Trang Thơ mừng Xuân Giáp Ngọ 2014

16:36 27/01/2014

Đinh Thu - Thái Kim Lan - Ngàn Thương - Hoàng Thị Thương - Nguyễn Miên Thượng - Nguyễn Loan - Vũ Trọng Quang - Trần Hữu Lục - Lê Huy Quang - Đỗ Hàn - Mai Văn Hoan - Trần Tịnh Yên

"Nàng thơ và ngựa đỏ" của HS Đặng Mậu Triết

ĐINH THU

Giao thừa

Mời em thử nhấp chén may
Chén trời đất rót đón ngày sang Xuân
Chén mừng lễ hội Tình nhân
Dễ gì đời được một lần say đâu
Chén vàng chén bạc chìm lâu
Ai xoay mộng mị quay đầu bên em!
Ngấm men từ độ làm quen
Câu thơ tự cháy ngún lên bên trời
Hỏi vay em một nụ cười
Khi say tôi chẳng hóa người mộng du
Dẫu bay vào cõi sa mù
Vẫn còn lắng tiếng thiên thu hẹn thề
Dẫu chìm trong cõi u mê
Nghe em tôi lại trở về chính tôi
Mời em nghiêng xuống vành môi
Kẻo đau chén ngọc tan rồi Mỵ Nương
Say ôm cuộc sống dị thường
Biết đâu địa ngục - thiên đường mà đi
Em còn đầy chén xuân thì
Uống đi sao ướp mãi chi  vô tình
Cuồng si tôi dốc cạn bình
Lẽ nào Trừ tịch một mình tôi say




THÁI KIM LAN
 
Ngẫu hứng
 
Ngày còn sót lại 
ngày quý nhất trong năm
tích tắc
mất hút
nhưng
tình bạn vẫn còn
thương
thân
trẻ
dại
nhảy cò cò
qua khung cửa
năm mới
xòe hai tay
làm máy bay

tung cánh
giữa trời xanh

         (Ngẫu hứng cuối năm 2013,
             viết lúc 12.59 giờ Âu châu)

 
 

NGÀN THƯƠNG

Xuân quê

Xin chào ngày tháng mới
Bắt đầu của giêng hai
Khởi từ niềm hy vọng
Dưới bầu trời tinh khôi

Trên đồng người gieo mạ
Nghiêng nghiêng những cánh cò
Con trâu già an phận
Tắc rì, tiếng roi khua

Mẹ ngồi đưa nhịp võng
Bâng khuâng têm miếng trầu
Vườn xưa mai nở sớm
Nhớ con mình phương xa

Cầu gió hòa, mưa thuận
Cho quê hương bình an
Tiếng chuông ngân hoài cảm
Với tình thương ngập tràn...




HOÀNG THỊ THƯƠNG  

Giọt cuối

Giọt cuối cùng của năm tôi gửi tro bụi
Người đã khuất ngày một đông
Họ vẫn soi bóng vào ký ức tôi
Gương mặt dấu yêu của mẹ
Gương mặt người yêu tôi mà tôi không yêu lại
Chết mười năm mới đọc lời tỏ tình
Gương mặt những đứa trẻ như nụ hồng
Ở xa tôi nửa vòng trái đất
Sáng ấy… sáng ấy… có gì khác sáng khác?

Giọt cuối cùng của năm gửi người ở xa
Ảo tưởng của tôi, tuổi trẻ của tôi, thất vọng của tôi
Có gì đáng nhớ mà sao không quên
Hay tại mình tưởng thế!
Năm cạn đáy 
Dọn lòng đón năm mới
Quét mọi thứ sạch trơn
Cất chổi… thấy lù lù ngày cũ
!



NGUYỄN MIÊN THƯỢNG

Tình biển
 
Giữa bềnh bồng biển đảo mù khơi
Ta thấy em hoa sóng trắng ngời
Mây lãng đãng trôi về cố quận
Chuyển giùm ta nỗi nhớ thành lời
 
Gió mênh mông gọi biển bao la
Cánh hải âu sỏi mộng quan hà
Quê hương lồng lộng màu xuân thắm
Cháy đượm tim lòng nỗi thiết tha
 
Trên boong tàu xanh ngát đại dương
Đạp sóng thênh thang hoa trải đường
Tình em vỗ khúc ca hào khí
Ta say cung bậc rộn can trường
 
Biển đảo đất trời vạn cổ thiêng
Như tình ta sâu đậm thiên duyên
Đố ai che mặt trời chân lý
Nghìn trước nghìn sau cuộc hiển nhiên
...



