Tuỳ bút rừng

10:48 29/04/2008
Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.


Mặc người bỏ rừng về phố ta bỏ phố lên rừng. Hai mươi năm lận đận dưới vòm xanh. Rừng chung thuỷ người không chung thuỷ. Rừng chết núi khát. Từng vùng đồi thi nhau chảy máu. Rồi mưa lũ. Làm sao cho nhau cuộc đời?

Tháng mười hai rừng phong thu muộn. Trăng chênh chếch tôi chênh chếch đầu non. Con hổ gầm lẻ bạn khi loài thú xa nhau. Dõi mắt theo màu bằng lăng tím xa xôi. Tôi xa xôi như màu bằng lăng tím. Nước chảy tôi mòn. Hai mươi năm nỗi buồn của lá.

Thức một đêm với rừng để biết rừng một đời mất ngủ. Đá trầm tư. Cành khô quằn quại. Lá thầm.. Võng mơ dấu người. Lửa nhảy múa tôi chập chờn.  Những giấc mơ thiêm thiếp một thời rừng nguyên sinh. Tình tôi - sợi mây song bền bĩ.

Hẹn mai sau về xanh với núi. Chút tiều phu bỏ lại bên ngoài. Biếc mắt nai về ôm lau lách ngủ. Những tưởng ta về buồn như chim giấu mỏ. Chợt lòng tươi non thơm hơi mưa.
                                    Krông Bông, 20/10/2000

VŨ DY
(nguồn: TCSH số 144 - 02 - 2001)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh

  • Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn

  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê