GS. VŨ KHIÊU
Lần này Vạn Lộc cho in trên 72 bài thơ Đường luật. Đối với Vạn Lộc, đây là một sự táo bạo và cũng là một thử thách với chính tài năng của mình.
Vạn Lộc làm thơ khi còn ngồi ghế nhà trường, cho đến nay đã xuất bản và tái bản nhiều tập thơ như Chút riêng tư (năm 1997 và tái bản năm 2000), Vòng tay mẹ (năm 2000), Nắng chiều (năm 2002), Hạt bụi (năm 2004), Gió thổi từ Đông Yên (xuất bản năm 2011 và tái bản năm 2011). Tất cả những bài thơ trong đó đều viết theo thể mới hoặc theo thể lục bát. Thành công nhất của Vạn Lộc là tập thơ Hạt bụi xuất bản năm 2004, Gió thổi từ Đông Yên xuất bản năm 2011. Lời thơ trong sáng và rất giản dị đã chứa đựng những cảm xúc sâu sắc, những suy tư thầm kín. Lần này cảm xúc và suy tư của Vạn Lộc lại được thể hiện trong một thể thơ, gò bó trong một khung 8 câu 7 chữ như trong một “nhà tù”.
Những quy tắc về đối, về vần, về niêm luật lại như giam cầm và trói buộc nhà thơ.
Vạn Lộc đã từng nghĩ rằng qua 1000 năm văn hiến bắt đầu từ Chiếu dời đô của Lý Thái Tổ, hàng ngàn bài thơ của ông cha ta đã vượt qua khung cảnh “ngục tù” của thơ Đường luật ấy và hồn thơ đã bay bổng lên mây xanh và kết tinh lại ở những câu chữ đẹp như những viên ngọc sáng. Truyền thống thơ ca này cũng kết tinh lại trong thơ Đường luật của Vạn Lộc.
Trong những thập kỷ gần đây, thể thơ Đường luật như lại hồi sinh. Trên khắp mọi miền đất nước rất nhiều người sáng tác thơ theo thể Đường luật. Tiếc rằng những bài hay còn rất ít so với những bài chưa hay, nghĩa là những bài cầu kỳ, sáo rỗng, lặp đi lặp lại nhiều lời cũ, ý cũ...
Thơ Vạn Lộc thì có khác. Đọc thơ, người ta thấy ngòi bút của tác giả vừa phóng khoáng về tư tưởng và cảm xúc, vừa không vi phạm một chút nào đối với những yêu cầu quá khe khắt về hình thức của thơ Đường luật.
Tôi không trích ra đây những bài thơ hay và những câu chữ tài tình, bởi bạn đọc sẽ tự mình làm việc này, tự mình nhặt ra những câu hay và cả những câu chữ chưa được hay. Tôi không dám ngạo mạn là một người dẫn đường cho độc giả mà nêu lên những điều mà chính độc giả sẽ thấy. Tôi chỉ biết đánh giá cao tập thơ này của Vạn Lộc. Tôi lại tin rằng sau sự táo bạo và thử thách này, Vạn Lộc sẽ trở lại phong cách thơ quen thuộc của mình. Đó là thể hiện đại với phong cách hiện đại. Cuối cùng, để ghi nhận những cảm xúc sau khi đọc thơ Đường Luật của Vạn Lộc và cũng là sự đánh giá của tôi đối với tập thơ này, tôi xin tặng Vạn Lộc mấy vần cảm khái chép sau đây:
Vì sao
Tu mi không lẽ phụ quần thoa
Mây thuận vì chưng gió chẳng hòa?
Trăm nhớ ngàn thương đành nén lại
Năm chìm bảy nổi đã trôi qua
Câu thơ cổ nguyệt môi còn đắng
Giọt lệ tân thanh mắt vẫn nhòa
Đêm lạnh trăng khuya thầm hỏi lá
Vì sao thương nhớ nở thành hoa?
GS. V.K
(SH286/12-12)
ĐỖ LAI THÚY
Tôi có trên tay cuốn Tôi về tôi đứng ngẩn ngơ (tập thơ - tranh, Sách đẹp Quán văn, 2014) và Đi vào cõi tạo hình (tập biên khảo, Văn Mới, California, 2015) của Đinh Cường.
PHẠM TẤN XUÂN CAO
NGUYỄN KHẮC PHÊ
(Đọc Chim phương Nam, tạp bút của Trần Bảo Định, Nxb. Văn hóa - Văn nghệ TP. HCM, 2017).
