Miên man dòng xuân

10:04 10/01/2012

TRẦN HUY MINH PHƯƠNG (Tùy bút)

Thoáng một cái, xài hết ba trăm sáu mươi lăm ngày mà hổng biết. Bao dự tính giằng co rồi dang dở, chưa kịp nghĩ thấu, chưa xiết làm xong, phân vân nhiều nốt lặng, yêu người chưa sâu nặng, nợ người chưa trả xong… ngày giũ vội qua đi. Ngẩn ngơ, mùa về!

Ảnh: internet

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 [endif][if gte mso 9] [endif][if gte mso 10] [endif]

Mai đã vàng sân thắp nến sáng hồng rợp trời, đào hồng phơn phớt mọng trái tình ấm nồng khai xuân. Em chúm chím áo thơm mùi tết, ta loanh quanh ngỡ ngàng trước Giêng. Trái Giêng thì ngon, tròn vành vạnh nõn, miết một đường trăng cho sóng bút khơi thơ lòng… Ừ! Mới đó lại bóng xuân lồng lộng đầu ngõ cho mé hiên đời ta cũng rạo rực một niềm yêu, giọt sương sớm mai xuân chừng như trong veo và lung linh ngàn sắc nắng ngọt.

Xuân về! Giũ sạch muộn phiền giằng co ngày lao nhọc.

Tết kìa! Náo nức thơm phong vị nghìn xưa.

Ta cùng em du xuân thơ thới bên trời đất, lắng sâu lòng niệm nhớ người xưa: viếng lại nghĩa trang mộc mạc ân tình xanh rêu huyền sử bi hùng; rủ nhau về thăm lại nơi đã từng một thời nương náu, đẹp thay câu “nhường cơm xẻ áo”; đẹp trong hôm nay tên của những con đường, tên những ngôi trường mà cha ông của chúng ta đã sống và cống hiến trong sự nghiệp bảo vệ và xây dựng Tổ quốc. Ta du xuân để thấy lòng mình lớn thêm sau mỗi chặng đường của cuộc hành trình từ CON đến NGƯỜI!

Kìa mùa xuân rực rỡ rũ tua trời màu ngọc bích.
Kìa lòng ta hội ngộ cùng ân tình thôn dã. Kính lạy nông dân nuôi đời ta lớn. Kính lạy lam lũ cho ngày xanh mơn man.
Mẹ đã cười bên thềm xuân. Cha đã nâng chén trà trong sương sớm chờ đón các con vui về sum họp.
Nẻo xa nghìn trùng nay đã trùng phùng.


Và đêm nay, ta lại nghe bà kể bắt đầu từ “ngày xửa ngày xưa…” mà nụ cười rơi tòm cùng trăng sao nhé! Đó, mo cau, quạt giấy rồi cái mền cũ tả tơi choàng qua vai đã bao lần làm long bào hoàng tử, làm áo dài cô dâu, làm đuôi rồng, đuôi phụng ủ ấm ta suốt dọc miền thơ. Không biết rồi đây cháu con mình có còn thích nghe cổ tích từ sau bồ lúa, ngoài sân rơm, chái hiên nghe khói bếp hay là chúng nó xem và nghe từ bàn phím, từ khoa học công nghệ thông tin. Thời đại phải vậy mà. Hoài xưa để ru cho con trẻ bây giờ nung nấu nhiều ý tưởng đẹp cho đời xanh trong tiếng hát. Cho lòng xôn xao gió tết.

Mùa xuân nầy, ơi! Huyền, Thoại, Thạch, Lộc, Ninh, Trung, Quân, Tú, Phong,… có tỉa lá kịp, giắt kịp lộc vàng niềm vui cùng con cháu vướng vít chân son, lon ton qua ngày nắng chảy tràn hân hoan.

Rơm thơm vàng thả khói tít trời xa, xốn xang chưa kìa! Lữ khách chưa kịp xuân, giẫm lại ngày thu cũ mà đợi chờ hời ru. Trăng treo lơ lửng… uống đi em, uống đi anh những giọt trong veo từ nơi bắt đầu nguồn hạnh phúc.

Tiếng quê hương da diết miết tình, nhớ thương hoài cái giậu mồng tơi, rau tập tàng sau nhà mẹ nuôi ta lớn. Nhớ thương hoài người bên giậu mồng tơi giờ hai con đã qua ngày xuân huyền thoại. Ta đã xa bao lâu rồi nhỉ?! “Lá diêu bông” ta tìm hoài hổng thấy. “Bến My Lăng” ta ngồi chờ rền rĩ cùng trăng sao đã bao lâu chưa thấy người về.

