Trang thơ Vinh Xuân

10:15 12/07/2024


Ngô Công Tấn - Đặng Văn Sử - Triệu Nguyên Phong - Đức Sơn - Trường Thắng - Nguyên Quân

Ảnh: tư liệu

N CÔNG TẤN

Giấc biển

Bánh xe trâu trắng bờ cát mới
Bãi biển bận rộn xâm thực
Còn lại một gam màu  đơn
Cong dấu chân sóng tìm bóng em về.

Bãi cát như anh xăm lên mình những
chữ thèm thuồng
Không còn  ngoài 
Ru nhau hết trọn giấc ngày.

Hoang tàn ngày đi lạ hoắc bước chân về
Tiếng chân vỡ ra rỗng rang
Rơi theo ánh mắt của người lái xe trâu
Lang thang cuộc ngày trên bờ biển vắng.

Em  anh không trở mặt với biển
 nắng vắt kiệt ngày về
Lặng thinh trong sâu thẳm giấc biển
Chúng ta hát bài hoang ca.



ĐẶNG VĂN SỬ

Ký ức xương rồng

em khảm vào tôi
những vết gai trên lối đi
nghe nhưng nhức  phía bàn chân;
bàn chân một thời qua độn
một thời nước mặn  ăn
một thời không bao giờ mỏi
chỉ cần chờ được em sang.

em khảm vào tôi một thời gai góc
một thời rực rỡ màu yêu
hoa xương rồng kết tinh - thi vị
thương ngặt nghèo
thương những gian lao
qua mùa đông lạnh lùng áo tơi sờn cổ
hạ rát bỏng - cát nổ bắp rang.

tôi mang theo những gai góc đường làng
những vết thương không nằm nơi da thịt
rất ngọt ngào, rất đắng cay
rất đời thường trả trả vay vay
nếm mật nằm gai
chờ được về cho xương rồng chích lại
được đau thêm lần để thấy mình trẻ mãi.

ngày trở về những lối  mở rộng thêm ra
bốn bánh ô  đi xuyên qua ngõ
bãi xương rồng khoanh vùng, thu nhỏ
cứ kiếm tìm, cứ  tưởng ngày thơ...
cứ chờ gai đâm đẫm bàn chân máu
giọt giọt thấm quê nồng hậu
bớt phần nhưng nhức... vết thương xưa.



TRIỆU NGUYÊN PHONG

Xanh trong màu nắng

Ta  làm ngọn sóng
Lướt qua nhau từng ngày
Vinh Xuân chiều gió lộng
Ánh hồng vuốt tóc mây

Ta như giọt nắng say
Em xanh trong mắt biếc
Nỗi lòng này ai biết
Từng giọt nhớ sủi tăm

Gập ghềnh những bước chân
Vấn vương ngày xưa 
Mây bay tìm bến đỗ
Ngược dốc tháng ngày dài

Tìm em giữa mưa bay
Giọt lăn dài trên 
Mắt sương vùi trong đá
Vấp giọt nắng mùa tan

Con thuyền gió ngợp ngang
Cắt ngang qua đầm phá
Giọt mưa hồng trên 
Vỡ nụ cười Vinh Xuân

Tình thắp sáng biển đông
Giữa muôn trùng lồng lộng
Sóng đội lên màu nắng
Diệu kỳ một niềm tin.



ĐỨC SƠN

Biển quê

Dưới chân những hạt cát,  trẻ vờn con sóng
thả hồn gió lộng
tiếng reo cười khó cưỡng

Cát reo trên màu ước vọng
rực rỡ tuổi thơ  đùa
biển phẳng như hồn thơ 
vụng về niềm vui khó chia

Ước nhỏ nhoi hạt cát
triều được dâng muôn thuở
làm sao tới chạm chân trời

Làng chài tuổi thơ nhịp sóng
thủ thỉ neo lời
giấc  xanh thẳm
biển  biết già đâu

 biết buồn vui
 trẻ hiển nhiên
mặn mòi chân sóng
mẹ cha vỗ về
muôn trùng yêu thương

Hiển nhiên như  trẻ ngày nào nghịch cát
ngàn năm reo về, chọn một biển quê.



