HỒ TƯ
Huế có Hoàng thành, quần thể lăng tẩm, đền đài của người xưa để lại, nay đã trở thành di sản văn hóa thế giới, hiện đang được trùng tu, tôn tạo và khai thác du lịch, có nhã nhạc cung đình cũng là một di sản văn hóa phi vật thể của nhân loại.
Vẻ đẹp Huế - Ảnh: internet
Huế còn có rất nhiều chùa chiền, miếu mạo, nhà thờ cũng là những thắng địa tham quan, thưởng ngoạn, để tĩnh tâm hướng thiện với đời. Huế có sông Hương, núi Ngự đã đi vào lịch sử thơ ca. Gần đây, Huế có thêm tượng đài Thái tổ Võ Hoàng Đế (Quang Trung - Nguyễn Huệ), nhưng do vị trí không đắc địa nên du khách ít đến viếng thăm. Huế mới có chiếc cầu Dã Viên bắc qua sông Hương, giải quyết được một phần vấn nạn tắc nghẽn giao thông giữa hai bờ Nam Bắc vào giờ cao điểm, lại vừa tạo nên vẻ duyên dáng làm sáng đẹp một góc phố phường về đêm và tôn thêm vẻ đẹp cho một khúc sông Hương khi du khách du thuyền nghe ca Huế. Ngoài ra, thú thật, Huế chưa có những công trình mới gây ấn tượng, hoặc những sản phẩm đặc sắc về tinh thần cũng như vật chất phục vụ vui chơi, giải trí gây được cảm tình, vẫy gọi, thật sự quyến rũ, níu chân du khách lưu trú dài ngày tại mảnh đất mà chúng ta rất đổi tự hào là thơ mộng thân thương này.
Hội nghị Tỉnh ủy lần thứ 4, (khóa XIV) đã quyết nghị thông qua Nghị quyết về xây dựng tỉnh Thừa Thiên Huế trở thành thành phố trực thuộc Trung ương với mục tiêu: Xây dựng tỉnh Thừa Thiên Huế trở thành thành phố trực thuộc Trung ương, là trung tâm của khu vực miền Trung và một trong những trung tâm lớn, đặc sắc của cả nước về văn hóa, du lịch, khoa học - công nghệ, y tế chuyên sâu, giáo dục - đào tạo đa ngành, đa lĩnh vực, chất lượng cao.
Mục tiêu xây dựng Thừa Thiên Huế mà nghị quyết Tỉnh ủy đã nêu trên là định hướng chiến lược, quyết tâm chính trị của cấp có thẩm quyền, nhưng để biến quyết tâm thành hành động nên bắt đầu từ đâu, làm những việc gì, người dân tham gia ra sao, những công việc nào mà họ phải làm… thì hầu hết mọi người dân chưa biết phải cùng ai và làm gì cụ thể để chung tay góp sức xây dựng quê hương. Là người dân Huế, tôi cũng luôn trăn trở, mình phải làm gì để góp phần nhỏ bé, làm cho Huế thêm đẹp thêm tươi, để có thể tự hào vẫy gọi bạn bè bốn phương rằng Huế là nơi các bạn nên đến để tham quan, thưởng ngoạn, lưu trú, tiêu tiền… nhưng mọi cố gắng hành xử đơn phương của bản thân chỉ thêm nỗi ưu tư chứ chẳng giúp ích chi được cho quê hương bản quán.
Nay xin mạnh dạn kiến nghị đôi điều, những mong người có quan tâm cùng đàm luận.
Huế phải thực hiện một số chữ “không”:
1. Không xả rác ở công viên, công viên an toàn cho người thưởng ngoạn
Hiện nay sinh viên, học sinh thường tụ tập hát hò, vui chơi ở các công viên, sau đó xả rác bừa bãi, thiếu vẻ mỹ quan, đề nghị cấp có thẩm quyền động viên Hội sinh viên Đại học Huế đảm trách việc này, có thể thành lập đội cờ đỏ của sinh viên, phân công đảm trách trật tự ở các công viên, để giữ vệ sinh, đồng thời bảo đảm an ninh cho du khách, cũng như người dân an tâm dạo chơi, nếu được như vậy là thiết thực và hữu ích hơn nhiều. Nên chuyển công tác tham gia giữ gìn trật tự giao thông đường phố của sinh viên sang đảm trách việc này.
