LTS: Lê Thị Mây là tác giả của 4 tập thơ (Mùa trăng mong chờ, Dịu dàng, Tuổi mười ba, Một mình). Và một tập truyện ngắn.
Lần này, kèm với chùm thơ ba bài, tác giả tự giới thiệu mình như sau: Dù có tập truyện "Trăng trên cát" nhưng với tôi thơ là tình yêu. Một mình với thơ hệt có đôi. Tôi sống trong căn phòng nhỏ trên lầu cao, thi thoảng có lọ hồng, đồng tiền hoặc cúc vàng khi thu sang với một nỗi tĩnh tâm ấm áp. Dầu vậy, đôi buổi chiều tôi chợt xao xuyến mong chờ một tiếng gõ cửa rụt rè, nhưng cũng vừa không...
LÊ THỊ MÂY
Cây liễu
Cây liễu có nỗi buồn màu xám
Gió vô tình đến rung nhẹ rồi đi
Em ngã vào vòng tay màu xám
Mỏ môi hôn giọt lệ chan hòa
Vị đắng của rùng mình ngọn gió
Chảy lạnh tang trên ngực làn da
Cây liễu non ngã hình thiếu nữ
Đợi gió vô tình đến rung nhẹ rồi đi.
1981
Đám mây trên sông Hương
Chiếc áo, tấm khăn quàng, nhưng có thể
Là mái tóc của cô gái trẫm mình
Sông Hương nhợt giữa hai bờ rưng lệ
Họ đã yêu, đã hy vọng, đã tin
Cái chết ấy như vũ khúc hẫng hụt
Và sông Hương phút ấy cũng thất tình
Tôi lội xuống dù có ngần ngại chút
Để vớt lên đám cháy có linh hồn
Nước từng vốc gạn cả trời trong đục
1986
Đêm tối
Bên này chân cầu bóng em dưới nước sâu
Anh vội vã mất hút vào sân ga chật chội
Và tiếng còi tàu trôi dạt về đâu ?
Bên này chân cầu đêm tối không sao
Chút linh cảm ánh tâm linh ướt sũng
Em vớt lên nỗi ly biệt xanh xao
Bên này chân cầu chú cá ngủ lơ mơ
Hệt chiếc đinh mềm mại quyến rũ
Đóng đinh thời gian cùng với nỗi đợi chờ...
1982
(TCSH45/03-1991)
LTS: Thái Ngọc San sinh năm 1947 tại An Thủy, Lệ Ninh. Thơ in trên các báo Sài Gòn cũ từ năm 1963. Trưởng thành qua phong trào đô thị, là nhà thơ tranh đấu của thành phố Huế và các đô thị miền Nam, những bài thơ xuống đường của Thái Ngọc San lưu hành trước năm 1975 đã khẳng định phong cách thơ riêng của anh.
HẢI BẰNGChuông Thiên Mụ
PHẠM TẤN HẦUXứ sở dịu dàng
TRẦN HOÀNG PHỐMùa xuân trong mưa
LÊ THỊ MÂY
NGUYỄN KHOA ĐIỀMmẹ và quả
LÊ HUỲNH LÂMNghĩ về những ngày mưa gió
(Hưởng ứng cuộc thi thơ lục bát)
LTS: Sinh năm 1972, hội viên Hội Nhà văn TT.Huế. Thơ Tường có ấn tượng từ khi còn sinh viên và đã được nhiều giải thưởng như Tác phẩm tuổi xanh, giải VHNT Cố đô Huế, thơ hay Tạp chí Sông Hương, Tạp chí Cửa Việt…Sau 2 tập thơ Hoa cúc mùa thu và Lá tháng chạp, Tường “nín” một thời gian khá dài rồi lại “Quang gánh” với trường ca. Đã vậy, Sông Hương cũng “Quang gánh” lại trường ca này với đề tựa của nhà thơ trẻ Lương Ngọc An.
NGÔ MINHViếng anh Thanh Hải
ĐỖ VĂN KHOÁIMưa trên sông tôi về
NGUYÊN QUÂNĐêm trên Bạch Mã
HẢI TRUNGBờ kè hạnh phúc
THANH TÚĐồng điệu xanh
Ngày 1 - 4 - 2010, Đại tá, nhà thơ Nguyễn Trọng Bính vĩnh viễn không còn làm thơ nữa! Quê gốc Hà Tĩnh, Nguyễn Trọng Bính nguyên là Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế, một con người nặng tình với Huế và Tổ quốc ông từng cầm súng bảo vệ này. Viết bài thơ dưới đây, ông như đã đoán định được ngã rẽ phía trước dẫu còn nhiều trăn trở đúng với nỗi lòng của một nhà thơ mang theo mình 40 năm tuổi Đảng.
LÊ VIẾT XUÂNĐi tìm
NGÔ MINHCơm niêu
HẢI BẰNG Rút từ trong di cảo Ký ức thơ
NGUYỄN LÃM THẮNGNgợp tình
NGUYỄN KHOA NHƯ ÝĐắm đuối