Thơ tình cuối thế kỷ

16:34 22/04/2008
Tặng VânKhi em là dòng sông ám ảnh khôn nguôi đang trôi trên đôi bờ thácloạn thì những câu thơ rã rời, những mảng màu u tối bất lực, những tháng ngày tả tơi đang quất vào anh như một ngọn roi bởi vì em vừa gần gũi, vừa mãi mãi xa xôi như một tinh cầu.

Có lẽ nào gương mặt em là sóng, những con sóng ảo ảnh đã đẩy anh
đến đỉnh của sự chênh vênh giữa bản ngã và đạo lý (kể cả cái đạo lý oái oăm cũ rích như một tấm áo the đen mủn bục lỗi thời).
Khi đến với em, anh đã vay nguồn cảm hứng của tạo hoá để chống lại
những trì trệ đang còn nhân danh quyền lực. Lẽ nào anh đã trôi vào một hố đen không gì cưỡng nổi đấy là gương mặt em bằng da bằng thịt, rất có thể những được thua sẽ trở nên vô nghĩa bởi sức hút diệu kỳ nơi mắt, nơi môi.
Có phải anh đã vượt quá xa những giới hạn mà người đời cho phép khi đem sự đam mê đổi lấy tội lỗi của những kẻ đang nhân danh tự do để bóp chết tự do?
Ôi! nỗi phấp phỏng lo âu như ngàn mũi kim đang từng giờ, từng giờ
nhấn sâu vào da thịt nơi của những xúc cảm vừa rung lên niềm hạnh phúc muộn màng.
Khi lao vào cuộc lựa chọn cuối cùng để tìm về cái đẹp có thể anh đã
trót ăn của bà E-va miếng táo hiểm nguy - chút vốn liếng nhỏ nhoi dành cho những ngày tàn thế kỷ vì mong có thể cất lên tiếng hót xé lòng của con chim nhỏ đang lịm dần trong bụi mận gai.
                                          9 - 2000

NGUYỄN TẤT HANH
(nguồn: TCSH số 143 - 01 - 2001)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).

  • Nguyễn Văn Tam - Mai Thanh - Cao Hạnh - Phan Văn Chương - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Ngàn Thương - Vân Anh - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh

  • Đào Phương - Hồ Trường An - Văn Lợi - Nguyễn Lương Hiệu - Đoàn Mạnh Phương - Phan Đình Tiến - Nguyễn Thanh Mừng - Trương Quang Thứ - Nguyễn Thụy Kha - Lê Quốc Hán - Phụng Lam

  • LƯƠNG NGỌC AN               (Trích Phác thảo những lời ru)

  • Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Thánh Ngã - Trần Tịnh Yên - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Nguyễn Quang Hưng

  • Lê Lâm Ứng - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sơn Nhân - Nguyễn Ngọc Phú - Minh Quang

  • MAI VĂN PHẤNMũi tên bóng tối

  • LÊ THANH NGANgười thổi sáo

  • Trịnh Thanh Sơn - Nguyễn Văn Thọ - Phan Xuân Sơn - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Lê Hoa - Lê Khánh Tuyết - Vương Hồng Hoan - Hà Vũ Giang Châu

  • Mào Ết - Phạm Xuân Ngọc - Trương Hữu Thêm  

  • CHU THẾ LUYẾNCha tôi

  • PHAN HUYỀN THƯCáo phó

  • NGUYỄN TRỌNG MẬUTình khúc Nậm Khao

  • LƯƠNG NGỌC ANNgười thừa kế

  • THU NGUYỆTSóng rơi

  • NGUYỄN PHI TRINHTa với con diều giấy

  • Phan Trung Thành - Đặng Kim Liên - Lê Thị Mây - Trương Quân - Lê Huy Hạnh - Nguyễn Thanh Kim - Lưu Xông Pha - Phổ Đồng - Trần Quốc Thực - Ngàn Thương

  • NGUYỄN THỊ THÁINghe dự báo thời tiết

  • THI HOÀNGDấu vết

  • Ngô Thế Oanh - Minh Việt - Nguyễn Đăng Việt - Nguyễn Huy Anh - Tô Văn Hiệu - Huỳnh Minh Tâm - Liên Nam - Tân Lĩnh - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Quốc Hán