Sô Kỷ niệm 40 năm Tạp chí Sông Hương ra số đầu tiên (6/1983 - 6/2023)
Quý bạn đọc thân mến.
Bốn mươi năm qua, được sự quan tâm của các cấp lãnh đạo tỉnh Thừa Thiên Huế, các Bộ, cơ quan Trung ương cùng các cơ quan ban ngành trong tỉnh, Tạp chí Sông Hương luôn nỗ lực đổi mới, song hành cùng sự phát triển của văn học nghệ thuật nước nhà; quảng bá, lan tỏa những giá trị văn học nghệ thuật, văn hóa và di sản của vùng đất Cố đô Huế. Kỷ niệm 40 năm ngày thành lập và ra số báo đầu tiên (1983 - 2023), Tạp chí Sông Hương ra 2 số báo: số 412 (hàng tháng) và số Đặc biệt 49 (hàng quý).
Để có được niềm tin yêu của độc giả từ số báo đầu tiên cho đến hôm nay, Tạp chí Sông Hương gửi lời tri ân các thế hệ tiền nhiệm Tổng Biên tập, Ban Biên tập, cùng bạn viết khắp mọi miền. Sông Hương bây giờ là sự kế thừa uy tín và chất lượng từ những thế hệ trước trao lại. Với một tạp chí đã in sâu niềm trân trọng của độc giả qua bốn thập kỷ, việc giữ uy tín đã khó, phát triển càng khó hơn, nhất là trong hoàn cảnh hoạt động báo chí đang gặp nhiều thách thức trước công nghệ thông tin đa phương tiện như hiện nay. Mặc dù vậy, Tạp chí Sông Hương vẫn luôn hướng tới những gì mới mẻ, có giá trị nhân văn cao đẹp thông qua các tác phẩm văn học nghệ thuật và những bài viết về di sản, thiên nhiên và con người.
Số báo Kỷ niệm 40 năm ngày thành lập, Sông Hương dành nhiều trang viết với nội dung ý nghĩa. Bạn đọc sẽ biết đến những tờ báo mang tên Sông Hương ở Huế, trước lúc Tạp chí Sông Hương ra đời năm 1983. Những kỷ niệm gắn với tác phẩm và tác giả là đại diện của Sông Hương, các cộng tác viên thân thuộc qua nhiều thời đoạn. Nhiều bài vở chất lượng mang đậm “tinh thần Sông Hương” và văn hóa di sản miền đất Cố đô, cũng là dịp nhìn lại những mảng đề tài xuyên suốt Tạp chí từ khi mới thành lập cho đến hôm nay, như dòng chảy truyện ngắn, văn hóa Huế, thơ, nghiên cứu phê bình... Mong muốn số báo kỷ niệm này sẽ mang đến cho bạn đọc một góc nhìn sinh động về vỉa tầng văn hóa, tác phẩm nghệ thuật; đồng thời sẽ là điểm dừng như lát cắt đồng đại về những dấu mốc của Sông Hương với những chuyên trang đã nhận được niềm sẻ chia chân thành từ bạn đọc.
Ghi nhận niềm tâm huyết phụng sự văn hóa và nghệ thuật một cách bền bỉ của Tạp chí Sông Hương, chính là sự ghi nhận đóng góp của đội ngũ cộng tác viên là văn nghệ sỹ ở các lĩnh vực, những nhà lý luận, nghiên cứu, những học giả, dịch giả... Kỷ niệm 40 năm thành lập, Tạp chí Sông Hương cảm ơn quý độc giả, và luôn mong đợi những tác phẩm hay nhất của bạn viết mọi miền gửi về đóng góp vào tiến trình phát triển của văn học nghệ thuật, văn hóa cũng như sự phát triển chung của quê hương Thừa Thiên Huế.
