“Thế giới tối đen” bí ẩn tuyệt đẹp

10:42 28/04/2009
NAM NGỌC            (Về tập truyện ngắn mới nhất của nhà văn Võ Thị Xuân Hà do Công ty Truyền thông Hà Thế liên kết NXB Phụ nữ xuất bản và phát hành quý I năm 2009)Tập truyện gồm 14 truyện  ngắn, với những mô típ khác nhau nhưng cùng chung gam màu thấm đẫm chất liệu hiện thực. Tất cả đã tạo nên một chỉnh thể thống nhất mà ở đó các nhân vật dù xấu dù tốt cũng đều hướng tới cái đẹp, cái nhân bản của con người. Cách viết truyện lạ cùng với những chi tiết, tình tiết được lắp ghép một cách khéo léo, Võ Thị Xuân Hà đã một lần nữa gây ngạc nhiên cho người đọc bằng bút pháp ẩn không gian đa chiều của mình.


Khác với những truyện trước đó, ở truyện ngắn Thế giới tối đen, tác giả mô tả một hiện thực, thực đến độ lại khiến người ta như lạc vào một thế giới bí ẩn nào đó. Mọi sự vật trong cuộc sống được nhìn nhận dưới góc độ của loài vật. Money, tên của con chó được tác giả khắc hoạ như một chứng nhân, điều này được thể hiện qua những câu văn mang tính triết lý như: “Hình như tất cả chúng ta, những sự sống trên thế gian này đều rất yếu đuối, rất cần một sự nâng đỡ ít nhất là về mặt tinh thần”.

Ở truyện ngắn Giữa bầy chó, tình tiết truyện xoay quanh cuộc sống đời thường của ba mẹ con nhân vật xưng "tôi". Bạn đọc như được cùng chia sẻ cảnh ngộ éo le của họ. Một xóm nghèo tối tăm của thành phố với đủ loại những tệ nạn xã hội, điều kiện sinh hoạt thiếu thốn cùng với những mối quan hệ xóm giềng phức tạp dường như muốn đẩy họ vào con đường cùng. Tuy nhiên, họ vẫn vượt lên trên tất cả để sống. Cuộc sống của họ vẫn tràn ngập hạnh phúc bên cạnh những con chó rất mực yêu thương.

Với truyện ngắn Xóm đồi hoa, tác giả đi sâu khắc hoạ chân dung của hai người phụ nữ làm nghề “bán thân nuôi miệng”. Mối quan hệ của họ là bà - cháu ngoại, gặp nhau trong hoàn cảnh mà mỗi người đều đã trải qua quãng đời bất hạnh nhất của mình, là những con người ở dưới đáy cùng của xã hội, và giờ đây họ đang cùng chung sức gây dựng lại cuộc đời.

Mùa phim trường lại cho người đọc được thấu hiểu hơn lĩnh vực điện ảnh. Các cảnh quay được dàn dựng công phu mà ở đó tác giả dường như chính là người đạo diễn tài ba đang chỉ đạo đoàn làm phim. Phan Hoàng là một đạo diễn trẻ có năng lực. Việc cảm thấy nhàm chán trong môi trường làm phim nhà nước cùng với những khát khao của tuổi trẻ đã thôi thúc anh mở hãng phim tư nhân. Đó chính là sự dấn thân của tuổi trẻ hứa hẹn nhiều thành công nhưng cũng đầy bất trắc.

Một loạt những truyện ngắn khác như Cõi người, Vườn hài nhi, Con đường vô tận… cuộc sống với muôn nẻo bi kịch trộn lẫn hạnh phúc được tác giả trưng ra như cách người ta phô bày sự xù xì để mỗi người tự gọt giũa cho mình một cách nhìn và một suy ngẫm.

