Trang thơ các cây bút nữ

08:57 20/10/2023


Hồ Hồng Trâm - Tuyết Nga - Nguyễn Thị Thái - Dạ Thảo Phương - Bùi Kim Anh - Hàn Thi - Trần Mai Anh

"Đêm huyền" - sơn dầu của Nguyễn Duy Linh - Ảnh tư liệu SH

H HỒNG TRÂM

Một khúc cùng thu

Trên khung đàn ngực tôi
Ngày nối ngày nện những thanh trầm

Run bóng chiều chân sóng
Ai nụ cười lễ hội
Lỗ dỗ vết bầm bóng tối
Bao giờ tôi Huyền diệu Đêm

Lâu rồi
Thiêm thiếp giấc buồn nâu
Anh còn vục làm chi dòng sông lụi

Cung đàn tôi
Con cá quả
          dập đầu
                    đáy ngực
Anh hát gì
          chất ngất
                    mùa thu


Tự khúc

Rừng thâu
Suối xưa trôi về đâu

Trời thẳm
Gió gầy hoang hoang nắng

Hương thoảng run mi vắng
Ai vừa qua lối chiều cỏ may

Dòng tóc gầy
Gió chảy về ai
Đêm thưng đầy bóng tối
Tay người lạc về đâu
Bến cũ sương buông chìm lối cỏ

Suối xưa
Tình ấy bóng trăng ngấn nước

Ai biết môi nhành ngải đắng
Đèn khuya ngậm chiếc bóng im



TUYẾT NGA

Lập thể

Có một giọng hát khàn vang lên trong bức tranh mùa hạ
nơi màu đất sẫm đồng trưa
nơi gốc đa rêu phủ
có một giai điệu buồn lan ra dịu nhẹ
từ màu hoa cũ nhạt phai
trong bức tranh tĩnh vật trái mùa.

Có một dáng hình ngọn lửa
có một màu đồng hun
ánh lên trong những bản nhạc không mùa của Bết-thô-ven

Anh biết không, em đã nghe
những âm thanh vang lên từ màu sắc
em đã thấy ánh lên màu sắc
long lanh từ những âm thanh
hệt như em đang nghe trong màu đen mắt anh
nỗi cô đơn rên rỉ
hệt như em đang thấy sau nụ cười và những lời đùa tếu của anh
một nỗi buồn ẩm mốc.
                          Hè 92



NGUYỄN THỊ THÁI

Chiếc áo

Tôi lại về trên mỗi chuyến xe đêm đến
Quãng cách đi qua
Quãng cách nối ngày
Dưới tầng trời đầy sao và ánh đốm
Triệu triệu dế mèn ri rỉ khóc

Tôi mơ thấy gì
Đêm và tôi giằng xé
Dứt cúc áo
Thấy mình trần trụi
Lăn lóc vào màu đen
Ai đằng kia đêm tối ?
Ơ hơ ! chiếc áo cũ mèm
Hay nó điệu khóc trá hình
Ơ hơ ! chiếc áo cũ mèm
Vật lộn cùng bóng tối
Đôi cánh tay rã rượi
Trống trơ
Vờ vịt
Nơi vòm ngực phập phồng
Buồn, vui, sao nhăn nhúm
Gợi vào tận cùng đêm, tận cùng vào khát vọng.

Đêm như cố dài ra...

Vòm ngực nhăn nhúm
Bánh xe đêm nhăn nhúm
Nên đêm cứ dài dài theo quạnh quẽ
Mở to mắt, nhìn vào màu đen
Chỉ thấy cay xè mắt ướt
Sực tỉnh, đâu rồi ơ... chiếc áo.



