“Thế giới tối đen” bí ẩn tuyệt đẹp

10:42 28/04/2009
NAM NGỌC            (Về tập truyện ngắn mới nhất của nhà văn Võ Thị Xuân Hà do Công ty Truyền thông Hà Thế liên kết NXB Phụ nữ xuất bản và phát hành quý I năm 2009)Tập truyện gồm 14 truyện  ngắn, với những mô típ khác nhau nhưng cùng chung gam màu thấm đẫm chất liệu hiện thực. Tất cả đã tạo nên một chỉnh thể thống nhất mà ở đó các nhân vật dù xấu dù tốt cũng đều hướng tới cái đẹp, cái nhân bản của con người. Cách viết truyện lạ cùng với những chi tiết, tình tiết được lắp ghép một cách khéo léo, Võ Thị Xuân Hà đã một lần nữa gây ngạc nhiên cho người đọc bằng bút pháp ẩn không gian đa chiều của mình.


Khác với những truyện trước đó, ở truyện ngắn Thế giới tối đen, tác giả mô tả một hiện thực, thực đến độ lại khiến người ta như lạc vào một thế giới bí ẩn nào đó. Mọi sự vật trong cuộc sống được nhìn nhận dưới góc độ của loài vật. Money, tên của con chó được tác giả khắc hoạ như một chứng nhân, điều này được thể hiện qua những câu văn mang tính triết lý như: “Hình như tất cả chúng ta, những sự sống trên thế gian này đều rất yếu đuối, rất cần một sự nâng đỡ ít nhất là về mặt tinh thần”.

Ở truyện ngắn Giữa bầy chó, tình tiết truyện xoay quanh cuộc sống đời thường của ba mẹ con nhân vật xưng "tôi". Bạn đọc như được cùng chia sẻ cảnh ngộ éo le của họ. Một xóm nghèo tối tăm của thành phố với đủ loại những tệ nạn xã hội, điều kiện sinh hoạt thiếu thốn cùng với những mối quan hệ xóm giềng phức tạp dường như muốn đẩy họ vào con đường cùng. Tuy nhiên, họ vẫn vượt lên trên tất cả để sống. Cuộc sống của họ vẫn tràn ngập hạnh phúc bên cạnh những con chó rất mực yêu thương.

Với truyện ngắn Xóm đồi hoa, tác giả đi sâu khắc hoạ chân dung của hai người phụ nữ làm nghề “bán thân nuôi miệng”. Mối quan hệ của họ là bà - cháu ngoại, gặp nhau trong hoàn cảnh mà mỗi người đều đã trải qua quãng đời bất hạnh nhất của mình, là những con người ở dưới đáy cùng của xã hội, và giờ đây họ đang cùng chung sức gây dựng lại cuộc đời.

Mùa phim trường lại cho người đọc được thấu hiểu hơn lĩnh vực điện ảnh. Các cảnh quay được dàn dựng công phu mà ở đó tác giả dường như chính là người đạo diễn tài ba đang chỉ đạo đoàn làm phim. Phan Hoàng là một đạo diễn trẻ có năng lực. Việc cảm thấy nhàm chán trong môi trường làm phim nhà nước cùng với những khát khao của tuổi trẻ đã thôi thúc anh mở hãng phim tư nhân. Đó chính là sự dấn thân của tuổi trẻ hứa hẹn nhiều thành công nhưng cũng đầy bất trắc.

Một loạt những truyện ngắn khác như Cõi người, Vườn hài nhi, Con đường vô tận… cuộc sống với muôn nẻo bi kịch trộn lẫn hạnh phúc được tác giả trưng ra như cách người ta phô bày sự xù xì để mỗi người tự gọt giũa cho mình một cách nhìn và một suy ngẫm.