NGUYỄN LOAN

Anh hái đầy... em

Anh hái đầy em - từ miền hương thơm
Một lẵng xuân hồng
Một vầng hào quang rực rỡ
Đôi vì tinh tú lung linh

Anh hái đầy em
Một đóa bình minh
Một sáng mai xuân ngập tràn nắng ấm

Anh hái đầy em
Một vườn hoa mộng
Muôn nghìn con sóng dịu êm

Anh hái đầy... em




VŨ TRỌNG QUANG 

Cuối năm
 
Thánh đường đồi cao chậm tiếng ngân nga
cổ họng gà trống bất lực nhìn mặt trời mọc trên đỉnh tháp
đột ngột đánh tôi thức sau tiếng guốc rời bỏ từng bậc thang
để lại hương nồng thiếu phụ nơi khứu giác cảm lạnh
âm báo đánh tôi thức trước tin nhắn rung ngoài ngực
anh oi em di chuc nam moi vui ve bye
xóa tin nhắn đắm đuối đắm chìm
xóa nụ cười lưu hình hai đứa
xóa câu thơ màu dã quỳ  giả quỳ
vườn cỏ màu sớm mai
triền đồi tuột thả mùa đang mới
hai tay chui vào túi quần huýt sáo HappyNewYear
không buồn sự chia lìa xuống phố
cứ nghĩ em tưởng mình đau khổ lắm




TRẦN HỮU LỤC

Tiếng gà đất

Đêm cuối năm con gà đất tuổi thơ
Le te gọi tôi về miền ký ức…

Đốt nén hương trầm trên mâm ngũ quả
Tiếng gà đất hư ảo mà hồn nhiên

Đón giao thừa, ơi khoảnh khắc thiêng liêng
Giọng thân quen “phôn” từ ngoài biên giới

Không gian rộng dài phút chốc gần gũi
Quê nhà ăn Tết cùng người tha hương

Mai xứ Huế vàng mơ phố Sài Gòn
Giây phút tinh khôi đầm ấm hạnh phúc

Chúc Tết qua cầu truyền hình trực tiếp
Giọng Hà Nội cùng giọng Huế, Sài Gòn

Trước lúc giao thừa đất nước vào xuân
Đêm ba mươi xuất hành lòng trong trẻo…

Tôi mang theo con gà đất ký ức
Cứ gọi le te giữa phố đông người.




LÊ HUY QUANG

Một năm

Một năm đi qua trên mười ngón tay,
buồn vui đi qua trên trái đất này.

Nhiều nhà cao tầng nhiều hơn hàng hóa,
nhiều nỗi bon chen cùng nhiều hoa tươi.

Một năm đi qua tóc thêm sợi bạc,
trẻ con lớn khôn nhiều thế hệ nên người.

Em vẫn ngân nga vô tình ca hát,
Đã đi xa rồi càng xa mãi quê ơi
.



ĐỖ HÀN

Đợi xuân

Ngày chị đi lấy chồng xa
Mẹ vun lại mấy luống cà dở dang
Đình làng trống hội xênh xang
Cha ngồi so lại đôi hàng guốc son.
Em từ cô bé cỏn con
Phổng phao hỏi mẹ “Chị còn áo hoa ?”
Anh qua
Rồi lại
Anh qua…
Hỏi thăm chị, cứ như là thăm ai!
Chân đeo guốc đóng lại quai
Mà sao em thấy như cài khuy hoa
Làng nghèo Xuân chẳng ngại qua
Nhà mình Xuân ở như là lâu hơn
Hội làng trống giục đầu thôn
Em ngồi mong chị  nhiều hơn  mong   trời
!



MAI VĂN HOAN

Hoa mười giờ

Sao gọi là hoa mười giờ?
Đó chỉ là giờ hoa nở
Sắc hoa thắm hồng trước cửa
Chờ ai, dáng hoa nghiêng nghiêng?

Hoa ơi, sao hoa giấu tên?
Những ngày nắng hè giội lửa
Hoa cứ đến giờ hoa nở
Như mừng đón bước chân em.

Hoa ơi, sao hoa giấu tên?
Những hôm gió mùa đông bắc
Sắp đến mười giờ, hoa nhắc
Và tôi lại được gặp em.