HỒ TẤT ĐĂNG
"Từ trong sâu thẳm tâm hồn mình, tôi bỗng nhận ra rằng, cũng như bao người khác, cả gia đình tôi đã góp máu để làm nên cuộc sống hôm nay, nếu còn tồn tại điều gì chưa thỏa đáng, chính bản thân tôi cũng có một phần trách nhiệm trong đó.” (Phạm Phú Phong).
PHẠM PHÚ PHONG
Có những thời đại lịch sử nóng bỏng riết róng, đặt những con người có tầm vóc, có lương tri và nhân cách luôn đứng trước những ngã ba đường, buộc phải có sự chọn lựa, không phải sự nhận đường một cách mơ hồ, thụ động mà là sự chọn lựa quyết liệt mang tính tất yếu và ý nghĩa sống còn của tiến trình lịch sử và số phận của những con người sống có mục đích lý tưởng, có độ dư về phẩm chất làm người.
BÙI NGUYÊN
Ngửa (Nxb. Hội Nhà văn, 2017) không đơn thuần chỉ là tập truyện ngắn với nhiều hoàn cảnh thân phận và sự trầm tư riêng biệt của cư dân Sài Gòn đã cùng tác giả đồng hành qua hơn nửa thế kỷ sinh cư trên cái thành phố vốn dĩ là trung tâm sinh hoạt sôi động năng nổ với đầy đủ hương vị sống. Đó là cảm nhận đầu tiên của tôi khi lần lượt mở từng trang của tập truyện ngắn ngồn ngộn hoài niệm của nhà văn Ngô Đình Hải.
NGUYỄN TRỌNG TẠO
1.
Trước khi có Hàn Mặc Tử, người ta chỉ biết có hai loài đáng trọng vọng là “Thiên thần” và “loài Người”. Nhưng từ khi có Hàn Mặc Tử, người ta mới biết còn có thêm một loài nữa, đó là “loài thi sĩ”.
NGUYỄN THỊ TỊNH THY
Bông hồng cho Mẹ của bác sĩ - thi sĩ Đỗ Hồng Ngọc là một bài thơ hay về mẹ. Hay đến mức nào? Hay đến mức lặng người, lạnh người. Hay đến mức phải gọi đó là tuyệt tác.
LÊ MINH PHONG
(Nhân đọc Chậm hơn sự dừng lại của Trần Tuấn, Nxb. Hội Nhà văn, 2017)
TRẦN NGỌC HỒ TRƯỜNG
Tư tưởng văn học của Tản Đà (1889 - 1939) không thuần nhất mà là sự hỗn dung của “tư tưởng Nho gia, tư tưởng Lão Trang và tư tưởng tư sản”1.
MỘC MIÊN (*)
Là một trong những cây bút trưởng thành trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước, Phan Thị Thanh Nhàn không chỉ là người có duyên thầm trong thơ mà còn có duyên kể chuyện đặc biệt là những câu chuyện dành cho lứa tuổi thiếu nhi.
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
Trong thơ trữ tình, lịch sử không tồn tại. Trường ca làm chúng tồn tại.
(Ý kiến của Nguyễn Văn Bổng, Xuân Cang, Nguyễn Kiên, Hà Minh Đức, Hoàng Ngọc Hiến)
Sách chuyên khảo “Sự ra đời của đế chế Nguyễn” của A.Riabinin tiến sĩ sử học Xô Viết nghiên cứu lịch sử xã hội - chính trị của Việt Nam vào đầu thế kỷ XIX.
LÊ MINH PHONG
(Nhân đọc: Rừng khô, suối cạn, biển độc… và văn chương của Nguyễn Thị Tịnh Thy, Nxb. Khoa học xã hội, 2017).
TRẦN VIẾT ĐIỀN
Trong sách “Nhìn lại lịch sử”, Nhà xuất bản Văn hóa Thông tin, Hà Nội, 2003, tác giả Phan Duy Kha viết bài “Một bài thơ liên quan đến lăng mộ vua Quang Trung”.
BÙI KIM CHI
“Tháng Tám năm Ất Dậu (1945)… Là công dân Việt Nam nên tôi đã tham gia phong trào chống xâm lăng…”. (Truyện ngắn Mũi Tổ).
TRƯƠNG THỊ TƯỜNG THI
Thuật ngữ triết luận gắn với tính trí tuệ hay tính triết lý trong văn học nói chung và trong thơ ca nói riêng xuất hiện từ rất sớm.