/05/2009
HUỲNH HẠ NGUYÊN         (Đọc tập thơ "Khúc đêm" của Châu Thu Hà - Nxb Thuận Hoá - 11/2002)...Thơ Châu Thu Hà mang đậm nữ tính. Khi trái tim biết cười, hay khi giàn giụa nước mắt, ta bỗng thấy quý sao những phút sống chân thành với cuộc đời, với mọi người. Châu Thu Hà không để trái tim mình tuột xuống phía bên kia triền dốc, chị cố bước tới và neo lại, để thấy mình được xẻ chia, được yêu chiều, xoa dịu...

Người ta vẫn thường nhắc đến những người làm thơ với một danh từ: nghệ sỹ. Tôi lại muốn nói đến cây bút trẻ ở Huế: Châu Thu Hà với một hơi thở thơ mới lạ. Đi tận cùng nỗi buồn, cảm hoá được nỗi đam mê cháy bỏng của một trái tim tự mình biết hát. Châu Thu Hà là người đem nước mắt mình để gột rửa chính gương mặt mình:
            Đêm vắng quá và ta cô đơn quá
            Người chẳng thể quay về
            dù chỉ một lần mơ...
                       
(Khúc thơ đêm)

Như trăng, như hoa, như dòng suối ngọt lịm cứ thấm dần trong dự cảm rất thực, rất đời. Châu Thu Hà đã phôi thai đứa con tinh thần đầu đời trong một lớp vỏ kén rất dày của cuộc sống. Phải có lúc va chạm thật mạnh vào mạn đá thì sóng biển mới bật lên những tiếng dạt dào ngoài đại dương xa thẳm. Châu Thu Hà cũng thế, hình như với chị, được sống hết mình với những đam mê trong tình yêu, tình đời là một đặc ân thánh thiện:
            Xin đừng gợi lại nỗi đau
            Đừng nói lời xin tha thứ
            Dẫu ngàn lần thôi chưa đủ
            Hãy nói lời yêu em!
                       
(Nói với anh)

Phải chăng đó là nỗi cay đắng xé gào trong một trái tim đỏ mọng phù sa xúc cảm. Thơ chị như làn gió nhẹ thoảng qua mà người ta run rẩy. Châu Thu Hà đã làm được phép hoán đổi giữa những mất mát trong tình yêu đôi lứa thành những nét duyên thầm trinh nữ. Những giọt nước mắt tươi nguyên của chị đã trở thành nguyên liệu để chắp cánh cho thơ chị bay bổng để có lúc vụng về:
            ...Em để tóc xoã vai
            Có người giật mình tưởng chị
            Người ta gọi ai thế nhỉ
            Em giống chị ngày xưa không?
                                   
(Chị và em)

Nhưng cũng bởi thế mà sự chân thực trong thơ chị lại lắng sâu, hài hoà. Người đọc dễ nhận thấy những tình cảm chân thành của tác giả gửi vào đó như một niềm an ủi. Ý tưởng xâu chuỗi toàn bộ tập thơ "Khúc đêm" là một ẩn số trong tình yêu, trong vô số những mất còn. Thơ Châu Thu Hà mang đậm nữ tính. Khi trái tim biết cười, hay khi giàn giụa nước mắt, ta bỗng thấy quý sao những phút sống chân thành với cuộc đời, với mọi người. Châu Thu Hà không để trái tim mình tuột xuống phía bên kia triền dốc, chị cố bước tới và neo lại, để thấy mình được xẻ chia, được yêu chiều, xoa dịu:
            Và cha Ran - anh cứ cuồng si
            Người đàn bà em đắm đuối
            Nơi em ở trong tim anh
            Là nơi Chúa không chiếm nổi.
                                   