2. Không có người ăn xin
Du khách đến viếng Đài Quan Âm ở Tuần, là du sơn, ngoạn thủy, quang thưởng hoa mộc để tĩnh tâm, hướng thiện, nhưng gặp quá nhiều người ăn xin, áo quần xộc xệch, dáng dấp làm ra vẻ tiều tụy, thiểu não cũng không khỏi chạnh lòng, không bố thì thì thấy ray rứt lương tâm, mà bố thí người này thì phát sinh người khác, áy náy vô cùng. Mặt khác, thiếu vẽ mỹ quan cho một tụ điểm văn hóa, du lịch tâm linh, làm cho du khách hành hương cảm thấy thêm ưu phiền mà ngại quay trở lại; không phải chỉ ở đó mà cả khắp mọi nơi. Kiến nghị nên giao việc này cho Ban Đại diện Hội Người cao tuổi tỉnh đảm trách, phối hợp với các ngành có liên quan, chỉ nên quyết tâm làm một việc duy nhất cho tốt cũng đã có ý nghĩa lắm rồi.
3. Không đeo bám bán hàng rong, không vé số, đánh giày vào các nhà hàng
Đội ngũ này nằng nặc gọi mời, làm cho du khách vô cùng khó chịu, kiến nghị nên giao cho xã, phường, cảnh sát khu vực, công an viên khu phố, các tình nguyện viên và cả nhân viên các nhà hàng đảm trách. Còn việc mưu sinh của một số người nên tìm chỗ ngồi cố định, người cần ắt tìm đến.
4. Không phạt xe du lịch lần đầu đến Huế mà vi phạm lỗi nhỏ
Lực lượng tham gia giữ gìn trật tự an toàn giao thông nên hướng dẫn cho du khách tận tình, ví dụ như do không quen nên đã đi vào đường cấm… Việc này kiến nghị cấp có thẩm quyền quán triệt cho lực lượng cảnh sát giao thông cũng như lực lượng tham gia giữ gìn trật tự an toàn giao thông đảm trách.
5. Không có các ổ gà, ổ trâu, ổ voi trên các tuyến đường đến các điểm du lịch
Dù nghèo nhưng không đến nỗi không có vài xe hỗn hợp nhựa vá đường, ngành giao thông nên quan tâm để khỏi mang tiếng cho thành phố đặc sắc về du lịch.
Bao nhiêu cái không khác sẽ tiếp tục hoặc đồng thời thực hiện, một lúc quá ôm đồm sẽ không kham nổi.
Một số kiến nghị khác:
1. Festival nghệ thuật cũng như làng nghề nên định ngày âm lịch, gối đầu với Đại lễ Phật Đản
Không nói thì Huế vẫn là trung tâm Phật giáo lớn của cả nước, không khí lễ và hội Phật Đản được đại bộ phân nhân dân hưởng ứng, tham gia tích cực, các festival nên tiếp nối không khí đó, nếu Chính quyền có phát động phong trào gì trong đợt này như vệ sinh đường phố, nhà cửa; treo cờ, treo đèn, kết hoa, bận áo dài khi ra đường… sẽ được nhiều người dân hưởng ứng vì có gắn với yếu tố tâm linh.