Ở truyện ngắn Đêm ở hồ Hoả Tước, chỉ bằng vài cuộc trò truyện của ba người đàn bà ở bên cạnh một cái hồ nước vào buổi đêm mà tác giả đã tạo nên một truyện ngắn khá lạ lùng với cuộc sống của những người dân xung quanh một cái hồ không rõ tồn tại đâu đó, luôn ngập chìm trong bóng tối theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Truyện ngắn Bên cạnh căn gác nhỏ nửa đêm mở ra một không gian hẹp nơi có một khu dân cư tồi tàn, nhếch nhác. Phát súng bắn trả thù nhau vang lên trong đêm, dường như cũng báo hiệu một sự thật về sự rối ren trong thời buổi lòng người chia rẽ…

Truyện Mưa rơi, với những tình tiết đơn giản dường như không có gì đáng chú ý nhưng đây lại là truyện ngắn đặc sắc trong tập với những câu văn gọn ghẽ, chắc và hấp dẫn người đọc từ câu đầu đến câu cuối. Một ván cờ với hai người đàn ông (một Tàu và một Việt) và hai người đàn bà của họ. Chỉ một ván cờ thôi mà người ta nhìn thấy hết mọi điều hạnh phúc, cô đơn, sự lạnh lẽo và khổ nạn của lòng người…

Có thể nói vốn sống phong phú, ngôn ngữ sắc cạnh cùng với bút pháp đa chiều, với nhiều góc nhìn quyết liệt và đôi khi lạnh lùng đã tạo nên một tập truyện ngắn độc đáo, đang gây được sự thu hút của độc giả. Võ Thị Xuân Hà luôn lôi cuốn độc giả ở những kết thúc lạ đôi khi bất ngờ, hụt hẫng. Sau những thành công của các tập truyện ngắn như: Bầy hươu nhảy múa, Giá nhang đèn và những truyện khác, Chuyện của con gái người hát rong, Cái vạc vàng có đòn khiêng bằng kim khí… và các tập tiểu thuyết như Tường thành, Trong nước giá lạnh, Võ Thị Xuân Hà với một Thế giới tối đen, một thế giới tuyệt đẹp bí ẩn, đã hướng người đọc đến một cách nhìn nhận khác trong triết lý tối đen tuyệt đẹp của mình.

N.N
(242/04-09)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Có lẽ với phần lớn không gian thơ Phan Trung Thành, làm thơ là trò chuyện ân tình với những bóng dáng cũ, thuộc về quê nhà.

  • Trong bài viết điểm lại văn học năm 2000, sự kiện và bình luận, tôi có nêu hai tác giả trẻ, cùng là nữ, cùng có tác phẩm đáng chú ý trong năm, một người tập truyện, một người tập thơ. Người thơ là Vi Thùy Linh.

  • (Đọc “Gặp lại tuổi hai mươi”(*) của Kiều Anh Hương)Ngay bài thơ in đầu tập “Vùng trời thánh thiện” có hai câu đã làm tôi giật mình, làm tôi choáng ngợp:            “Những lo toan năm tháng đời thường            Như tấm áo chật choàng lên khát vọng”

  • đầu tháng 4 năm ngoái, sau khi tuần báo “Văn nghệ” của Hội Nhà văn Việt Nam đăng truyện ngắn dự thi “Quả đồng chùy tóc bện” của Trần Hạ Tháp - một bút danh “mới toanh” trên văn đàn, tôi ghé tòa soạn “Sông Hương” hỏi nhà văn Hà Khánh Linh:- Chị biết Trần Hạ Tháp là ai không? Tác giả chắc là người Huế...

  • Trương Văn Hiến có sở học phi thường và mang trong người một hoài bão lớn lao: an bang tế thế bình thiên hạ.

  • (Qua “Sau tách cà phê” của Nguyễn Trác, Nhà Xuất bản Hội Nhà văn, Hà Nội, 2000.)1- Sau năm năm từ “Chiếc thuyền đêm” (năm 1995), hình như  “đến hẹn lại lên”, nhà thơ Nguyễn Trác lại ra mắt bạn đọc tập “Sau tách cà phê”.

  • Thơ là một bức xúc của tình cảm và tư tưởng con người, buộc con người phải diễn ra bằng ngôn ngữ, âm thanh, màu sắc, đường nét, hình khối. Thơ là đòi hỏi, là nhu cầu của con người, nếu không biểu lộ được ra thì còn bức rứt khổ sở.

  • (Đọc tập thơ “Thế giới và tôi” của Ngô Tự Lập)Tôi kém Ngô Tự Lập hơn chục tuổi nhưng không “trẻ” hơn anh. Tuổi trẻ làm ta cao ngất lên, tuổi già đôi khi cũng vậy. Nhưng cao ngất lên ta thấy gì nào?