(Cha Ran)

Có chút gì đó dùng dằng trong tâm hồn tác giả. Dẫu đã đi tận cùng nỗi đau mà sao vẫn cứ quặn thắt, không thôi. 46 bài thơ trong tập "Khúc đêm" là những tình cảm được tác giả chắt chiu gói ghém. Đó như là những vĩ thanh đồng điệu, cao, thấp, trầm, bổng; làm dịu cái oi ả mùa hè và làm ấm cái lạnh lẽo mùa đông. Để rồi kỷ niệm cứ cồn cào, da diết về trong tâm thức, bật thành thơ:
            Trách ngày kia ngõ ấy vẫn vô tình
            Và mùa đông anh lãng quên rất tội...
                                   
(Bậc thang mòn)

Không phá cách như một vài cây bút trẻ cả nước, Châu Thu Hà đã lặng lẽ đi tìm. Một cuộc hành trình đầy gian khổ để tự mình trú ngụ. Trong chuyến đi đầy kham khổ để bước vào con đường thi ca, Châu Thu Hà còn phải tích góp cho riêng mình nhiều hơn thế nữa. Để đừng tự mình thảng thốt "Ôi tình yêu! Ngàn năm vẫn khóc - Và muôn đời nước mắt mặn anh ơi!"

Không bao giờ người ta đổ đầy một ly nước mà nước không loang lổ. Tôi vẫn kỳ vọng ở thơ Châu Thu Hà nhiều hơn những gì "Khúc đêm" trao gửi. Nếu Châu Thu Hà biết gọt dũa nhiều hơn chút nữa trong ngôn từ, câu chữ, và tìm cho mình một nét thể hiện riêng thì hẳn tập thơ đầu tay sẽ bớt đi phần nào sự bằng lặng. Đó cũng là điều tôi muốn nhắn gửi khi đọc tập thơ "Khúc đêm" của Châu Thu Hà.

Huế, 12/02
H.H.N
(169/03-03)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • “Có lần tôi hỏi anh Học: Tư tưởng cách mệnh của mày nảy ra từ hồi nào? ​Anh đáp: Từ năm độ lên mười tuổi! Hồi ấy tao còn học chữ Nho ở nhà quê...”.

  • NGÔ MINH

    Trong các tập thơ xuất bản ở Huế trong mấy năm lại đây, "Ngọn gió đi tìm" là một trong số rất ít tập được đọc giả mến mộ, có thể nói được rằng: đó là một tập thơ hay! Tập thơ tạo được sự cuốn hút, sự nhập cuộc của người đọc.

  • “Với Lịch sử Việt Nam từ nguồn gốc đến giữa thế kỷ XX, GS Lê Thành Khôi đã trình bày lịch sử không phải lịch sử chính trị, mà là lịch sử của con người”, GS Phan Huy Lê nói về cuốn sử quý vừa ra mắt tại VN sau nhiều năm ở nước ngoài.

  • Sự nát tan của các giá trị tinh thần trong đời sống hiện đại được Trần Nhã Thụy đưa vào tiểu thuyết mới bằng văn phong hài hước, chua chát.

  • Cuốn sách "Trăm năm trong cõi" của giáo sư Phong Lê viết về 23 tác giả khai mở và hoàn thiện diện mạo văn học hiện đại Việt Nam.

  • Trên tạp chí Kiến thức ngày nay số 839 ra ngày 01-12-2013 có đăng  bài Kỷ niệm về một bài thơ & một câu hỏi chưa lời giải đáp của Nguyễn Cẩm Xuyên. Vấn đề nêu lên rất thú vị: đó là cách hiểu chữ giá trong bài thơ Cảnh nhàn của Nguyễn Bỉnh Khiêm. Bài thơ này trong nguyên văn chữ Nôm không có tên gọi. Những người soạn giáo khoa đã căn cứ vào nội dung đặt tên cho bài thơ là Cảnh nhàn và đã được đưa vào giảng dạy trong nhà trường trước đây.

  • Ký ức về những tháng ngày mải miết hành quân trên đất Campuchia, những phút giây nén lòng nhớ về quê hương, gia đình… vẫn chưa bao giờ nhạt phai trong tâm thức những người cựu chiến binh Đoàn 367 đặc công-biệt động trong kháng chiến chống Mỹ năm xưa.

