Thuyền trưởng - Hà nội - Rượu - Giấc ngủ của sách

17:19 22/05/2008
Sinh 1962 ở Hà Nội, tốt nghiệp Đại học hàng hải tại Liên Xô (1986) và đã từng là thuyền trưởng Hải quân. Ngô Tự Lập đã xuất bản hơn chục đầu sách bao gồm thơ, truyện, tiểu luận và dịch thuật.Anh là hội viên Hội Nhà văn Việt .

Thuyền trưởng

Chỉ có một con đường, tên là vô tận
Chỉ có một lỗi lầm, tên là quá khứ
Chỉ có một màn đêm, tên là đại dương

Sa mạc câm lặng kia
Đã trôi ngàn năm dưới mặt trời thiêu đốt.

Ta đã thấy quanh ta
Mỗi ngọn sóng hé một khe cửa
Những mắt cá nhạt hồng chảy trong mê lộ
Như ký ức chảy trong đêm lặng gió
Như máu tim ta bạc nhược đã lâu rồi.

Tiếng gọi thì thầm của vì sao cuối trời
Trong suốt như một dòng nước mắt
Chảy dài trên gò má vô danh
Chiều thứ bảy cuối cùng trên trái đất.

Chỉ có một con đường, tên là vô tận
Xin chớ hoài công tìm kiếm con tàu mang theo linh hồn tôi.

Hà Nội

Những ô cửa không quen đầy ắp tiếng cười
Những vườn sỏi tôi lỡ quên đi
Nơi sắc màu đã thành xác ướp
Hà Nội của tôi
Thật nhiều lá
Thật nhiều phố
Thật nhiều những chiều buồn.

Đầu ô sáng nay hửng nắng.
Tôi đi, ngực phong phanh
Tay đút túi quần, chẳng cần cố nhập cuộc
Thích thú ăn một que kem toàn nước đá
Qua chợ  Bưởi, mua bó dọc mùng chẳng biết để làm gì.

Xám nẫu trong mưa
Con đường không định trước
Vẫy gọi đôi chân về phía ngoại thành

Đèn đỏ ngã tư, mắt đàn ông mệt mỏi
Những gót chân bí ẩn đi về.
Hà Nội của tôi
Dãy bàng trơ trọi
Có thể chúng đã từng trẻ, từng vui
Nơi thánh địa của những ngày lửa đạn?

Con đường vẫy gọi tôi về phía ngoại thành.

Đào Nhật Tân mùi hương khác rồi
Vẻ đẹp đàn bà đã tàn tạ đi
Đến cả mưa xuân cũng khác.
Thật kinh tởm những xác chuột vứt ra đường.

Hà Nội ơi,
Vì sự
hèn hạ của chính mình mà tôi khóc.

Nhưng đêm đã về, đêm đã về
Dịu dàng như sự bất tử
Trong gió sông Hồng trên triền đề cao.

Rượu

Có thể bên ngoài là một chân trời khác?

Niềm hoan lạc cay đắng
Nhưng có chim thú nào hưởng được cùng ta!

Có thể bên ngoài là một chân trời khác?

Hãy nhìn vào đáy cốc
Như nhìn thấu đại dương:
Những vòng sóng đang lan tới chân trời.

Chúng tượng trưng cho điều gì -

Những vòng sóng từng làm tôi hãy hùng
Từng làm tôi say đắm?

Chúng tượng trưng cho điều gì?
Chúng tượng trưng cho điều gì?

Giác quan chỉ nói lên niềm tuyệt vọng.

Những vòng sóng đang lớn dần lên
Tôi nín thở đợi mùa biển động.

Giấc ngủ của sách

Ngủ trên giá đầy bụi
Mơ giấc mơ có những vòng khói
Những bóng ma, muông thú, người tình,
Những thế giới biệt lập sẵn sàng xẻ chia
Nhưng không bao giờ chịu hòa nhập,
Những âm thanh sẵn sàng vang lên
Nhưng mãi mãi là âm thanh câm lặng,
Những linh hồn đã chết lâu rồi
Nhưng sẵn sàng sống lại
Cựa quậy, ca hát, nói cười
Trong đêm dài ẩm ốc mùi gián và lông chuột,
Một bài thơ chợt hiện,
Và thân thể non tơ đang lớn dần lên của con trai tôi.

Giấc ngủ của thời gian, màu trắng, đang từng phút ngả vàng
Mô phỏng sự bất tử
Như tiếng mọt đục vào đêm tối
Những vì sao nhẫn nại sáng phía chân trời.


NGÔ TỰ LẬP
(nguồn: TCSH số 149 - 07 - 2001)
Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...

  • ...Hoa giấy có màu sao không nói...

  • Có ai không? Tiếng kêu ném vào chiều. Mùa xuân im lặng. Nghe rõtiếng những mầm cây cục cựa. Thì ra chiều này chưa gió ở hoàng hôn.

  • Tôi đi về phía cánh đồngBất chợt nghe tiếng nhọc nhằn lúa hátVọng từ thẳm sâu đất đai trăn trở...

  • Khư khư ôm bóng Lam Kiềutrăng lùa Cuội xuống phì nhiêu cánh đồng

  • Áo em màu trắng mịnDưới trăng ngời sáng trongÁo anh sờn vai bạcTrăng sáng xanh màu rong

  • Chừng hoa hồng kiếp trước đã                                           hoa khôi và hoa lựu cũng từng là đốm lửa

  • Cánh đồng tuổi thơ gặt gió heo mayNgày cưỡi lưng trâu, diều trăng                                             đêm thả

  • Hoang vu. Đêm màu xanh trở dạ. Đom đóm lập loè ma trơi. Lũng sâu mưa khóc. Sáng ra rừng lộng lẫy triệu chồi non. Tôi ca vui trong nắng.

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Chợ hoa phiên Tết thêm đôngNgười xinh bán cúc bán hồng khéo chưa?

  • Trên thiên đường ai biếtBao kiếp người kiếm tìm

  • I. Đôi khi nhơ nhớ trong đời... Điều gì không rõ đã rời vuột điRồi buồn chẳng hiểu buồn chiCứ ngơ ngẩn tựa phân ly -                                       một người...

  • Mong manh đi qua những tiết mùaHương từ lụa trắng của nghìn xưa

  • Và cuối cùng y đã đến ngồi vào vị trí của mình, xếp đặt lại đồ đạc trong căn phòng.Y đã tìm thấy một chúc thư.

  • Đốt một nén hương trầm bên mâm ngũ quảMơ hồ nghe gà gáy trên môi ngườiTiếng gà le te gọi tôi đi chợ Tết