Huỳnh Văn Dung - Nguyễn Tân Dân - Trần Đức Trí - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Văn Long - Hường Thanh - Đông Hà
Minh họa: Nhím
HUỲNH VĂN DUNG
Khi xa người
Mang theo góc tối nhạt nhòa bóng lá của đêm rộng lượng,
nơi đó cuộc đời tôi đã được gọi tên. Tôi háo hức tôi tha thiết
vì nghìn trùng xa được thu ngắn lại đủ để nghe một tiếng
thở dài. Này ánh mắt này nụ cười tôi có người bao dung
Mang theo từng khúc gió miên man thổi trong phố đêm
tựa bài ai điếu cho một chia tay đã biết trước, tôi vẫn còn
giữ được một mùi hương rất riêng phà đẫm ướp mềm trên
từng vuông da mặt và vị ngọt của chút đường chưa kịp tan
trong ly cà phê bên quán nhỏ dọc đời
Tám năm vô vọng mong mỏi cuồng mê tôi về phủ phục
trước mùa Xuân và đôi môi tôi khác chi vòng hoa ướp mật
Tôi có niềm vui của đứa trẻ ngỡ bắt được vầng trăng
Chừng ấy thôi cũng đã đầy, tràn
Gởi hương tóc về bên gối chăn đã bén mùi
Trả nhịp chân ngập ngừng hoàng hôn về dưới mái hiên
sớm chiều ấm lửa
Để lại chiếc ghế nhỏ quán khuya đã sớm thành phế tích
trong trí tưởng rồi tự hỏi có còn ai quay trở lại như một
chứng nhân nhìn đăm đắm vào khoảng trống mênh mông
Này nhan sắc
này bình minh
nào những dự tính đẹp
giữa bàn ăn đủ chỗ
hãy chăm sóc và tôn vinh Nàng
15/03/2016
NGUYỄN TÂN DÂN
Phù du
Khi về đối diện với mình
Thì ra bụi đỏ vẽ hình phù du
Nhìn bóng nước vỡ mưa trưa
Tôi như hề đứng ngu ngơ diễn trò!
TRẦN ĐỨC TRÍ
Về đi em
Tiễn nhau một đoạn đường thôi
Về đi em! Kẻo tim tôi lệ tràn...
Tơ lòng giăng mắc nhân gian
Về đi em! Khối tình tan mất rồi!
Một mình tôi lại tiễn tôi
Em vời vợi tím cuối trời hoàng hôn
HOÀNG THỤY ANH
Bay
hương phố tàn trôi
bất lực trước ngực biển
víu
nghìn năm khô khốc lời ru mình ôm nhau ngủ
em nhé
ánh mùa nghiêng niệm chú dòng trăng
bờ bên kia hôn thân gió ngược đêm hao gầy
mặt nạ
bờ bên này đổ bóng thành quách tang trắng
đêm lõa quá mượn kiếng che sầu
mượn nón giấu đắng mông muội
mượn guốc gõ nền thinh không lóc cóc
em bó mình buộc tóc rêu
giấc rời rời giấc
ngâm giặt bằng độc dược hồng tín thạch
gội máu tươi hoang hoải
cái chết tự treo mình thiên kỉ mốc thếch
ô kìa
bình minh em bay
NGUYỄN VĂN LONG
Uống rượu với trăng
Nâng chén rượu soi trăng mười tám
Chợt thấy mình tóc ngả màu mây
Đường xa bụi cuốn thời trai trẻ
Rượu cạn mà trăng vẫn còn đầy...
