"Chúa sân" khao Tết

14:45 27/01/2010
NGUYỄN VĂN CHƯƠNGÁnh nắng ban mai chiếu vào mắt làm chú mèo con mở choàng. Nó nhìn ra sân, thấy một bầy lóc nhóc gà, vịt, ngan, cún, ỉn đang cười đùa. Mèo con nhảy phóc ra, xù lông, giương mắt, "meo" một tiếng rồi gườm gườm nhìn lũ nhóc.

Ảnh: Internet

- Này! Có biết ta là ai không? Mèo con hỏi.

- À... ừa... Thì cậu là mèo con chứ gì? Cún con đáp.

- Xì... Sao lại mèo con? Tớ là "tiểu hổ" nghe chưa? Xem tớ có giống hổ không nào? Ngày xưa, hổ còn là học trò của cụ ky tớ đấy, các cậu không nhớ à?

Vịt thủng thẳng:

- Cậu chỉ đúng là mèo thôi. Nhưng muốn là hổ, chúng tớ gọi hổ cũng được - "hổ con" nhé?

- Không phải "hổ con", mà là "tiểu hổ" nghe mới oai. Các cậu phải gọi tớ là "chúa sơn lâm" nữa.

Cả bọn cười ồ:

- Nhưng ở đây làm gì có núi rừng. Chỉ có mảnh sân con này với bọn chúng tớ. Hay gọi cậu là "chúa sân" được không?

Mèo con nghĩ: "sân" hay "sơn lâm" cũng chẳng sao. Có chữ "chúa" là oách rồi. Nó bèn gật đầu "Ừ" một tiếng trong cổ họng cho có vẻ oai vệ. Nhưng là "chúa" chẳng lẽ không tỏ tài năng gì với đám "thần dân" này thì làm sao họ kính phục? Bởi vậy "chúa" phán:

- Sắp Tết rồi. Ta sẽ khao các ngươi một bữa tiệc thịt chuột ra trò. Đêm ba mươi Tết, cỗ bàn bánh trái có nhiều, bọn chuột thế nào cũng mò ra vụng. Ta sẽ trổ võ nghệ cao cường bắt hết bọn chúng thết đãi các ngươi vào sáng mồng một Tết mừng năm mới, nghe chưa?

Cả bọn buồn cười quá nhưng cố bụm miệng "vâng' một tiếng rõ to. Mèo con khoái chí, vểnh râu mép, khệnh khạng bước đi.

Ba mươi Tết, Mèo con ra cào nát thân cây cau để giũa vuốt. Đêm. Cả nhà luộc bánh tét, lịch kịch làm cỗ mãi quá giao thừa mới xong. Khi mọi người yên giấc, mèo con vươn vai bắt đầu lùng sục khắp trên nhà, xó bếp. Thoáng thấy thằng chuột thập thò mấy chỗ cây bánh tét, mèo con lao đến. Nó hất cây bánh để tìm chuột. Bỗng... "uỵch"! Mèo con bị một đòn trời giáng vào giữa lưng. Nó hốt hoảng quay phắt lại, xù lông, trợn mắt, giơ vuốt phòng thủ, tưởng tướng chuột tấn công. Hóa ra một cây bánh tét bị đổ. Mèo con vừa đau vừa tức, thề quyết bắt được chuột mới hả giận. Nó phốc ngay lên nóc chạn lùng sục. Mèo con đu người lên miệng cái xoong to. "Xoảng". Cả xoong và mèo rơi xuống đất. Miệng xoong úp chụp lấy nó. Mèo "ngao ngao" ầm ĩ cố tìm cách chui ra. Nhưng cả mèo và tiếng mèo bị giam trong xoong cho đến sáng.

Vừa được cô chủ mở nắp "nhà giam", mèo con nhoáng nhoàng lao ra sân như mũi tên bắn. Bọn "thần dân" hò reo ầm lên:

- Hoan hô "Tiểu hổ"! Hoan hô "chúa sân"! Chúng ta chuẩn bị đánh chén thịt chuột "chúa" khao Tết này!

Mèo con xấu hổ quá, cúp tai, phóng một mạnh ra ngoài cánh đồng không dám quay đầu lại.

N.V.C
(120/02-99)



 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • TRẦN BĂNG KHUÊ

    Tôi đã nghĩ đến hắn, rất nhiều.
    Mọi khoảnh khắc tôi có, hoặc ở những nơi tôi đến, chốn nào tôi biết hắn sẽ đi qua.

  • ĐINH PHƯƠNG  

    Nếu tôi trượt tay buông mình ra khỏi cơn mưa. Cơn mưa sẽ không còn là tôi nữa. Tôi hoặc cơn mưa lẫn vào nhau bay trong nền trời xám. Sự đứt đoạn nằm rất rõ ở giữa tôi và cơn mưa nhưng trên phố chẳng ai nhận ra…

  • HỒ TRUNG LIÊN

    Mặt anh hầm hầm, chẳng đi làm, cũng không gọi điện xin phép. Ăn sáng xong anh ngồi vào bàn bật máy tính. Hình nền con mèo xuất hiện. Nó nhìn anh rất lạ, đôi mắt tinh anh ngờ vực người đối diện mình, có lẽ muốn nhảy.