Xuân nầy con về kịp, kỷ niệm đằm sâu trào dâng dâng mắt sóng, cánh mai vàng lấp lánh nụ cười xuân. Vạch tiếp trang đời cho lòng thêm rộng mở để CÕI NGƯỜI còn thương lắm những buồn, vui. Ràn rạt mùa đi. Hãy để ta thật sự đơn độc đi em, rồi ta sẽ thấy sự hoan hỉ của đời, sự sum vầy của mỗi người, mỗi nhà và vút cánh én bắt đầu từ một bình minh lựng đỏ.

T.H.M.P
(SH275/1-12)









 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  •                     Bút ký

  • Đi dọc những triền đê mùa xuân thấy ngọt ngào hương cỏ mật. Chợt gặp chiều phiêu linh trên dòng sông Sò. Con sông vươn tay một cái là chạm ngay vào biển. Khói ráng lênh đênh đuổi nhau trên cửa Hà Lạn.

  • Buổi sáng sớm cuối năm, tôi chạy xe qua đường Chi Lăng - phố cổ Gia Hội và bất chợt gặp đôi triêng gióng của một mệ già đang đi ngược đường. Tôi định dừng lại bấm một chiếc ảnh, nhưng đường đang đông người nên thôi.

  • Nhiều người đi xa lâu ngày khi nhớ về thành phố thường thắc tha thắc thỏm, phố bây chừ còn những lối xưa, người bây chừ còn giữ những nếp xưa, có còn những nét mềm mại hiền ngoan đã từng níu biết bao ánh nhìn mỗi khi có một ai phải dứt áo xa quê.

  • Sông Hương chảy xuyên suốt vào lòng đô thị Huế. Những phù sa, trầm trích sông để lại, tạo nên một Cố đô đầy kiêu sa, hiền từ, thư thả giữa trời mây.

  • VĨNH QUYỀN

               Bút ký

  • LỮ MAI
                   Bút ký

    Như lời hẹn hò từ trước với bà con - “Nhớ lên bản mùa táo mèo nở rộ” - chúng tôi rủ nhau đi về hướng núi.

  • LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG
                                Tùy bút

    Cái không khí Tết đến, xuân về đã kề cận thật rồi, chợt nghe ai đó đọc câu thơ cũ: “Một chén xuân đưa vạn dặm tình/ Cỏ thơm đứt ruột nát lòng oanh.

  • NGUYỄN HỮU TẤN
                         Bút ký

    Con chim phượng hoàng bay về hòn núi bạc
                                        (Hò giã gạo Huế)

  • HOÀNG ĐĂNG KHOA

                           Tùy bút

  • HƯƠNG GIANG

               Ghi chép

  • TRẦN BẠCH DIỆP

              Ghi chép

  • LÊ HIẾU ÁNH

                     Ký

  • VÕ MẠNH LẬP
              Ghi chép

    Sau trận Ca-mác, đồn Lai Hà được dựng lên. Làng mạc san sát bây giờ dân bị gom lại, nhà cửa, bờ tre, cây cối bị san bằng không còn một cành cây, ngọn cỏ.

  • NGUYỄN QUANG HÀ
                            Bút ký

    Nói đến thú chơi hoa cảnh, người ta thường nhớ ngay tới những vườn đào Nhật Tân, những vườn lan Đà Lạt, chim cảnh trăm giống Sài Gòn, cá vàng ngũ sắc Hải Phòng. Ít ai nghĩ rằng Huế cũng là đất chơi hoa. Mặc dù cái tên Cố đô Huế đã rất quen, rất thân thuộc với mỗi người.

  • NGUYỄN HỮU TẤN

    Nước non còn đó muôn đời
    Ai chia được nước, ai dời được non

                            ("Lý tình tang" Huế)

  • NGUYỄN KINH BẮC

    "...Mình biết, mỗi người đều có một Huế riêng cho mình. Riêng với mình, Huế bắt đầu là ở câu thơ này:
    "Cô gái thẫn thờ vê áo mỏng
    Nghiêng nghiêng vành nón dáng chờ ai".

  • NGUYỄN NGỌC LỢI

    Cả tuần nay mới thực sự đông. Tinh mơ tốc chăn, mở cổng ra đường, cái rét buôn buốt phả vào nhưng nhức tê tê nơi da mặt.

  • TRƯƠNG BÁ CHU UYÊN
                           Tùy bút

    Mai vàng có ở nhiều nơi, nhất là từ Huế trở vào miền Nam, cứ đến mùa xuân hoa mai nở rộ, khoe sắc. Hoa mai tượng trưng cho người quân tử, mang cốt cách thanh cao, khoáng đạt.

  • VÕ MẠNH LẬP

    Âm vang tiếng nổ ở cầu Ông Thượng chưa dứt thì hàng loạt tiếng súng các cỡ rộ lên chĩa mũi vào làng Lại Thế.