Ở truyện ngắn Đêm ở hồ Hoả Tước, chỉ bằng vài cuộc trò truyện của ba người đàn bà ở bên cạnh một cái hồ nước vào buổi đêm mà tác giả đã tạo nên một truyện ngắn khá lạ lùng với cuộc sống của những người dân xung quanh một cái hồ không rõ tồn tại đâu đó, luôn ngập chìm trong bóng tối theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Truyện ngắn Bên cạnh căn gác nhỏ nửa đêm mở ra một không gian hẹp nơi có một khu dân cư tồi tàn, nhếch nhác. Phát súng bắn trả thù nhau vang lên trong đêm, dường như cũng báo hiệu một sự thật về sự rối ren trong thời buổi lòng người chia rẽ…

Truyện Mưa rơi, với những tình tiết đơn giản dường như không có gì đáng chú ý nhưng đây lại là truyện ngắn đặc sắc trong tập với những câu văn gọn ghẽ, chắc và hấp dẫn người đọc từ câu đầu đến câu cuối. Một ván cờ với hai người đàn ông (một Tàu và một Việt) và hai người đàn bà của họ. Chỉ một ván cờ thôi mà người ta nhìn thấy hết mọi điều hạnh phúc, cô đơn, sự lạnh lẽo và khổ nạn của lòng người…

Có thể nói vốn sống phong phú, ngôn ngữ sắc cạnh cùng với bút pháp đa chiều, với nhiều góc nhìn quyết liệt và đôi khi lạnh lùng đã tạo nên một tập truyện ngắn độc đáo, đang gây được sự thu hút của độc giả. Võ Thị Xuân Hà luôn lôi cuốn độc giả ở những kết thúc lạ đôi khi bất ngờ, hụt hẫng. Sau những thành công của các tập truyện ngắn như: Bầy hươu nhảy múa, Giá nhang đèn và những truyện khác, Chuyện của con gái người hát rong, Cái vạc vàng có đòn khiêng bằng kim khí… và các tập tiểu thuyết như Tường thành, Trong nước giá lạnh, Võ Thị Xuân Hà với một Thế giới tối đen, một thế giới tuyệt đẹp bí ẩn, đã hướng người đọc đến một cách nhìn nhận khác trong triết lý tối đen tuyệt đẹp của mình.

N.N
(242/04-09)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LƯƠNG AN

    Như chúng ta biết, từ lâu rồi mối tình bạn giữa Miên Thẩm và Cao Bá Quát đã được xem như một quan hệ ít có, từ tri ngộ văn chương mà vượt lên sự cách biệt của hai tầng lớp xã hội, sự rẽ đôi của hai khuynh hướng tư tưởng và hai đường đời.

  • LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG

    (Đọc tập thơ Mật ngôn của Lê Huỳnh Lâm, Nxb Văn học, 2012)

  • PHẠM PHÚ PHONG

    Nhất Lâm tuổi Bính Tý (1936), năm nay đã 76 tuổi, xếp vào hàng “xưa nay hiếm”, nhưng mãi đến nay anh mới đến được Suối tiên tắm (Nxb Văn học, 2012).

  • TRẦN VĂN KHÊ

    Tôi quen biết Thái Kim Lan cũng đã gần 40 năm nay, một thời gian dài thấm đẫm nhiều kỷ niệm ở đủ mọi phương diện: công việc, thưởng thức nghệ thuật và cả… chuyện đời.

  • VŨ NGỌC PHAN
              Trích hồi ký

    ... Tôi viết Nhà Văn Hiện Đại từ tháng 12-1938 đến cuối tháng giêng 1940 thì xong lượt đầu, tất cả 1650 trang trên giấy học trò.

  • HỒ THẾ HÀ

    “Người đẹp vẫn thường hay chết yểu
    Thi nhân đầu bạc sớm hơn ai!”

                             J.Leiba

  • HỒNG NHU

    (Đọc Vùng sâu - tiểu thuyết của Tô Nhuận Vỹ - Nxb Hội Nhà văn 1-2012)

  • NGÔ MINH

    Sau gần một năm chuẩn bị, sưu tầm tài liệu, lo “chạy” kinh phí, đến giữa tháng 6-2012, Hải Kỳ tuyển tập(*) đã ra mắt độc giả. Tuyển tập dày 596 trang do nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo vẽ bìa rất bắt mắt.