  • DƯƠNG THÀNH VŨ

    Tôi vốn mê văn chương, lòng say mê ấy không giúp tôi viết được một câu thơ đoạn văn nào cho ra hồn nhưng lại khiến tôi trở thành kẻ bán sách cũ ở vỉa hè.

  • TRU SA

    Wol viết những dòng dài và đăng Facebook. Ảnh, video, tin nhắn và các mối quan hệ là những gì chúng ta có được. Trang cá nhân là khu tự trị của riêng Wol.

  • HẠO NGUYÊN

    1.
    Năm đầu đại học, tôi tình cờ quen chị trên một chuyến tàu từ Đà Nẵng ra Huế. Mới nhìn đã biết chị lớn tuổi hơn tôi, dù có thể vẫn đang là sinh viên.

  • TRIỆU BÔN

    Có khá nhiều giai thoại về ông già Nhậm ở xóm Giếng. Một trong những giai thoại được truyền tụng lâu nhất là chuyện ông rèn thanh gươm báu, từ hồi Tổng khởi nghĩa tháng Tám năm 1945.

  • LÊ MINH PHONG
     
    * Như một thứ linh dược từ trời
    gửi tới Chocolateyram

  • ĐOÀN LÊ

    Cây lá héo rũ. Hơi nóng bốc rung rinh trên một mỏm lá xám. Cả hoang đảo say nắng ngất ngư tới tận khi mặt trời đỏ nẫu sắp rụng xuống gốc biển.

  • NGUYỄN HIỆP

    Hé mắt lúc lâu mọi vật mới dần hết mờ nhòe, một không gian lạ hoắc với những vật dụng bằng gỗ cũ kỹ như trong thế giới cổ tích nào đó hiện trước mắt Sa.

  • LAM PHƯƠNG

    Làng Ngát có dòng sông Ngát quanh năm nước tràn trề, đầy ứ, nhưng mùa nào nước cũng đùng đục, cáu đỏ như thể nước lũ.

  • DƯƠNG THÀNH VŨ

    Đội khai thác vật liệu và chuẩn bị mặt bằng xây dựng thị trấn đến huyện lỵ vào một sớm mùa đông núi rừng còn giấu mình trong màn sương và trên cao là ánh sáng trắng toát.

  • HẠO NGUYÊN  

    1.
    Không hiểu vì sao dạo ấy Huế có nhiều giếng đến thế. Đi ra đường, gặp giếng. Lên giảng đường, gặp giếng. Vào café, gặp giếng. Đến quán rượu, gặp giếng. Về nhà trọ, gặp giếng. Trong giấc ngủ cũng gặp giếng.

  • NGUYỄN THẾ QUANG

    Gió bấc thổi dài suốt mấy ngày nay, bầu trời Xứ Nghệ xám đục như đang hạ thấp xuống dãy Thiên Nhận. Trên ngọn Bùi Phong, trong Vọng Vân đình, hai ông già búi tóc củ hành đang ngồi đánh cờ. Thỉnh thoảng, một vài dải mây trắng từ đỉnh non lại lãng đãng trên hai mái đầu bạc.

  • TRẦN BĂNG KHUÊ

    1.
    Nàng lọt thỏm và treo lơ lửng trong một khối hình thù kì quái, chẳng phải là một giấc mơ đẹp, có những khuôn viên tươi tắn đầy hoa cỏ như nàng vẫn hằng tưởng tượng.

  • TRẦN DUY PHIÊN

    Giữa năm học thứ hai, tôi mới để ý tới Công Tằng Tôn Nữ Phúc Hà - người bạn gái học cùng lớp. Kỳ thi cuối năm học vừa qua quá khe khắt, hai mươi giáo sinh nay chỉ còn mười ba. Phòng học bỗng dưng hóa rộng, vô tình chúng tôi bị gom lại, có lẽ vì vậy mà gần gũi nhau hơn.

  • QUÉ HƯƠNG 

    1.
    - Cô nhìn thấy nó khi bước lên sàn Cung Văn Hóa Tiên Sơn, giữa chang chang nắng.

  • NGUYỄN VĂN THIỆN

    Ai đi ngoài nội cỏ, bỏ quên mắt nhìn trong hang sâu! Ai ào ào nỗi nhớ, bỏ quên tai buồn trong đêm sâu!

  • NGUYỄN VĂN THIỆN

    Ai đi ngoài nội cỏ, bỏ quên mắt nhìn trong hang sâu! Ai ào ào nỗi nhớ, bỏ quên tai buồn trong đêm sâu!

  • VŨ THANH LỊCH

    Giầu ầu ầu... ở đâuuuuuuu... đá á á... ở đâuuuuuu...
    Để cau chín ín ín ín ín ínnnnnn... nẫu nầu nâu thế ế ế... này...