Tự cảm

09:53 12/01/2023


ĐÀO DUY ANH

Ảnh: internet

Tự cảm

Không thể biến mình thành công cụ của tư duy
khi tất cả các ước lệ của xã hội đã làm nền tảng
sự tự cảm con người hoàn toàn không chỉ là sự tự cảm của trí tuệ
mọi nền tảng không nhất thiết tụng ca
không có hành ngôn nào phi thái độ

thế giới người vẫn còn nguyên giá trị được thừa nhận trong thực tế trọn vẹn yêu thương
xin triển hạn cái chết để sống ngày còn
không vết mòn nền tảng, không con đường, không cần hy vọng
 trụ đã mở trong trái tim một trong ngần
nguồn sáng tự mở bung ràng buộc
 nỗi cô đơn đánh thức bằng nụ hôn như tín hiệu sau cùng
nơi duy nhất sẽ đi vào kết thúc

mọi bí mật biết ưu tư và làm đầy cho nhau
bước đi khôn dại nằm ngoài ý thức
đã cùng cưu mang và hiểu những hành trình
những phi lý cuộc đời không phân định được trực giác hay ảo giác
 thực cứ nhập nhoạng đan cài cõi ma mị bủa vây con người
làm sao giải mã cõi thâm sâu

hãy thành giáo sĩ im tiếng và kẻ hành hương đọc lời kinh vô ngôn
để biết tự nó như vốn đã
hãy biến tất cả thành vô nghĩa trong khoảnh khắc ngập đầy diệu vợi
 đó yêu thương sẽ trong ngần như tôn giáo
sẽ cúi lạy như vạch giữa khoảng không một xác tín vô bờ
không ai có thể tư biện hay khái quát hóa đời sống con người
 tôi sẽ không là tôi khi sự lớn lao của tình yêu che khuất
yêu thương sẽ trả lời cái vô cùng vô tận bước ra từ tiền kiếp
làm sao thoát khỏi chính cái chết để bước vào ý niệm hằng hữu

chúng ta sự chết luôn đặt ra một cách liên lĩ cho sự sống
 cớ mọi ước lệ
không ai có thể kê đơn hạnh phúc cho người khác

(TCSH406/12-2022)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong

  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm

  • I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly -                                       một người...