BAN BIÊN TẬP
Dưới đây là mục lục:
- Những tờ báo mang tên Sông Hương nằm bên dòng sông Hương thơ mộng - Dương Hoàng
VĂN
- Hoa ở Huế - Nguyễn Quang Hà
- Tiếng Huế chay - Trần Thùy Mai
THƠ
- Nguyễn Khoa Điềm
+ Tiễn đưa một người sáng tạo
+ Nói thầm với cháu nhỏ
- Võ Quê
+ Hậu Giang tôi xuôi dòng
+ Ban mai
- Nguyễn Khắc Thạch
+ Lặng im
+ Biết
- Nguyễn Đông Nhật
+ Khu nhà số hai mươi
+ Tạm biệt Huế
- Nguyễn Nhã Tiên
+ Một chiều ở cùng biển Thuận An
- Mai Văn Hoan
+ Hạnh phúc
- Tùng Bách
+ Xác tín thời gian
- Lê Tấn Quỳnh
+ Khi tôi chẳng còn tôi
- Phan Trung Thành
+ Khơi minh
- Nguyễn Duy Từ
+ Đất thiêng
- Trần Vũ Long
+ Cháy
- Hoàng Đăng Khoa
+ Lội qua sông thương
- Hoàng Thụy Anh
+ Khâu Vai
- Quốc Sinh
+ Câu thơ tôi say ở trên núi
- Nguyễn Hải
+ Cỏ mần trầu
NHẠC
- Bạch Mã, lãng đãng chiều - Nhạc và lời: Lê Phùng
- Huế - tân cổ trao duyên - Nhạc và lời: Thanh Nguyễn
- Chiều Hàm Luông - Nhạc và lời: Vĩnh Phúc
- Ký ức tháng Sáu - Nhạc: Nguyễn Việt; Thơ: Đỗ Văn Khoái
*
- Vài kỷ niệm về Tạp chí Sông Hương - Trần Phương Trà
- Tạp chí Sông Hương: Những kỷ niệm khó quên - Đoàn Mạnh Phương
VĂN
- Mơ trong đôi mắt mèo - Trần Băng Khuê
THƠ DỰ THI
- Dương Thắng
+ Thưởng trà trong Hoàng cung
+ Vì rêu
- Trần Quốc Toàn
+ Những chiếc lá rơi vàng trong rú Chá
- Nguyễn Hữu Trung
+ Nghĩ mới cho sông
+ Trong thành phố có mùa sắp cũ
- Vương Huy
+ Một lần ghé Huế
+ Mưa dầm
- Nguyễn Tấn On
+ Chạp trăng
- Tôn Nữ Duyên Khánh
+ Gửi mẹ
+ Nỗi đau
- Tịnh Bình
+ Tụng ca gió sớm
+ Nỗi nhớ mang tên nhà cũ
- Đặng Toán
+ Nghe hát chèo trên sông Hương
*
- Sông Hương: bản sắc qua một chặng đường phụng sự và kiến tạo giá trị
(Ban Biên tập phỏng vấn các cộng tác viên: nhà thơ Lữ Mai, nhà phê bình lý luận Thái Phan Vàng Anh, họa sỹ Tô Trần Bích Thúy, chị Quỳnh Hoa, nhà văn Nguyên Nguyên, dịch giả Trần Ngọc Hồ Trường, nhà nghiên cứu văn hóa Huế Trần Văn Dũng).
VĂN
- Linh hồn gầy - Lê Minh Phong
NGHIÊN CỨU VÀ BÌNH LUẬN
- Sông Hương - Một dòng sông chở nặng phù sa - Đặng Thị Ngọc Phượng - Phạm Phú Phong
- 30 năm bảo tồn di sản Huế - Phan Thanh Hải
+ Sông Hương - ảnh của NSNA Lê Đình Hoàng
TÁC GIẢ - TÁC PHẨM
- Nguyễn Khắc Thứ không chỉ có “Trận Thanh Hương” - Nguyễn Khắc Phê
Bìa 1: Tác phẩm “Ngày” (Acrylic, 100cm x 100cm) của họa sỹ Lê Văn Nhường
Bìa 2: Bìa Tạp chí Sông Hương qua các thời kỳ
- Minh họa: họa sỹ Đặng Mậu Tựu, họa sỹ Lê Minh Phong
- Vinhet: họa sỹ Nguyễn Thiện Đức, họa sỹ Kan
Như một thói quen, một sự tò mò khó lý giải cứ vào những đêm trăng sáng, nhiều người lại đến khu phế tích Tháp Đôi Liễu Cốc (thị xã Hương Trà, Thừa Thiên - Huế) để xem vàng hiển linh.
Đây là một dinh thự 2 tầng được xây dựng theo kiến trúc hiện đại, khác với các tòa nhà mang phong cách truyền thống trong Tử Cấm Thành.
Đây không phải là sản phẩm gì quá xa hoa mà chỉ là một vật dụng rất quen thuộc của người Việt xưa...