  • LÊ VIỄN PHƯƠNG

    (Nhân đọc Thơ Việt Nam hiện đại, tiến trình & hiện tượng của Nguyễn Đăng Điệp, Nxb. Văn học, 2014)

  • Cuốn Minh triết Việt trong văn minh Đông phương của nhà nghiên cứu Nguyễn Vũ Tuấn Anh nhằm mục đích góp phần làm sáng tỏ cội nguồn văn hiến của dân tộc Việt qua sự phân tích những di sản văn hóa truyền thống bằng các phương pháp mang tính khoa học.

  • 17 chân dung các nhà học thuật Việt Nam thế kỷ 19 và 20 qua các tiểu luận nghiên cứu ẩn dưới dạng thức tùy bút của  Đỗ Lai Thúy đủ sức vẫy vào nhận thức người đọc hôm nay những vỡ lẽ mới.

  • Giáo sư hy vọng độc giả cũng cảm thấy như mình khi đọc "Lòng người mênh mang" bởi các trang viết chứa đựng những sự thật không thể chối cãi.

  • Tác giả Phạm Xuân Hiếu sử dụng vốn sống, kiến thức về văn hóa, cổ vật khi viết những truyện ngắn trong sách "Cây đèn gia bảo".

  • LÊ HUỲNH LÂM  

    Có một bạn trẻ hỏi rằng: làm thế nào để viết thật hay? Tôi nói như phản xạ, trước hết tác giả phải có đời sống văn chương.

  • NGỌC THANH 

    Có một nhà thơ, nhà hoạt động cách mạng đầy nhân cách đi ra từ Huế song rất ít người ở Huế biết tới, đó là Trần Hoài Quang - nguyên Trung đoàn phó và chính trị viên Trung đoàn Nguyễn Thiện Thuật (E95), nguyên Phó ban Tuyên huấn Thừa Thiên, nguyên Bí thư Tỉnh ủy Tuyên Quang và Bí thư Tỉnh ủy Hà Tuyên… Ông hiện có một người con trai đang ở Huế.

  • “Như vậy đó, hiện đại và hoang sơ, bí ẩn và cởi mở, giàu có và khó nghèo chen lẫn, đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) hiện lên trước mắt ta, ngồn ngộn sức sống”. Nhà báo, nhà văn Phan Quang đã thốt lên như vậy cách đây gần 40 năm, khi ông lần đầu đặt chân đến vùng đồng bằng châu thổ. Những điều ông viết về ĐBSCL ngày ấy - bây giờ còn tươi mới tính thời sự, lan tỏa và trường tồn với thời gian.

  • ĐẶNG HUY GIANG

    Thói quen, nói cho cùng, là sản phẩm của quá khứ, là những gì lặp đi lặp lại, không dễ từ bỏ.

  • Hơn cả một nhà văn, Tô Hoài đã, đang và sẽ luôn là người bạn đường thân thiết của độc giả thuộc mọi lứa tuổi...

  • BÍCH THU
    (Đọc Tô Hoài - Đời văn và tác phẩm của Hà Minh Đức, Nxb Văn học, 2007)

    Tô Hoài - Đời văn và tác phẩm của Hà Minh Đức là cuốn sách tập hợp những ghi chép và nghiên cứu về nhà văn Tô Hoài, một tác gia lớn của văn học Việt Nam hiện đại. Đây là cuốn sách đầu tiên kết hợp hai phương diện ghi chép và nghiên cứu, góp một cách tiếp cận đa chiều và cập nhật về con người và sự nghiệp của nhà văn.

  • Tô Hoài, trong hơn 60 năm viết, thuộc số người hiếm hoi có khả năng thâm nhập rất nhanh và rất sâu vào những vùng đất mới. Đây là kết quả sự hô ứng, sự hội nhập đến từ hai phía: phía chuẩn bị chủ quan của người viết và phía yêu cầu khách quan của công chúng, của cách mạng.

  • Phát hành tập thơ "Khi chúng ta già" sau scandal với Phạm Hồng Phước, tác giả Nguyễn Thị Việt Hà khẳng định thơ mình không cần ăn theo sự kiện gì.