2. Du khách đến Huế là để được tắm mát ở dòng sông Hương
Nghiên cứu sử dụng hai bên bờ sông Hương sao cho du khách đến Huế ngoài việc được thưởng ngoạn với các công trình kiến trúc của lăng tẩm, đền đài, cảnh vật nên thơ thì cũng được ngâm mình dưới dòng sông THƠM trong xanh, mát dịu, huyền thoại và tâm linh để gột rửa những nhọc nhằn, vướng bận với đời cho tâm hồn thanh thản bên cạnh lộ trình hành hương đền Huyền Trân Công Chúa và Điện Thánh mẫu Hòn Chén… Các giải pháp kỹ thuật xây dựng bãi tắm và chống ô nhiễm sẽ được luận bàn, trong đó sử dụng Hồ Tả Trạch như một lợi thế để nước sông Hương luôn xuôi về biển… Đây là một giải pháp gọi mời và níu chân du khách một cách hiệu quả.
3. Xây dựng cồn Dã Viên thành điểm vui chơi giải trí
Hiện tại ở đây cây cối che phủ, cỏ mọc um tùm, đang thiếu bàn tay săn sóc của con người nên rất hoang dã, nhưng đây là khu đất vàng. Nhất thiết phải kêu gọi các nhà đầu tư có năng lực, các đại gia nước ngoài càng tốt, có tư vấn, thiết kế đầu tư xây dựng khu vui chơi gải trí, đưa nước nóng từ Phong An về, tắm mát ở sông Hương, tắm nóng ở trong bể nhân tạo… làm cho cảnh quang môi trường thêm đẹp, xóa được một điểm đen tệ nạn xã hội, thu hút du khách đến lưu trú ở Huế lâu hơn.
4. Mở một số quán nước đẹp trong công viên khu vực từ Phu Văn Lâu đến cầu Dã Viên
Hiện tại khu vực này cây cối tốt tươi, xanh mát, nhưng vắng du khách bộ hành, thường thì cảnh phải có tình, nếu ở đây không có các điểm vui chơi, giải khát thì về đêm như hoang vắng, du khách không dám vãng lai vì sợ những kẻ lêu lổng “choai choai” làm phiền, có khi còn dở trò xin đểu, trấn lột…
Các kiến nghị trên đây đòi hỏi phải có kế hoạch, thận trọng, có tư vấn, phản biện xã hội, hãy để cho toàn dân tham gia, bảo tồn và phát triển, nên và không nên, lợi và hại, trước hết nên giao cho một số đơn vị có trách nhiệm nghiên cứu, khảo sát tính khả thi, rồi phải tổ chức hội thảo, ngoài các nhà chuyên môn, khoa học còn phải để cho mọi người am hiểu về Huế tham gia, tạo sự đồng thuận xã hội rồi hãy bắt tay thực hiện.
5. Nghiên cứu chỉ để đèn vàng cảnh báo ở một số nút giao thông, và cho quẹo phải thêm một số đường có thể
Có những giao lộ rất ít xe qua lại nhưng cũng đèn báo hiệu xanh, đỏ, vàng, trong lúc hướng đường nối năm thì mười họa mới có chiếc xe ló dạng, rất ít hiệu quả. Đề nghị nên để đèn vàng cảnh báo giảm tốc độ cũng đủ nhắc nhở tài xế các loại xe.
6. Mở rộng đối tượng tham gia Hội quy hoạch phát triển Thừa Thiên Huế
Sở dĩ từ trước đến nay, khi thông qua các đề án xây dựng và phát triển đô thị Huế thường có mặt các nhà khoa học, chuyên môn và quản lý nhà nước về lĩnh vực liên quan, điều đó rất cần nhưng theo tôi là chưa đủ. Không ai hiểu ruộng đất bằng các “lão nông tri điền”, không ai biết mồ mả ông cha bằng các “trưởng lão” trong Họ; không ai hiểu lịch sử địa phương bằng các nhà “dư địa chí” quê hương, không ai nhanh nhạy phản ánh tiếng nói của người dân đa chiều bằng các nhà báo, rồi địa chất, môi trường, tài nguyên nước… Có những người không có học hàm học vị, nhưng thiết tha yêu Huế và hiểu Huế rất sâu, cho nên cần phải có tiếng nói của đa thành phần trong quy hoạch và phát triển.