  • “Tết không vào nhà tôi”(*)nghĩa là tết không vào nhà Phùng QuánCâu thơ tâm trạngVấn nạn một đời

  • Nhà thơ Phùng Quán trọn cuộc đời (1932 - 1995) là một chiến sĩ Vệ Quốc Đoàn xông xáo và nhiệt huyết.

  • Đầu những năm 61, Phùng Quán về lao động tại nông trường Thắng Lợi, huyện Thọ Xuân, tỉnh Thanh Hoá. Quán ở đội 6 khai hoang, tôi ở đội canh nông Ngọc Ách từ trước.

  • Chỉ trong vòng 63 năm từ 1930 đến 1993, văn học Mỹ đã vinh dự nhận được 11 giải Nobel. Đây là một thành tựu vượt bậc đáng tự hào mà không phải bất cứ một quốc gia nào có thể sánh kịp. Đóng góp vào ánh hào quang ấy có John Steinbeck - nhà văn lớn của văn học hiện thực Mỹ.

  • (Đọc “Thơ Trần Quốc Thực” – Nxb HNV 2007)Giữa rất nhiều giọng thơ khoa trương, khoe mẽ hôm nay, Trần Quốc Thực là một giọng thơ lặng lẽ đầy bản sắc. Sự ngại giao tiếp, sự âm thầm dâng hiến cho thơ của Trần Quốc Thực đã khiến cho nhiều người không biết đến thơ anh.

  • Văn học huyền ảo ra đời mang lại một thành tựu của phương pháp sáng tác. Một bước chuyển tiếp sau hàng thế kỉ từ cổ điển, lãng mạn, rồi hiện thực.

  • (Đọc lại "Chân dung và đối thoại" của Trần Đăng Khoa)Tôi đã viết vài dòng góp ý chân tình sau khi đọc lướt cuốn "Chân dung và đối thoại" của Trần Đăng Khoa. Nếu Khoa thực sự hiểu được vấn đề cũng như dư luận đánh giá đúng cuốn sách thì tôi không đọc lại và cũng không viết nữa làm gì.

  • Nếu ai đã được say, đã được bay cùng vầng trăng trong thơ Lý Bạch, thì sẽ không khỏi chạnh lòng khi đọc những vần thơ trăng của Đặng Huy Trứ. Đặng Huy Trứ có yêu trăng không ?Rất yêu. Yêu rất nhiều...

  • Phùng Quán ơi ! Bây giờ trước cái chòi ngóng sóng ở mé Hồ Tây nhà anh, quán nhậu mọc lên nghi ngút, che khuất những bầy sâm cầm đương hạ cánh xuống hoàng hôn. Cái nhìn của anh cũng đói, nhưng ở thế giới bên kia anh đâu có ngán :"Trong trăm nghìn nỗi đói/tôi nếm trải cả rồi/tôi chỉ kinh khiếp nhất/ là nỗi đói tình người

  • Những câu thơ này ở trong bài Gió và tình yêu thổi trên đất nước tôi. Lịch sử đất nước, qua con mắt thơ Lưu Quang Vũ, bao trùm là gió và tình yêu. Cũng có thể mượn câu này để nói về đời và thơ của chính anh. Điều anh ước đã làm những trang thơ anh có rất nhiều gió.

  • Đây là công trình nghiên cứu tổng kết có tính chất chiến lược Chương trình Khoa học Công nghệ cấp Nhà nước KXO6 "Văn hóa, văn minh vì sự phát triển và tiến bộ xã hội" do cố giáo sư Nguyễn Hồng Phong làm chủ nhiệm. Văn hóa chính trị truyền thống Việt là một đề tài quan trọng của công trình.

  • NGUYỄN THỤY KHA(Đọc “Gửi VB” thơ của Phan Thị Vàng Anh, Nhà xuất bản Hội Nhà văn - 2006)Có một thời, người ta giấu kín nỗi cô đơn như một khuyết tật của mình để được hoà nhập vào đám đông ồn ào, hơn hớn lên đường, để được hy sinh và dâng hiến vô danh. Nhưng đã là khuyết tật thì có giấu mãi cũng đến lúc phải lộ ra, nữa là nỗi cô đơn không thể thiếu ở mỗi kiếp người. Mãi đến thời thanh bình, nỗi cô đơn của thân phận dần dà mới được nói ra.