LGT: Trong tháng 8 vừa qua, Liên hiệp các Hội VHNT Thừa Thiên Huế đã tổ chức trại sáng tác VHNT tại huyện miền núi A Lưới (từ ngày 9/8 đến ngày 16/8/2017); Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế tổ chức trại sáng tác văn học tại xã ven biển Vinh Hiền (từ ngày 24/8 đến ngày 30/8/2017).
Minh họa: Nhím
Ngoài những tác giả thuộc các chuyên ngành nghệ thuật khác. Mười nhà thơ thuộc Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế đã hòa mình vào đời sống của nhân dân tìm chất liệu cho những sáng tác đầy tính nhân văn, nặng nỗi ưu tư về núi rừng và biển cả. Trang thơ SĐB kỳ này xin trân trọng giới thiệu đến bạn đọc.
VÕ QUÊ
Những đoản khúc tháng bảy
tháng Bảy mơ em
anh mơ
hạnh phúc đang rất thực
dìu em vũ khúc
nhạc mưa...
tháng Bảy tìm em
anh tìm
bâng khuâng hoa tím
tình tinh khôi kỷ niệm
lần theo dấu hài...
tháng Bảy trông em
anh trông
chim câu thả nắng
lá thư tình lụa mỏng
dịu dàng bay màu mây...
tháng Bảy thương em
anh thương
em về hương quyện
phong lan nở muộn
nương bóng em
chiều lên hiền lành...
tháng Bảy nhớ em
anh nhớ
cơn giông chiều sấm chớp báo mưa
con cóc nhỏ nhảy tìm nơi trú
lá đào rơi lìa khỏi cành khô
tháng Bảy chờ em
anh chờ
khép hờ cánh cửa
rèm trúc chạm hạt ngâu
dường như em…
TRẦN VĂN LIÊM
Mưa kinh
Tiếng kinh lăn dài trên sóng
Mưa chiều nhả hạt sân si
Nhòe hòa bờ hoa dâm bụt
Cát cũng niệm khúc từ bi...
Vinh Hiền ngày ta trở lại
Em quên hong phơi tuổi tình
Đâu rồi hương tóc nắng sớm
Tay thon ru biển nồng nàn
Bên kia Linh Thái còn ngự
Bên này in bóng Thánh Duyên
Nghiêng mình chắp tay bái vọng
Túy Vân xưa vẫn vẹn tuyền
Tư Dung luân hồi khép mở
Tiễn đưa con nước đi về
Cá tôm dùng dằng mắt lưới
Chao buồn mây lộng sơn khê
ĐẶNG VĂN SỬ
A Bia
A Bia
dậy sóng dân quân quét giặc
những thông số còn ghi
(3. 1969, 3-324, 1500, 2, 51…)
A Bia
ban sơ
hồng hoang đất mẹ núi rừng
Trường Sơn
những in dấu cồng chiêng, Giao Chỉ…
của thanh bình thâm uẩn ngàn năm.
A Bia
Humburger Hill tái mùa lá rợp
nỗi niềm di tích, dấu chỉ còn lưu
từ độ cao chín trăm - ba - bảy
khái quát vùng…
hứng tiếng chim ca.
NGÔ CÔNG TẤN
Thánh Duyên
Tháp Điều Ngự dựng giữa trời
Rêu phong xanh biếc nói lời tâm như
Tùng xanh thắm mấy mùa mưa
Thăng trầm phiến gạch mờ mờ gió sương.
Tiếng kinh rụng giữa vô thường
Tam Giang vọng một hồi chuông rung lòng
Tĩnh tâm giữa kiếp đục trong
Trầm hương theo gió thơm dòng vô ưu.
Ngàn năm mấy cuộc bể dâu
Trời quê ngờm ngợp một màu Thánh Duyên
Túy Vân trút nỗi ưu phiền
Hồi chuông chiều đổ nghe biêng biếc lòng...
LÃNG HIỂN XUÂN
Mưa trên biển muộn
Những hạt mưa chiều xối xả
Chẳng át nổi những con sóng bạc đầu
Bờ cát dài im lìm lẳng lặng
Nghe trời đất hòa một điệu nhạc miên viên.