Thiển nghĩ, mọi phản biện xã hội liên quan tới quy hoạch và phát triển đô thị nên để cho Hội Quy hoạch và Phát triển thảo luận, phản biện và tham gia, và do đó, Hội phải chịu trách nhiệm trước tiên với dư luận xã hội, Chính quyền chỉ thực hiện quy hoạch khi có sự đồng thuận cao thông qua kiến nghị đề xuất của Hội quy hoạch và phát triển.
Bởi vậy, để làm tốt công tác phản biện xã hội mà đặc biệt là quy hoạch và phát triển trước hết nên mở rộng đối tượng tham gia Hội Quy hoạch và Phát triển Thừa Thiên Huế, những ai yêu Huế, hiểu Huế, có chuyên môn trên các lĩnh vực dân sinh có thể nói lên được những điều tâm huyết liên quan đến quy hoạch và phát triển thì mời họ tham gia vào Hội để có tiếng nói chung cùng góp phần xây dựng thành phố thân yêu.
Mấy điều suy nghĩ, phác thảo như trên cũng chỉ là ý tưởng, mạo muội nói ra, mong những ai quan tâm cùng đàm thảo.
H.T
(SDB11/12-13)
Thừa Thiên Huế đang đứng trước cơ hội rất lớn để xây dựng Huế trở thành một đô thị lớn với đầy đủ tầm vóc, tính chất sánh ngang tầm với thủ đô Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh.
Thời buổi internet thật tuyệt vời, nói vui theo “teen” kiểu “sát thủ đầu mưng mủ” thì quả là “tiện ích như cú hích”. Với nhà văn, tác phẩm viết ra xong không nhất thiết phải in thành sách, cứ post lên blog cũng có hàng nghìn hàng vạn bạn đọc truy cập, rồi cư dân mạng khắp nơi trên thế giới cập nhật thông tin, coppi, comment bày tỏ quan điểm, phô bày xúc cảm ngay, vui ra phết, chí tình ra phết.
Ngày nay, khi văn học không hoàn toàn bấu víu vào những đại tự sự mà thay vào đó là sự lên ngôi của tiểu tự sự thì thế giới trong văn chương trở thành những thế giới ảo, dung chứa tất cả những lệch pha và ngụy tạo so với thế giới khách thể. Người sáng tạo cũng từ đó ý thức được sức mạnh trong việc cách tân bút pháp và thay đổi cảm quan trong thế giới chữ của mình.
NGUYỄN VĂN TOÀN
Té ra, cái thời nhân dân lao động làm chủ xã hội đã… xưa rồi Diễm. Và rằng, ở thời điểm hiện nay, VIP đã là một phần tất yếu của cuộc sống. Và họ cũng được dân gian nhìn nhận là những ông vua “con” ở cõi nhân tình thế thái khi sở hữu đầy ắp bao cơ man đô la và vàng bạc.
Huế là thành phố sông ngòi chằng chịt, từ sông đến đầm phá và biển. Đặc biệt, sông Hương và hệ thống thủy đạo kinh thành Huế cũng như các cồn bao quanh kinh thành phần lớn là hình ảnh mang tính biểu tượng của Huế, là một trong những cảnh quan chính của thành phố. Một sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa sông nước và lịch sử thành phố có khả năng tạo ra một sản phẩm du lịch độc đáo cho Huế, mở ra nhiều cơ hội việc làm và thu nhập cũng như cải thiện cuộc sống người dân dọc hai bên bờ sông.
Tri thức vốn dĩ là tài sản chung của nhân loại. Tri thức là cái kho học thuật vô giá mà mỗi con người cần được trau dồi để bảo đảm vai trò, chức năng của mình trong xã hội.
Việc đại biểu Đỗ Văn Đương (TP HCM) đề nghị Quốc hội nên có Luật Từ chức (17/11) khiến dư luận xã hội có những phản ứng trái ngược nhau trong mấy ngày trở lại đây.