Hoa ơi, sao hoa giấu tên?
Tôi đến bên hoa thầm hỏi
Đợi hoài mà hoa không nói
Chỉ khẽ nghiêng về phía em

Vì sao hoa cứ giấu tên?
Mãi đến giờ tôi mới rõ
Hoa có cần chi tên nữa
Khi đời đã có tên em
!



TRẦN TỊNH YÊN

Hòa âm mùa

Đi qua dị bản mùa màng
Những phức cảm thời tiết
Chợt hoa bay trên ngực hạnh đào
Xuân về giữa mưa nắng lãng quên
Những giọng cười mọc rễ quanh vườn
Hạt bụi khỏa thân
Chảy qua nhịp mùa tinh khiết
Bay qua khải ngộ
Qua vùng tơ tím
Tóc em thơm cả láng giềng
Vạt lụa dậy thì trong nắng lập xuân
Trên chiếu cạp điều
(mỗi năm hoa đào nở)
Lại thấy hồn ai về giữa giấy hoa tiêu
Chiều cổ phong
Nhìn công nguyên trôi đi
...

(SH300/02-14)







 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Dạy toán nhưng rất yêu thơ đó là điểm đặc biệt của con người Lê Quốc Hán. Lê Quốc Hán viết thơ nhiều. Thơ anh đã in hầu hết các báo ổ địa phương và trong nước. Thấm đẫm mồ hôi của người lao động, anh luôn nhìn cuộc đời với đôi mắt yêu thương, đầy trân trọng. Hồn hậu, mộc mạc, chân chất mà vẫn nói được cái mình gửi gắm không chút sáo cũ, âu đó cũng là điểm mạnh trong thơ Lê Quốc Hán.Lê Quốc Hán hiện nay là Tiến sĩ trường Đại học Sư phạm Vinh.

  • LTS: Sinh năm 1969 đã có 2 tập thơ riêng. Là một cây bút trẻ luôn có ý thức làm mới thơ. Tập thơ đầu tay “Dòng sông cháy” của chị vừa ra mắt bạn đọc đã nhận được giải thưởng văn học của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam 1997.Táo bạo, trăn trở cho cái mới. Khắt khe, đòi hỏi cao chính mình trong lao động nghệ thuật; Nguyễn Bảo Chân đã chọn cho mình một cách đi riêng trên con đường thơ ca. Với ngôn ngữ thơ hiện đại, với hình tượng thơ kỳ lạ - qua cảm xúc tinh tế của một tâm hồn nhạy cảm, Nguyễn Bảo Chân đã mang đến cho bạn đọc những bài thơ hay. Hiện nay Nguyễn Bảo Chân công tác ở Đài Truyền hình Việt - phụ trách chương trình “Tác phẩm và dư luận” trên sóng VTV3.

  • LTS: Sinh năm 1943 ở Hà Nội. Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn là một cây bút nữ nổi tiếng. Với chất thơ dịu dàng, đằm thắm, chị đã đem đến cho thơ Việt một giọng riêng. Chị không tìm kiếm những tứ thơ lạ, mà làm lạ những tứ thơ tưởng như đã cũ. Với 6 tập thơ và 2 tập truyện thiếu nhi, Phan Thị Thanh Nhàn đã nhận được nhiều giải thưởng văn học. Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn hiện nay là UVBCH Hội Nhà Văn Hà Nội và là chủ nhiệm câu lạc bộ nhà văn nữ Việt .

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Thiên niên kỷ mới vẫy ta sangkhốn nỗi quà xuân chưa sẵn sàng

  • Tặng nhà thơ Lâm Hiểu Đông  Trời đang mưa mát câyQua công viên Thâm Quyến (*)- Cả thế giới trong nàyTựa bảo tàng bày biện

  • Tôi ra lệnh cho giao thừa dừng lạiThế kỷ XX khoan hãy ra điThế kỷ XXI đừng đến vội

  • Mùa thu hẹn ta về Hà NộiTa rong chơi quên cả lối vềMột mình phiêu lãng miền sơn cướcVui cùng trăng cụng chén sơn khê

  • Vô tư quá tôi trở thành khờ dạiNên chi lỡ hẹn một lời thề

  • Ba bông hoa mang đêm phi qua                                             vườn saoanh và em định mệnh dịu sángmở địa cầu trinh tiếtlửa quàng xanh yếm cổ mùa đông

  • Cơn lũ xoáy mòn vai mẹGiạt trôi manh áo em thơNhận chìm bếp lửaNhững hạt lúa không biết lội

  • Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.

  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...