TRƯỜNG THẮNG

Hoàng hôn trên biển

Chiều nay lang thang ven biển
Mặt trời phía tây tròn xoe
Vinh Xuân trời trong mây sáng
Ráng chiều dung dị đỏ hoe

Hoàng hôn buông dần chơi vơi
Đâu đây thơm lừng hương tóc
Bên đời bình yên trở giấc
Thương vương dáng em vai gầy

Sóng  vập vồ trắng xóa
Con còng xe cát biển đông
Xôn xao ru tình thầm lặng
Chiều rơi da diết cõi lòng

 thơ gió chiều nhè nhẹ
Bước theo nhịp thở thời gian
Gót mềm hằn in dấu vết
Cuốn đi theo sóng não nề

Đàn chim nương nhau về tổ
Líu lo ríu rít ru tình
Mình em bước đời nênh nổi

Chơi vơi bến lở chiều rơi…



NGUYÊN QUÂN

Ghé miếu khai canh

Ngôi miếu cổ  tấm bia khai canh
Cội cổ thụ hàng trăm năm tuổi
Cọng chân hương nguyên màu tươi đỏ
Vạch nối truyền tâm xuyên suốt thế hệ làng

Lẩn khuất sau màn khói trầm hương chiều muộn
Gương mặt sạm đen nắng gió trùng khơi
Người khẩn hoang đi tìm hơi thở sống
Dấu hằn đầu tiên một lối cát mòn

Câu hát ru kẽo kẹt tao nôi
Ngàn năm nằm lòng cánh chim hồng lạc
Nơi đất lành bờ xanh xây tổ ấm
Vòng cung bãi ngang biển nín lặng phong ba
Miếu khai canh bia đá dựng chữ nhân luân
Nếp sơn son thếp vàng chưa phai sắc
 trẻ thơ biết vòng tay cúi đầu chào khách lạ
Buổi chợ đông không lời mặc cả ngoa ngôn

Biển giờ ngọ còn một bóng ta
Hàng cây long nhãn rụng đầy xác 
Mảnh sành sứ cổ xưa vẽ lại chân dung
Thần tích khổ tận cam lai người mở cõi


(TCSH53SDB/06-2024)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Xuân Hoàng - Lưu Quang Vũ - Trần Khắc Tám - Trần Thị Huyền Trang - Văn Lợi

  • Lê Hòa - Nguyễn Man Kim - Trần Văn Hội - Vũ Thiên Kiều - Thảo Nguyên - Trần Phương Kỳ - Phạm Bá Nhơn - Phạm Thị Phương Thảo - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý


  • Trần Chấn Uy - Hồ Dzếnh - Thiệp Đáng

  • Phan Lệ Dung - Nguyễn Đông Nhật - Phan Trung Thành - Đoàn Mạnh Phương - Triệu Nguyên Phong - Ngọc Tuyết - Huỳnh Thúy Kiều - Nguyễn Thiền Nghi - Nhất Lâm


  • ĐÀO DUY ANH

  • Nguyễn Đạt - Đoàn Minh Châu - Phùng Tấn Đông - Đinh Cường

  • PHẠM TẤN HẦU

    Tình yêu luôn là một huyền thoại và lịch sử kể qua câu chuyện Huyền Trân.
    Và giống như một người mù
    Tôi trở lại quê hương dưới mùi thơm của hoa nhài.
                            P.NERUDA

  • NGUYỄN PHÚC VĨNH BA

    Lời người viết: Biết tin hiền thê của người bạn vong niên qua đời quá muộn, ghé thăm và nghe bạn than thở nỗi lòng, bỉ nhân không cầm được lòng xúc động. Thấy ông lão tám mươi rưng rưng khóc vợ, kể lể bao vui buồn ngày còn đủ vợ chồng, bỉ nhân xao xuyến vô cùng. Thay bạn, bỉ nhân viết quấy quá đôi hàng văn tế, chỉ mong nói hộ bạn nỗi niềm đau khổ đó. Than ôi! Chữ nghĩa cũng chỉ dành cho người sống đọc. Còn người đã khuất thì liệu có biết thấu chăng?

  • Đinh Cường - Nguyễn Ngọc Phú - Tần Hoài Dạ Vũ - Châu Thu Hà - Vi Thùy Linh - Đinh Thị Như Thúy - Nguyễn Nhã Tiên - Hà Duy Phương - Chử Thu Hằng - Thùy Nhiên Trương Hà

  • VŨ THỊ MAI OANH

    (Viết cho ai yêu thiên nhiên Nhật Bản)

  • Khaly Chàm - Phan Hoàng - Trần Hữu Dũng - Phan Hoàng Phương - Vũ Thiên Kiều


  • KHẾ IÊM

  • Lynh Bacardi, tên thật là Phạm Thị Thùy Linh, sinh ngày 03/04/1981. Làm thơ, viết văn, đồng thời là một dịch giả chưa từng học qua trường lớp chính quy nào. Đến với thơ văn từ năm 2003, Lynh Bacardi không ngừng nỗ lực cách tân và đã tạo cho mình một lối viết đầy bản sắc trong thế hệ trẻ luôn có ý hướng cách tân hiện nay. Thế mạnh của Lynh chính là sự vượt thoát trong tư tưởng, dám bội ước với lối thi pháp truyền thống và nói lên được những khát vọng của giới nữ.