Trước khi có sự biến mất hoàn toàn các dấu tích cuối cùng của cửa “quan ải An-nam” trên đỉnh đèo Hải Vân, địa điểm cao nhất của đường cái quan nối liền Huế với Đà Nẵng, tôi thiết nghĩ cần hồi phục các kỷ niệm của nó bằng cách đưa ra các bức ảnh cho thấy tình trạng hiện nay, cũng như đưa ra một số lời giải thích ngắn gọn liên quan đến cửa ải xưa chưa đầy một thế kỷ này; nhưng hiện nay hoàn toàn bị phế bỏ và đang lần hồi mai một do ảnh hưởng tác hại của mưa nắng, của các loài cây cỏ bám cứng.
Phạm Duy sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, hơn một phần ba cuộc đời ông sống ở Sài Gòn, hơn một phần ba sống ở ngoại quốc. Ông đi nhiều, yêu và được yêu cũng nhiều, kể cả người Pháp. Nhưng rồi qua trải nghiệm ông thấy người con gái Huế ông yêu là đẹp nhất, sâu sắc nhất...
Huyền Không Sơn Thượng hay còn gọi là chùa Huyền Không 2 cách cố đô Huế chừng 14 km về hướng Tây, thuộc thôn Đồng Chầm (Hòn Vượn), xã Hương Hồ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế.
Không chỉ cảnh quan thiên nhiên xinh đẹp, Huế trước đây còn là kinh đô của nhà Nguyễn hàng trăm năm, nên đã hội tụ văn hoá nhiều miền của đất nước, tạo nên một di sản văn hoá đồ sộ, trong đó có CA DAO.
Trải qua bao thăng trầm cùng lịch sử, xây rồi phá, phá rồi xây nhưng vẻ đẹp trong lối kiến trúc của nhà thờ chính tòa Phủ Cam vẫn luôn hiện hữu, thách thức với thời gian.
“Tứ thú” xưa gồm ăn trầu, uống trà, hút thuốc, uống rượu được các bậc cha ông chơi và đạt đến một trình độ đẳng cấp.
Trải dòng lịch sử bi tráng của nước Việt, Hải Vân không chỉ là cung đèo kỳ vĩ mà còn đẫm máu xương vệ quốc.
Tổng thể kiến trúc của lăng Thiệu Trị là sự kết hợp và chọn lọc từ mô thức kiến trúc của lăng Gia Long và lăng Minh Mạng. Trải qua thời gian với những biến cố lăng đã trở nên đổ nát.
Vua Hiệp Hòa (Nguyễn Phúc Hồng Dật, 1847 - 1883) là một trong những vị vua có số phận buồn nhất lịch sử Việt
Lễ bái ở lăng Minh Mạng, lính canh ở lăng Gia Long... là hình ảnh sinh động về con người ở kinh thành Huế xưa.
Bài viết liên quan:
Cách đây gần 100 năm nhiều công trình kiến trúc ở Huế vẫn còn nguyên vẹn, chưa bị xuống cấp và đổ nát như bây giờ.
Nhiều hình ảnh quý giá về kinh thành Huế của nhà Nguyễn trong khoảng năm 1919-1926 đã được nhiếp ảnh gia Pháp ghi lại...
Trong khuôn viên lăng vua Minh Mạng ở Huế có một di tích độc đáo nhưng ít người biết đến, đó là Tả tùng phòng trên núi Tịnh Sơn. Điểm đặc biệt của công trình này là cánh cửa vòm cuốn đã bị một cây si cổ thụ "nuốt chửng". Đây là minh chứng cho sức mạnh tàn phá của thiên nhiên và thời gian đối với các công trình do con người xây dựng.
Một bà Hoàng con đại gia, vợ ông vua Nguyễn nổi tiếng, nhan sắc Việt
Người Huế vốn là người xứ kinh kỳ, nên lời ăn tiếng nói, cung cách ứng xử, đi lại cũng nhẹ nhàng, tri thức. Ẩm thực cung đình Huế cũng mang nhiều nét ảnh hưởng của cung cách hoàng gia: Ăn uống nhẹ nhàng, khoan thai, các món ăn ngoài khẩu vị ngon phải nhẹ và thanh, cách trình bày cũng phải đẹp, bắt mắt.
Ba giờ sáng, tại Đàn Nam Giao (Thừa Thiên Huế), không còn nghe tiếng hô đức vua xa giá, chỉ có âm thanh rì rầm dội vào rừng thông và những ánh mắt hướng về linh vị đặt trên bàn thờ. Những người dân đến Đàn Nam Giao để nguyện xin sự viên mãn, gia đình bình an.
Kinh thành ở cố đô Huế vốn là vùng đất thấp trũng. Người xưa đã làm những gì để chống ngập cũng là một bài học đáng tham khảo cho chúng ta hôm nay.