HƯỜNG THANH
Những viên gạch hàng ngang
này anh thợ hồ anh có
thấy trong hàng ngang viên gạch
có viên nào đã bể có
viên nào là không dùng vào
xây thành hàng ngang những bờ
tường “tôi là bà già tám
mươi năm tôi hỏi vậy vì
tôi không biết mình còn nhớ
được gì” trong hàng ngang viên
gạch được xếp đều không hề
lẩm cẩm như tôi tôi nhờ
anh tìm giùm già viên nào
đã bể có viên nào là
không dùng vào dựng thành ngẫu
tượng tôi tôi một bà già
tám mươi năm ra ngoài thấy
những viên gạch hàng ngang này
anh thợ hồ nếu thấy tôi
xin lấy ra khỏi hàng ngang
viên gạch để khi xây bờ
tường được bền và cho già
xin viên bể ấy mang về
già dựng lại cái bếp bể
“vì nó cũ như già này”
5/5/2016
ĐÔNG HÀ
Đưa con về biển
Mẹ đã đưa con đi chơi trò của biển
Con sóng vô tư vỗ dưới chân người
Sóng thì lớn đời người thì hẹp
Con cứ thả mình cho cát an nhiên
Con nhìn đấy! Chân trời dài rộng thế
Mẹ dắt con đi đâu hết cuộc đời
Trong lòng biển diệu kì cùng dâu bể
Con hãy chọn cho mình con nước đầy vơi
Tay mẹ dắt con mỗi ngày mỗi lớn
Chân mẹ mềm con cứng rắn hơn lên
Mỗi hạt cát hạt đất hay giọt nước
Cũng là mình tha thiết mấy ngàn năm
Tim mẹ yếu sao bảo bọc con mãi
Mắt mẹ rồi sẽ nhạt hết màu phai
Hôm nay đây mẹ đưa con về biển
Để thấy vô cùng xanh thẳm mấy ngàn mai…
15/05/2015
(SHSDB21/06-2016)
Nguyễn Khắc Thạch - Võ Quê - Trần Quốc Toàn - Thục Quân - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Phương - Thái Doãn Long - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Khoa Như Ý - Lê Viết Xuân - Đỗ Văn Khoái - Thanh Tú
Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Sơn Nhân - Lê Thị Hường - Phạm Nguyên Tường - Ngô Cang - Hồ Thế Hà - Ngô Minh - Mai Văn Hoan - Nguyên Quân - Đoàn Thương Hải - Ngàn Thương
Phạm Tấn Hầu - Văn Hữu Tứ - Dương Lễ - Nhất Lâm - Văn Cầm Hải - Phan Trung Thành - Trương Quân - Lê Tấn Quỳnh - Hồ Trường An - Hải Yến - Tôn Nữ Như Ngân - Thủy Chi
Tóc Nguyệt - Huỳnh Minh Tâm - Cát Du - Anh Nguyễn - Hải Trung
ĐÀO DUY ANHLời nói dối
TUỆ GIẢI NGUYỄN MẠNH QUÝKhúc tình tự dòng sông
LTS: Ngày 10-12-2009, thi sỹ Nguyễn Trung Bình đã qua đời sau cơn bệnh. Anh sinh ngày 10/5/1968 tại thị xã Hội An. Sau khi tốt nghiệp Khoa Ngữ văn, ĐH Tổng hợp Huế (1991), thi nhân đã lang bạt khắp nơi rồi về sống ở Sài Gòn suốt hơn 15 năm qua với đủ nghề gắn liền với thơ, sách và nghệ thuật.
Nguyễn Thái Sơn - Nguyễn Hiệp - Chu Minh Khôi - Hà Huy Tuấn - Nguyễn Thánh Ngã - Minh Tự - Diệp Thảo Minh Dzương - Hàn Nhật Châu - Bá Vi Tuân
NGUYỄN HỮU HỒNG MINHTổ quốc
LGT: Quê ngoại xứ Huế, quê cha gốc Bắc nhưng Nguyễn Thị Ánh Huỳnh lại là con gái Cần Đước, Long An. Chị đã xuất bản 3 tập thơ, nhận một số giải thưởng thơ. Nhưng những điều đó với chị không quan trọng bằng việc làm thơ để “khiến ta được giải phóng khỏi bản thân mình để thử làm kẻ khác, làm chim muông cây cỏ, sương gió... ngu ngơ hơn, huyền ảo, linh diệu hơn”, và nữa “để làm mình làm mẩy với phận số cô đơn của mình, được giải toả, được thoát khỏi cái chật hẹp của tham - sân - si...” (tự bạch).
Nguyễn Văn Tam - Mai Thanh - Cao Hạnh - Phan Văn Chương - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Ngàn Thương - Vân Anh - Trần Hữu Lục - Lê Tấn Quỳnh
Đào Phương - Hồ Trường An - Văn Lợi - Nguyễn Lương Hiệu - Đoàn Mạnh Phương - Phan Đình Tiến - Nguyễn Thanh Mừng - Trương Quang Thứ - Nguyễn Thụy Kha - Lê Quốc Hán - Phụng Lam
LƯƠNG NGỌC AN (Trích Phác thảo những lời ru)
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyễn Thánh Ngã - Trần Tịnh Yên - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Nguyễn Quang Hưng
Lê Lâm Ứng - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sơn Nhân - Nguyễn Ngọc Phú - Minh Quang
MAI VĂN PHẤNMũi tên bóng tối
LÊ THANH NGANgười thổi sáo
Trịnh Thanh Sơn - Nguyễn Văn Thọ - Phan Xuân Sơn - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Lê Hoa - Lê Khánh Tuyết - Vương Hồng Hoan - Hà Vũ Giang Châu
Mào Ết - Phạm Xuân Ngọc - Trương Hữu Thêm
CHU THẾ LUYẾNCha tôi