Thư gửi về sông Bến Hải

10:32 26/03/2008
Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

Biệt động quân lội suối

Những người vùi thân trong cát bỏng
lắng bước trẻ chăn trâu đánh lạc hướng quân thù
dù đến tuổi già từ đoàn quân và khẩu súng
có bao giờ quên đâu

Khỏi nói về nơi cắt rốn chôn rau
vết dao chém núi sông này đè lên thịt da mà cứa mãi
người đi chợ Quán, chợ Cầu
mua bán đến nghìn phiên còn ngoái hỏi
cái bóng mình nghèo lép vẫn theo sau

Dễ mà quên sao
nơi dấu chân người điểm chỉ
nơi hạt tiêu xanh giờ còn gói kỹ
cả hai phần thơm cay
phần đất dưỡng và phần người giằng giật
nơi Hói Cụ chỉ là tên bờ đất
bẻ cành lau làm gậy chống qua ngòi
xong trận mạc cúi soi trong lạch nước
khi vinh hiển chói loà trên ngực
ngoảnh lại nhánh sông vẫn còn soi thấy được
tóc điểm màu lau bay

PHẠM NGỌC CẢNH

(nguồn: TCSH số 1 - tháng 6.1983) 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Hành hương về núi Thần ĐinhLên chùa Kim Phong trên nghìn bậc đá

  • Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh

  • Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn

  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê