Tùy bút cho H

10:53 13/01/2014

LÊ HOÀNG HẢI

Bây giờ ngoài trời đang mưa tầm tã, tiếng mưa rơi gõ vào nỗi nhớ một giai điệu rất buồn và trống rỗng. Những ngày tháng mười của ba năm về trước, tiết trời xứ Huế mưa tả tơi, thỉnh thoảng mới có ánh mặt trời yếu ớt.

Ảnh: internet

Ngày đó, H đang chuyển động trên mặt đất, chuyển động như một tri mệnh không bị bất cứ vật gì ngăn ngại. Đến và đi, đi đâu? Đi quanh co trên các nẻo đường. Từ đâu đến? Từ phố thị điêu linh, qua một đêm hoan mộng bao nhiêu ái lực chảy tràn về biển Đông qua sông suối miền Trung, rồi tích tụ thành hình hài của H. Ngày đó H lang thang trong dòng kinh sử, qua tiết nhịp chiêng trống của núi rừng Tây Nguyên, H trôi chảy theo dòng phù sa của sông Vệ rồi tích tụ trên các bãi bồi sông Hương. H tan vỡ trong khu rừng chữ nghĩa và lớn khôn theo từng nhịp thở của mặt đất. Rồi bất chợt H trở về. Về đâu? Về miền hoang vu mộng tưởng, về với nỗi bơ vơ ngập tràn của một ngày tháng mười tầm tã mưa rơi.

Hôm nay, cũng là một ngày tháng mười mưa tầm tã, kể từ ngày H trở về phố thị điêu linh, những bình minh cứ tan chảy giữa đêm dài. Những dòng tóc quấn vào nỗi nhớ. Nhớ cái gì? Nhớ nỗi ham muốn trào dâng trong hơi thở, nhớ bàn tay mềm siết chặt cơn đau, nhớ những ngày qua mau,… cũng chỉ là một mớ hỗn độn của quá khứ. Và, ngày lại ngày, hoa vẫn nở, rượu vẫn nồng, những con sông vẫn chảy về phía biển. H chỉ là một chữ cái, nhưng H cũng chính là linh tự, vì H là một phụ âm không phát được thành lời của ngữ ngôn tận miền đất được mệnh danh là kinh đô ánh sáng.

Những ngày tháng mười, H đã tìm thấy bản lai diện mục, chính là sự tan rữa của thân xác. Ô, sá gì xác thân tạm bợ này, nếu được làm điều gì tốt chỉ cho một người. Đó là lý tưởng của H. Còn lý tưởng của những người lính là Tổ quốc, họ sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc, không vì một thế lực nào cả.

H đã đi, mà H vẫn còn trong kí ức của phố. Kí ức của những người bạn, những thiếu nữ, những kẻ ganh tị cùng H,... tất cả như một nỗi ám ảnh. Họ nhắc về H như nhắc về một thời xa vắng, có người vẫn nghĩ H đi đâu đó rồi sẽ trở về.

Thời gian, sự lãng quên và héo úa của não bộ. Tất cả sẽ tan biến, chỉ còn đôi ba chữ và cái tên. Ai nhớ, ai đọc,... điều đó không là vấn đề, nhưng tất cả sẽ tan biến. Có điều sự tan biến của mỗi người mỗi khác. Những kẻ hại nước, hại dân... sẽ tan vào thế giới của sự hỗn loạn; nơi đó có những lực hút dằng co, níu giữ, không cho sự tan rữa đến tận cùng. Những người có lòng nhân hậu sẽ tan vào thế giới của sự tĩnh lặng, còn những tâm hồn quyến luyến sẽ tan vào cảnh biệt ly... Ô, sá gì...!

H chỉ là một mẫu tự, cũng như bao mẫu tự khác, nhưng H có linh hồn, H đã cho thế gian này những hình ảnh đẹp, cho dù trong một phạm vi hẹp. Hãy sống và tan biến đến tận cùng.

L.H.H
(SDB11/12-13)







 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  •                     Bút ký

  • Đi dọc những triền đê mùa xuân thấy ngọt ngào hương cỏ mật. Chợt gặp chiều phiêu linh trên dòng sông Sò. Con sông vươn tay một cái là chạm ngay vào biển. Khói ráng lênh đênh đuổi nhau trên cửa Hà Lạn.

  • Buổi sáng sớm cuối năm, tôi chạy xe qua đường Chi Lăng - phố cổ Gia Hội và bất chợt gặp đôi triêng gióng của một mệ già đang đi ngược đường. Tôi định dừng lại bấm một chiếc ảnh, nhưng đường đang đông người nên thôi.

  • Nhiều người đi xa lâu ngày khi nhớ về thành phố thường thắc tha thắc thỏm, phố bây chừ còn những lối xưa, người bây chừ còn giữ những nếp xưa, có còn những nét mềm mại hiền ngoan đã từng níu biết bao ánh nhìn mỗi khi có một ai phải dứt áo xa quê.

  • Sông Hương chảy xuyên suốt vào lòng đô thị Huế. Những phù sa, trầm trích sông để lại, tạo nên một Cố đô đầy kiêu sa, hiền từ, thư thả giữa trời mây.

  • VĨNH QUYỀN

               Bút ký

  • LỮ MAI
                   Bút ký

    Như lời hẹn hò từ trước với bà con - “Nhớ lên bản mùa táo mèo nở rộ” - chúng tôi rủ nhau đi về hướng núi.

  • LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG
                                Tùy bút

    Cái không khí Tết đến, xuân về đã kề cận thật rồi, chợt nghe ai đó đọc câu thơ cũ: “Một chén xuân đưa vạn dặm tình/ Cỏ thơm đứt ruột nát lòng oanh.

  • NGUYỄN HỮU TẤN
                         Bút ký

    Con chim phượng hoàng bay về hòn núi bạc
                                        (Hò giã gạo Huế)

  • HOÀNG ĐĂNG KHOA

                           Tùy bút

  • HƯƠNG GIANG

               Ghi chép

  • TRẦN BẠCH DIỆP

              Ghi chép

  • LÊ HIẾU ÁNH

                     Ký

  • VÕ MẠNH LẬP
              Ghi chép

    Sau trận Ca-mác, đồn Lai Hà được dựng lên. Làng mạc san sát bây giờ dân bị gom lại, nhà cửa, bờ tre, cây cối bị san bằng không còn một cành cây, ngọn cỏ.

  • NGUYỄN QUANG HÀ
                            Bút ký

    Nói đến thú chơi hoa cảnh, người ta thường nhớ ngay tới những vườn đào Nhật Tân, những vườn lan Đà Lạt, chim cảnh trăm giống Sài Gòn, cá vàng ngũ sắc Hải Phòng. Ít ai nghĩ rằng Huế cũng là đất chơi hoa. Mặc dù cái tên Cố đô Huế đã rất quen, rất thân thuộc với mỗi người.

  • NGUYỄN HỮU TẤN

    Nước non còn đó muôn đời
    Ai chia được nước, ai dời được non

                            ("Lý tình tang" Huế)

  • NGUYỄN KINH BẮC

    "...Mình biết, mỗi người đều có một Huế riêng cho mình. Riêng với mình, Huế bắt đầu là ở câu thơ này:
    "Cô gái thẫn thờ vê áo mỏng
    Nghiêng nghiêng vành nón dáng chờ ai".

  • NGUYỄN NGỌC LỢI

    Cả tuần nay mới thực sự đông. Tinh mơ tốc chăn, mở cổng ra đường, cái rét buôn buốt phả vào nhưng nhức tê tê nơi da mặt.

  • TRƯƠNG BÁ CHU UYÊN
                           Tùy bút

    Mai vàng có ở nhiều nơi, nhất là từ Huế trở vào miền Nam, cứ đến mùa xuân hoa mai nở rộ, khoe sắc. Hoa mai tượng trưng cho người quân tử, mang cốt cách thanh cao, khoáng đạt.

  • VÕ MẠNH LẬP

    Âm vang tiếng nổ ở cầu Ông Thượng chưa dứt thì hàng loạt tiếng súng các cỡ rộ lên chĩa mũi vào làng Lại Thế.