LGT: Võ Công Liêm quê quán Vỹ Dạ. Bắt đầu làm thơ năm 2000 (lúc sắp bước vào tuổi thất thập cổ lai hy). Điều đặc biệt này có ý nghĩa hơn khi đọc thơ anh. Trong thơ, anh đã diễn tả tột độ cái khí thơ mà khi đọc tôi nhận được chất thơ vốn đã tiềm tàng trong anh mà anh không chịu phát tiết những ngày tháng trước đây. Những dòng thơ mang tính quê hương nhưng chứa trong một không gian siêu hình mà đôi khi vấn vương vào một thế giới bồng bềnh, đầy cảm xúc hơn là suy tưởng.
Trần Dzạ Lữ (giới thiệu)
Ảnh: internet
VÕ CÔNG LIÊM
Trăng thương bạc
Nhớ: bchỉ, tnsan, tvsao
Vườn thơm tình
đón lấy
hoa thơm hương
môi nhẹ dạ thắm hồng lên đọt nắng
sông chảy nghe thương về truông đầm đợi
ngọn lả lơi mưa. ứa cạn nhành khô
cánh buồm xuôi bãi về cho biển nhớ
em bên này ngong ngóng đợi rừng mai
chim tha phương đậu trên cành vịn xuống
bóng tà dương lúm khúm dưới chân ngà
màu nắng
vương thương
lóng lánh mắt sầu
người ngoái lại tình si như vỡ lở
một chân thân
trùng trùng
qua giữa ngọ
lệ buông chiều
nhuộm nắng
hong tóc em
người lầm lủi vẽ vời thêm dị dạng
thấm bờ môi mời gọi dáng em nằm
rừng thấp thỏi động cánh mỏi ngàn mây
trời dội nắng
đục mê
mưa tắm vội
Đêm lạnh về cánh hạc dãi dầu bay
Trăng Thương Bạc cuối ghềnh nghe tiếng hú.
Tựa cho một tình yêu
Em giận anh bởi anh không đưa em đi ăn nhà hàng
hôm nay
kỷ niệm sanh nhật
con bé mười sáu mười bảy
hôm nay
không còn là con chích chòe của anh thường gọi
không còn thời gian để anh nói yêu em
nhưng anh đã cho em
những phút giây hạnh phúc
những thói quen vẫn thường thấy
trên con người tầm thường của em
Em giận anh bởi anh là người đàn ông tẻ nhạt
không ru em ngủ trên đôi tay mà em tự cho
thần tượng của em
mặt trời mặt trăng của em
thời gian còn lại không đủ chăm một điếu thuốc
trên môi
trên đôi mắt sũng ướt
anh nhìn em vô vị lợi
dưới chuồng bồ câu ấm mái rơm khô
cơn giận dữ của em không làm anh nguôi ngoai
vẫn theo trình tự cũ
không chút phóng túng thêm
không chút mạo hiểm hơn
hôm nay
em ghen anh như muôn thú khác
để em được lãnh cảm mỗi khi yêu anh
bỏ ghét anh
không năn nỉ
Em giận anh bởi anh không đưa em đi xem hát
những ngày ở tuổi mười lăm
những ngày cuối tuần sau giờ làm việc
cụ thể nó như thế nào
em đếm số lượng từ anh sử dụng
gọi tên em
chào em buổi sáng
chúc em ngủ ngon
mỗi ngày em đếm hơn năm chục từ của anh cho em
mất tất cả
em hóa thân
người đàn bà chân thật của anh
cho một tuần rất ít gặp nhau
Em giận anh bởi anh quá phớt tỉnh
chỉ mấy mươi giây đồng hồ sau chuyện ái ân
anh thiếp như trẻ thơ
không mộng mơ
em đối thoại với căn phòng
một con người tẻ nhạt
một con người thói quen
và, thường ngồi một mình
không có em
Em giận anh bởi em không tìm ra giải pháp nào hơn
hôm nay
anh đã chăm điếu thuốc như mọi khi
hôm nay
em làm cho mình cái lồng
vứt các chìa khóa đi
để đóng vai người tình của anh.
(SDB17/06-15)
...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...
...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi mà nhìn bàn chân!...
Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.
Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến
...Mặc cho đất bận nâu, trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu một khát vọng yên bình...
...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...
...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...
...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...
LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...
LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.
Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan
...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...
Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga
Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy… *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...