  • ĐẶNG TIẾN

    Kỷ niệm 3 năm ngày mất nhà thơ Tế Hanh (16.7.2009 - 16.7.2012)

  • PHẠM TUẤN KHÁNH - VŨ THANH

    Trong văn học Việt Nam thế kỷ XIX có một nhà thơ được "thần siêu" coi là "bạn băng tuyết" và được văn nhân Trung Quốc đương thời gọi là "thi hào" - Đó là Đặng Huy Trứ. Sự nghiệp chính trị và văn học của ông vào giai đoạn đó khá nổi tiếng và được đề cao nhưng đến nay vẫn ít người biết đến.

  • NGUYỄN ĐÌNH NIÊN

    (Trích từ “Kinh nghiệm về thân phận làm người trong thơ Hàn Mạc Tử”, Nxb. Southeast Asian Culture and Education (SEACAEF) 2009).

  • LÊ HUỲNH LÂM

    Mỗi người bước vào cõi thơ ắt hẳn sẽ để lại dấu ấn bằng mỗi phương cách khác nhau. Có người đi vào thơ ca qua những cuộc chiến, có người dùng chính đôi bàn chân mình, hay đôi tay mình, cũng có người bước vào thơ bằng chiếc xe đạp hay xe gắn máy,… nhưng tất cả đều đến với thi ca bằng trái tim.

  • Giải thưởng Nhà nước ra đời từ năm 1996. Đến nay Huế đã có 8 người nhận được giải thưởng danh giá này. Ngoài các nhà văn Thanh Hải, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Lâm Thị Mỹ Dạ; Tổng Biên tập đầu tiên của Sông Hương - nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm cũng đã nhận Giải thưởng Nhà nước.

  • PHAN NGỌC THU

    Từ sau năm 1975, văn học nước ta nói chung, văn xuôi nói riêng đã có nhiều chuyển biến trong cách tiếp cận với đời sống và ngày càng có xu hướng quan tâm hơn đến những vấn đề thuộc về chiều sâu của giá trị con người.

  • LÊ HUỲNH LÂM 
    (Đọc tập thơ “Những con chim của bóng tối” của Phạm Tấn Hầu - Nxb Văn học 6/2011) 

    Tôi một mình, lũ pharixêu múa rối
    Sống đến tận cùng, đâu phải chuyện chơi.

                            Bôrix Patecnax

  • MAI VĂN HOAN

    Trần Nhân Tông sinh năm 1258, lên ngôi năm 1279. Vừa mới lên ngôi, chàng trai 21 tuổi đã phải đối mặt với âm mưu thôn tính nước ta lần thứ hai của giặc Nguyên Mông.

  • ĐOÀN TRỌNG HUY  

    Trong nhiều tư cách, lãnh tụ Hồ Chí Minh còn được vinh danh là một triết gia. Hơn thế nữa, là “triết gia vĩ đại” như đánh giá của một học giả nước ngoài qua Hội thảo Di sản Hồ Chí Minh trong thời đại ngày nay vào tháng 5/2010.

  • TRÀNG DƯƠNG

    (Ðọc Phù Hoa, truyện thơ Văn Cát Tiên - Nxb Văn Học, 2011)

  • NGUYÊN SA(*)

    Từ những ngày còn theo học triết lý tại đại học Sorbonne tôi đã mơ hồ nghĩ mỗi dân tộc bao giờ cũng có một nền triết học riêng. Bởi vì, triết học, trên mọi bình diện nào đó, rút lại, chính là ý thức được hệ thống hóa và thuần túy hóa, là một tổng hợp nhân sinh quan và vũ trụ quan.

  • Có lẽ nếu không có bài thơ "Đây thôn Vỹ Giạ" thì vùng đất xinh xắn kia cũng không nhiều tao nhân mặc khách ghé thăm đến vậy. Nhắc đến bài thơ này người ta sẽ nhớ ngay đến một mối tình điển hình cho sự nuối tiếc bâng khuâng và dường như nó là phông nền của cái đẹp. Bây giờ người thiếu nữ áo trắng xưa vẫn được sương khói của thôn Vỹ giăng phủ khiến bài thơ bản mệnh của Hàn thi sĩ vẫn miên man trong tâm thức của nhiều thế hệ yêu thơ.