DẠ THO PHƯƠNG

Bài hát về năm chiếc lá

Hạnh phúc là một chiếc lá
Âm thầm nảy lộc đêm đông
Buồn đau là một chiếc lá
Rụng trong nhựa ứa mai hồng
Nhớ mong là một chiếc lá
Run vô cớ giữa lặng không
Hờn ghen là một chiếc lá
Vờ đã tắt gió trong lòng
Cô đơn là một chiếc lá
Lay lứt mãi giữa canh đông
Tình yêu chỉ năm chiếc lá
Mà làm thành cả cơn giông !



BÙI KIM ANH

Có những lúc

Hãy cho tôi một kẽ hở của đời
Tôi lọt xuống như vụn giấy nhỏ
Chẳng có gió nào lùa được nữa
Và bụi thời gian khỏa lấp đầy

Hãy cho tôi một mặt nạ da người
Tôi vênh váo dạo qua các phố
Chẳng còn có ai nhận ra tôi nữa
Một người đàn bà lẻ loi

Hãy cho tôi ! Và cho một lần thôi
Thêm và bớt những gì cần thêm bớt
Để chẳng có chiều nay nhức nhối
Thế gian này đủ cả chỉ thừa tôi.



HÀN THI

Em là vì sao rơi !

Gởi linh hồn, nho nhỏ
Cho bầu trời trăng soi
Gởi môi hồng trinh nữ
Cho thánh thần đơn côi
Gởi cuộc đời chớm nở
Tôn thờ tình lên ngôi
Hỡi người yêu muôn thuở
Em là vì sao rơi !



TRẦN MAI ANH

Hoa phi lao

Bông hoa như lạc loài
Trong mùa đông khô cứng
Xơ xác lá bạc đầu
Quả sần sùi gai góc
Chen chúc giữa mịt mù
Sẫm một màu buốt giá

Những bông hoa lạc loài
Sinh nhầm chỗ lách lên như nấm
Từng đốt hằn học
Dứt ra rồi hàn gắn mãi được đâu

Những bông hoa lạc loài
Xíu xiu quá làm sao hái nổi
Muốn trao anh
Riêng một lời nói
Em đành bẻ cả cành.

(TCSH54/03&4-1993)
 

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong

  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm

  • I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly -                                       một người...

  • Mong manh đi qua những tiết mùaHương từ lụa trắng của nghìn xưa

  • Và cuối cùng y đã đến ngồi vào vị trí của mình, xếp đặt lại đồ đạc trong căn phòng.Y đã tìm thấy một chúc thư.

  • Đốt một nén hương trầm bên mâm ngũ quảMơ hồ nghe gà gáy trên môi ngườiTiếng gà le te gọi tôi đi chợ Tết

  • Anh cứ nghĩ ấy là hạnh phúcQua dốc Đồng Lào mưa như trútBần bật hoa mưa bần bật oàMột trời hoa vây kín hai ta

  • Mắt xưa có là chiếc láVỗ vào mưa ru dáng ngườiChắc ta có lần dối tráMôi đau rét tím nụ cười

  • ...Trong khốn cùng cô đơnhạnh phúc lại trở về...

  • Bầu trờiBắt đầu nhiễm lạnhNgoài đồngThưa thót tiếng chim...Rơm rạ... có mùi ẩm mốcCon chó buồn, ngáp vặt ngoài hiên?

  • Lúc nào cũng chỉ một mìnhCho dù được sống bên anh - cuối đời

  • Tặng VânKhi em là dòng sông ám ảnh khôn nguôi đang trôi trên đôi bờ thácloạn thì những câu thơ rã rời, những mảng màu u tối bất lực, những tháng ngày tả tơi đang quất vào anh như một ngọn roi bởi vì em vừa gần gũi, vừa mãi mãi xa xôi như một tinh cầu.

  • Một lần em vô ý đánh rơiTôi nhặt vội nụ cười bên giếng nướcChợt bắt gặp lòng mình hồi hộpPhút lặng người giấu kín vào trong

  • ...Ai khao khát ngủ trên đỉnh                                         Vinh QuangXin chớ vong ân quên lãng mọi điều...