LÊ TẤN QUỲNH
Thơ tặng người lính biển
Gió đã thổi vào tôi cơn rời rợi của sâu thẳm xé đau
Trong một ngày biển gầm gào lời nhân gian tiễn biệt
Biển của mình mà lòng sao thao thiết
Phía các anh đang ngun ngút bão giông
Đây Tổ quốc mình vẫn xanh biết bể Đông
Giờ lại chực chờ những loài hung ác
Như con bạch tuộc đâm vòi trở mặt
Quấy bùn lên cho thỏa tham lam
Phía các anh đi tháng tháng năm năm
Tổ quốc vẫn âm vang bản hùng ca bên dòng sông Như Nguyệt
Các anh mang bên mình hàng ngàn năm da diết
Yêu thương đã hóa triệu con tàu
Biển lại thêm một lần sóng dội nỗi đau
Là nỗi đau bao triệu người con đất Việt
Biển và Tổ quốc là lời thề đến chết
Mãi máu - tim - tượng đá suốt nghìn khơi.
(SH304/06-14)
THANH THẢO
DUYÊN AN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
VŨ TUYẾT NHUNG
HUỲNH MINH TÂM
ĐÔNG HÀ
THY NGUYÊN
TRẦN VĂN LIÊM
ĐINH TIẾN HẢI
Nguyễn Hữu Quý - Bùi Sỹ Hoa - Nguyễn Đức Hưng - Trần Huy Minh Phương - Hoàng Vũ Thuật - Lâm Bằng - Tô Ngây
NGÔ QUANG HUỆ
NGUYỄN QUÂN
Những câu thơ của Trần Việt Hoàng như áng mây không ở lại mà điểm xuyết bóng mình trên dòng thời gian. Hình ảnh thơ là thế mạnh trong thơ Hoàng, soi thấy giấc mơ hao gầy, chái bếp của mẹ, lũy tre sân nhà, mái rạ tẩm đầy nhớ thương, soi thấu “tiếng chuông vọng mòn đỉnh núi”.
KIM LOAN
LÊ HẢI KỲ
VÂN PHI
PHAN LỆ DUNG
LÊ VIẾT HÒA
Võ Kim Phượng - Nguyễn Hồng Vân - Huỳnh Thị Quỳnh Nga - Ngô Mậu Tình - Vĩnh Thông
TỪ HOÀI TẤN