Việt Nam đang đứng trước con đường có khá nhiều chông gai và nhiều thử thách. Hơn bất cứ quốc gia nào trên thế giới, Việt Nam cần nhiều sự đổi mới để tiếp tục phát triển.
Trong những năm gần đây, công cuộc công nghiệp hóa, hiện đại hóa nông nghiệp, nông thôn đã tạo nên sự trù phú cho nhiều làng quê Việt. Tuy nhiên, song hành với đó bản sắc văn hóa làng Việt đang bị mai một dần; nếu không có giải pháp gìn giữ thì những làng quê truyền thống, những nếp làng xưa sẽ chỉ còn trong ký ức.
I. Ba bước chuyển hệ hình trong văn học Việt Nam và vai trò của các nhà văn trẻ
SHO - Có cảm giác như xã hội đang mặc nhiên coi chuyện chạy điểm cho con em, chạy theo thành tích cho học trò lâu ngày đã thành thói quen khó chữa khiến người ta quên rằng lòng tự trọng, lòng nhân ái là cao hơn hết và cần có mặt hơn hết! Có phải người ta đã quên đi lòng tự trọng, lòng nhân ái cần có hay không? Tôi không bi quan đến mức nói rằng người ta đã quên nhưng quả thật không thể dửng dưng trước câu hỏi đó.
Bài viết này có thể gọi là sự nối tiếp bài " Các cây viết trẻ Việt liệu đã thua trên sân nhà? " cách đây không lâu của tôi. Tôi viết bài tiếp theo này là vì ở bài viết trước có nhiều ý kiến thảo luận của người đọc đã mở ra cho tôi những cách nhìn sâu rộng khác hơn về chủ đề đã nói trong bài viết trước.
LTS: Tình cờ trong lúc lang thang trên mạng, SHO đã đọc được bài viết này trong một blog. Thiết nghĩ đây cũng là vấn đề nảy sinh thực trạng đáng buồn giữa các nhà văn trẻ và các nhà xuất bản, SHO đăng tải để chúng ta cùng cận cảnh...
Tháng bảy về rồi, nơi quê nhà quê mẹ đã thu chưa? Nơi con ở bây giờ, gió đã chuyển mùa, để rồi chiều nay khi lang thang trên con đường xứ sở, con chợt thảng thốt nhận ra rằng chỉ còn vài ngày nữa thôi, mùa Vu lan sẽ lại về. Nhanh thật đó!
Với đặc thù của môn Lịch sử ở bậc THPT, những câu hỏi mang tính khái quát về tiến trình lịch sử sẽ có giá trị hơn nhiều so với những câu hỏi đi quá sâu vào tiểu tiết mà chúng ta vẫn gặp trong các đề thi Lịch sử hiện nay và kết quả thi nhiều khả năng sẽ tốt hơn.
Dễ ai quên câu hát: “Trời sinh voi trời không sinh cỏ, Thượng đế buồn Thượng đế bỏ đi”.
Lòng yêu nước vốn rất sâu sắc và mãnh liệt xét trên 2 bình diện xã hội gồm giai tầng lãnh đạo(người nắm quyền cai trị) và người dân (kẻ bị trị) đã có lúc bị mai một và chỉ còn như cái bóng khi dân bị bóc lột, hà hiếp còn vua, quan chỉ chăm chăm cướp đoạt, làm giàu, hưởng lạc và chia bè kéo cánh.
Có những tình huống mà im lặng không giúp ta tránh né được hiểm nguy, ngược lại chỉ làm tăng mối họa vì khiến người khác lầm tưởng im lặng là bạc nhược.
Bán bà con xa mua láng giềng gần, điều đó đúng trong trường hợp người láng giềng có đủ nhân cách và mức độ tự tin để chúng ta làm được điều đó.
Báo chí trong tháng 5.2011 vừa qua trong rất nhiều thông tin đời sống xã hội, có nêu những vấn đề nổi cộm khiến cho nhiều người cầm bút phải suy nghĩ.