Những hạt mưa xuyên qua biển muộn
Xuyên qua lòng ta trong hoang lạnh chông chiêng
Niềm yêu xưa giờ bỗng nghe nghèn nghẹn
Những hạt mưa cứ hối hả phủ xuống cả phía hàng dương.
Không có em biển chiều thêm đẫm ướt
Tiếng sóng ạt ào vọng giữa những hạt mưa rơi
Phía khơi xa mịt mờ trong bóng nước
Và mình ta lặng lẽ nhặt nhạnh những chơi vơi.
Không có em ta ngồi trong vũ khúc sóng mưa
Nghe trong lòng bão dông dâng lên cuồn cuộn
Không có em làm sao ta lấp đầy tuổi muộn
Biết tìm đâu hỡi em một nơi chốn đi về.
NGÀN THƯƠNG
Biển gọi
Những chàng trai, cô gái vắng dần
ngày ấy họ đi tìm đất Hứa
Nhiều khi nhớ quê
trở về chốn cũ
Tiếng nói, tiếng cười
đầm ấm khôn nguôi
Trước biển bâng khuâng
lặng ngắm làng chài
Bình minh khơi xa
con thuyền lướt sóng
Nhịp sống triền miên
dâng tràn ước vọng
Tôm cá đầy khoang
sau chuyến hải hành
Vinh Hiền yêu thương
đâu có khác chi nhiều
Vẫn biển hoang sơ
mặt trời lên rực rỡ
Xin để nguyên
ngàn năm sóng vỗ
Khúc hát tình tang
dâng tặng cho người.
NGUYỄN NGUYÊN AN
Tặng TaDurTu
Mắt đen, tóc váy đều đen
Mưa rừng ướt hết vải Zèng em mang
Suối mùa thu bỗng bàng hoàng
Khi em kéo mảnh mây ngàn ngừng trôi
Tóc thì ướt bởi mưa trời
Tim thì ướt bởi những lời em ru
TaDurTu! TaDurTu
Tay anh vốc sợi mưa mù
Khéo đan chiếc áo mưa thu tặng nàng
Mai rồi xa ngái quan san
Mai rồi tạm biệt mưa ngàn về xuôi
Nhớ nàng thắp sáng nụ cười
Mùa đi xanh mãi những lời yêu thương
(SHSDB26/09-2017)
...kẹt cửa run nắm tay dịu dàngem đã về chưakhông có tiếng đáp lời, không còn ai...
Thành phố tôi như một ráng mâyTrôi ngoài cửa gióNhững lóng rêu lần qua tay áo rũ Cuối sông lơ đãng rượu như mình
Em đừng thả nửa giấc mơĐể không qua kịp nửa bờ lá dâu
những tình cờ mà con người ngỡ là sự sắp đặt của thượng đếtôi đã gặp ôngmột lầnhai lần
Morningtonban mai chạy tới chân mây rắc bạcgặm bình minh nở gặm cỏ non tơlốm đốm trắng những chú bò đực kiêu hãnh
lưng chừng sángngực em căng đầy giấc mơ anhlong lanh xanhmùa Đông phương trinh tiết
Vú nóngngười đàn bà dán thân thể nâu bóng vàonỗi đợi
Một tháng 30 ngàyMột năm 12 thángThời gian có thể đưa ra đong đếmTình yêu không thấy hình hài
Ta lặn vào nhau chênh chao nỗi nhớNhững niềm yêu lấm cát cuộn tràoÁnh lửa khuya phải chăng là ảoVẫy vùng trong mắt em sâu?
Người đàn bà se bóng tối trong tôikhông đêm tân hôntạo hóa nhọc nhằn đẩy bánh xe tạo hóavòng quay rớt một con ốc như con ốc sên nhòe nhoẹt nước trên đường đi qua
Người bước vào bức tranh tôikhông sắc màunét cọ vẽ bằng sóng - sóng vang không gian 18 chiềuchật chội cơn mơ
Hành hương về núi Thần ĐinhLên chùa Kim Phong trên nghìn bậc đá
Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh
Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn
LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.
Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...
Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu
hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê